Nhân Gian Băng Khí

Chương 1017. Kỵ sỹ DK 5

Chương 1017. Kỵ sỹ DK 5
Chương 1017: Kỵ sỹ DK 5
Người dịch: PrimeK
DK thắt dây lưng, vỗ vỗ ống quần của mình nói: "Quần anh đã mặc vào rồi.
Trương Hân Hân lúc này mới cẩn thận dời ngón tay ra một khe nhỏ, len lén nhìn trộm qua khe hở. Nhìn thấy DK quả thật đã mặc xong quần, lúc này mới yên tâm buông tay xuống, bất quá vẫn hư nâng ở trước mặt, phòng ngừa DK vừa có hành động cởi quần liền lập tức che mắt. Đồng thời tức giận phồng hai má, hung tợn trừng mắt nhìn hắn.
DK nhặt quần áo của mình lên, lại nhìn về phía áo chống đạn bên chân Trương Hân Hân bĩu môi thúc giục: "Nhanh lên, mặc quần áo vào.
Trương Hân Hân đáp lại cô vẫn tức giận trừng mắt, không đáp lại.
DK vừa mặc quần áo vào, vừa nói: "Lát nữa có thể sẽ có một trận ác chiến, tuy rằng anh có tự tin, nhưng cũng không thể cam đoan 100% sẽ không có tình huống ngoài ý muốn phát sinh. Mặc bộ quần áo này vào, ít nhất anh không cần vì luôn bảo vệ em mà phân tâm.
DK ngẩng đầu nhìn thấy Hân Hân vẫn đứng đó, không khỏi thúc giục lần nữa: "Em mặc nhanh lên đi!"
Hân Hân giậm chân một cái, không cam lòng yếu thế trừng hắn, quát khẽ: "Anh ở chỗ này, tôi mặc thế nào a?
DK trợn trắng mắt, tức giận nói: "Màn hình phẳng, có cái gì cho anh đáng xem?"
Hân Hân cực kỳ bại hoại cầm áo chống đạn bên chân ném qua, DK cười ha ha chạy ra ngoài cửa, vừa chạy vừa lớn tiếng nói: "Trước khi anh trở về mặc cho anh!
Trương Hân Hân thở phì phò trừng mắt nhìn thân ảnh DK biến mất ở cửa, do dự một chút lại không yên lòng chạy tới cửa nhìn một chút, quả nhiên tên kia đã không biết chạy đi đâu. Thật vất vả từ trong lồng ngực nặn ra một ngụm buồn bực bị chọc giận, mới tức giận trở lại trong phòng nhặt áo chống đạn lên. Bộ quần áo này là tơ nhện vũ trụ làm, đương nhiên, Hân Hân cũng không biết điểm này, cô chỉ cảm thấy quần áo cầm trong tay đúng là nhẹ như không có gì, giống như phiến lông vũ cũng không cảm giác được nó trọng lượng, hơn nữa vào tay chỗ trơn trượt còn có chút lạnh lẽo. Dùng sức lôi kéo một chút, phát hiện quần áo co dãn rất tốt, rất dễ dàng có thể kéo giãn ra. Chỉ là, kiểu dáng kia, chỉ có thể nói là cực xấu . Tin rằng cho dù là vũ hội hóa trang, cũng không ai nguyện ý mặc nó đi ra ngoài. Bộ quần áo này quả thật không thích hợp mặc ở bên ngoài, trước không nói đến hình thức xấu xí cùng màu sắc quê mùa của nó, chỉ từ phương diện nó mặc ở trên người sẽ co lại mà xem, cũng đã định trước chỉ có thể làm nội y.
Nói đến nội y, Hân Hân lại không khỏi cúi đầu nhìn gò núi nhỏ trước ngực mình, không khỏi lại cảm thấy một trận buồn bực. Ngực nhỏ có thể trách cô sao? tên khốn kiếp này, vì sao luôn lấy bộ ngực của cô ra cười nhạo cô?
Ở trong lòng dùng lời nói tự nhận là ác độc nhất mắng DK một lần, Trương Hân Hân không tình nguyện cầm áo chống đạn cùng thân thể mình so sánh một chút. Bộ quần áo này cho cô hơi dài, cũng có thể mặc như váy ngắn liền y. Kích thước hoàn hảo, bởi vì bản thân quần áo sẽ co rút lại, cho dù lấy dáng người gầy như cô, sau khi mặc vào cũng sẽ dán thật chặt.
Bất quá cái quần kia...... Trương Hân Hân do dự liếc mắt nhìn quần chống đạn còn ném trên mặt đất, lập tức liền chán ghét liều mạng lắc đầu bác bỏ. Dựa vào cái gì tên kia làm quần lót, còn muốn cho mình mặc? Nhưng nếu không mặc... Nghĩ đến lời DK vừa nói sẽ gặp nguy hiểm, cô lại không khỏi do dự. Viên đạn không có mắt, mạng cũng chỉ có một, nếu thật sự không cẩn thận thiếu cánh tay gãy chân gì đó, vừa ảo tưởng đến bộ dáng cả đời mình ngồi trên bánh xe, Trương Hân Hân lại không khỏi giật mình. Trong lòng trải qua một trận giãy dụa kịch liệt, cuối cùng Trương Hân Hân vẫn hận hận cắn răng quyết định.
Đeo vào! Bất quá muốn cho cô, cùng tên khốn kiếp kia tiếp xúc da thịt gián tiếp? Không có cửa đâu. Hân Hân hạ quyết tâm, bộ áo chống đạn này phải mặc ở bên ngoài nội y giữ ấm, có tầng nội y giữ ấm kia làm giảm xóc, ít nhất cũng sẽ không cảm thấy ghê tởm như vậy. Làm ra quyết định này cũng làm cho Trương Hân Hân vui vui, khen mình thông minh. Sau đó cẩn thận từng li từng tí quan sát ngoài cửa một chút, xác nhận DK quả thật không ở phụ cận nhìn lén, lúc này mới trốn vào trong góc, tâm không cam tình tình nguyện cởi từng bộ từng bộ quần áo lên. Một bên cởi, một bên trong miệng còn lầm bầm cái gì đó, hiển nhiên đều là đang mắng DK.
Lúc này DK đã ở tầng năm cái nào đó ẩn nấp trong góc lấy ra mấy cây súng, súng ngược lại không nhiều lắm, hai khẩu súng bắn tỉa, một khẩu MG16, một hộp đạn dược còn có mấy lựu đạn Ma Quỷ nghiên cứu phát triển. Đương nhiên, trên người DK còn mang theo bên người một khẩu súng lục đường kính nhỏ, bất quá đối với chiến đấu tiếp theo mà nói, khẩu súng lục này thật sự không phát huy được công dụng. Nhanh chóng kiểm tra một lần súng ống, hắn liền mang theo những thứ này lại vội vàng chạy trở lại tầng bốn.
Đi tới căn phòng nhỏ trước đó, người còn chưa vào cửa, DK đã ồn ào nói: "Xong chưa?"
Trong phòng chợt vang lên một tiếng chói tai thật dài "A!" tiếng thét chói tai, tìm âm thanh nhìn lại, nhìn thấy Trương Hân Hân đã mặc vào áo chống đạn, lúc này đang cởi quần. Chết dở, DK ngay tại thời điểm này xông đụng vào, xuất phát từ bản năng của phụ nữ, Trương Hân Hân theo bản năng ôm ngực liều mạng lớn tiếng thét chói tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận