Nhân Gian Băng Khí

Chương 1228. Cái chết của Hầu Tử 3

Chương 1228. Cái chết của Hầu Tử 3
Chương 1228: Cái chết của Hầu Tử 3
Người dịch: PrimeK
Trương Hân Hân trốn ở trong lòng Âu Dương Nguyệt Nhi thất thanh khóc rống, mặc dù cô không biết Hầu Tử, ngay cả mặt cũng chưa từng thấy qua, thế nhưng giờ khắc này, vẫn cảm thấy thống khổ cùng bi thương.
Âu Dương Nguyệt Nhi lặng lẽ quay đầu, nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn, không dám nhìn. Nhưng nước mắt, vẫn từ khe mắt dừng lại không ngừng chảy xuôi, thấm ướt xiêm y. Sinh mệnh nhỏ trong bụng, phảng phất cũng cảm nhận được bi thương không thể ức chế của mẹ, nhẹ nhàng nâng nắm tay nhỏ lên, giống như đang xoa dịu đau đớn cùng vết thương trong lòng mẹ.
"Anh Hầu Tử -!!" Dawell cuồng loạn khóc rống, gào thét, giãy dụa hết lần này đến lần khác muốn đứng lên, lại hết lần này đến lần khác lại bị Hoàng Hậu ấn trở về. Cánh tay của hắn vươn rất dài rất dài, muốn bắt lấy thân ảnh cả người chảy máu kia, lại phí công, chỉ có thể lần lượt nắm lấy không khí.
Trong thoáng chốc, Hầu Tử tựa hồ nghe thấy Dawell đang gọi hắn, chậm rãi nghiêng đầu nhìn sang bên này. Hắn thấy được Hoàng Hậu, trong mắt bọn họ che giấu một tia bi thương kia, còn có Dawell, bộ dáng thống khổ không muốn sống kia.
Hầu Tử nhếch miệng, lộ ra hàm răng bị máu nhuộm đỏ. Khóe miệng khẽ run lên, muốn cười với bọn họ một lần nữa, có lẽ... đây sẽ là nụ cười cuối cùng trong đời.
Nhưng mà, hắn bây giờ, ngay cả khí lực cười cũng không có. Khóe miệng nhuốm đầy máu hơi nhếch lên, thoạt nhìn ngược lại có chút dữ tợn, có chút...... vô lực.
Sau đó......
Chậm rãi, ngã về phía sau.
Không - -! "Dawell há to miệng, khóe miệng há to đều nứt ra, dùng hết toàn lực gào thét, giãy dụa như phát điên. Nhưng mà, hắn nhỏ yếu lại vô lực, chỉ có thể bị Hoàng Hậu gắt gao đè, thống khổ lại bất lực trơ mắt nhìn Hầu Tử ngã vào trong vũng máu.
"Đi..." Hầu Tử nằm trong vũng máu vô lực vẫy vẫy tay với bọn họ, môi mím lại, không biết đang nói gì.
Hầu Tử...... "11 ở trong lòng yên lặng thì thào một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại. Sau đó, bỗng dưng giơ tay lên vỗ vào còi xe.
Tút - -! "Xe Jeep phát ra một tiếng kêu dài.
Hoàng Hậu biết, đây là tín hiệu sơ tán. Lại một lần nữa... cũng là một lần cuối cùng thật sâu nhìn Hầu Tử một cái, giống như muốn đem khuôn mặt này cuối cùng lại khắc sâu vào trong trí nhớ. Sau đó cắn chặt răng, túm Dawell sống chết không đi thật sự đem hắn kéo qua, ném tới chiếc xe Jeep của 11.
"Anh Hầu Tử -!!" tiếng gào khóc ,Dawell cào xé ruột gan tuyệt vọng rên rỉ, quanh quẩn khi chiếc xe Jeep dần dần đi xa
……
Lần này, thật sự phải chết sao?
Hầu Tử nhếch miệng tự giễu cười cười, nâng mí mắt nặng nề vô thần nhìn phương hướng bọn họ đi xa, trong đầu hiện lên tất cả đều là quá khứ.
Cuộc đời của hắn kỳ thật rất ngắn ngủi, ngắn đến mức không có bao nhiêu thứ có thể đáng giá nhớ lại.
Từ lúc bắt đầu nhớ lại, chính là lặp đi lặp lại không ngừng huấn luyện, chiến đấu, giết người, hoặc là... bị người đuổi giết.
Còn gì nữa không?
Ồ, có lẽ còn có cái chết.
Không nhớ rõ có bao nhiêu lần từng cùng tử thần sát vai mà qua, chỉ là mỗi một lần hắn đều ngoan cường bò trở về. Mặc dù, hắn cũng không biết mình vì cái gì muốn một lần lại một lần ương ngạnh sống sót, rõ ràng đều tìm không thấy bất kể lý do gì để cho mình sống sót.
Đại khái......
Chỉ là tiềm thức muốn sống thôi.
Dù cho, sống vô nghĩa.
Cuộc đời của hắn, chính là ngắn ngủi mà lại u ám như vậy, ngoại trừ xám, đại khái cũng chỉ còn lại có đen, không có một chút sắc thái dư thừa.
Cho đến khi hắn đào thoát khỏi Ma Quỷ theo 11... Không, phải nói là "chúng" đã khiến hắn đào thoát khỏi Ma Quỷ theo 11.
Hầu Tử là kẻ phản bội.
Điểm này, 11 cũng biết rõ ràng.
Bất quá, nói phản đồ cũng không phải rất chuẩn xác, thay vì nói hắn là phản đồ, chẳng bằng nói Hầu Tử ngay từ đầu chính là tai mắt Ma Quỷ sắp xếp ở bên người 11.
Ban đầu, vì tầm quan trọng của 11 đối với Ma Quỷ, họ cần sắp xếp một tai mắt bên cạnh hắn, hoặc có thể nói là một "đôi mắt" luôn luôn chú ý đến hắn, để cung cấp cho họ tất cả thông tin về 11.
Vì vậy, trong cuộc thi tốt nghiệp đó, cấp cao Ma Quỷ liền từ trong đó chọn ra một nhóm người, để cho bọn họ cùng 11 "tình cờ gặp gỡ", lại bị hắn "thu phục", cuối cùng thuận lý thành chương trở thành cộng sự của hắn.
Đúng vậy, lúc ấy người dự định trở thành "tiểu đệ" của 11 kỳ thật có cả một nhóm, chỉ là Hầu Tử là người may mắn nhất trong đó, sáng sớm đã gặp phải 11, còn bị hắn buông tha một mạng, cứ như vậy thuận lý thành chương biến thành người hầu nhỏ.
Bằng không thật cho rằng Hầu Tử bị 11 buông tha một lần sẽ khăng khăng một mực, ngay cả mạng cũng không cần đi theo hắn?
Mơ đi, trong Ma Quỷ không có khả năng tồn tại nhất chính là loại tình cảm xa xỉ phẩm này. Hôm nay ngươi tha cho ta một mạng, ngày mai ta vẫn cầm dao đâm ngươi, đây mới là tín điều của Ma Quỷ. Ngược lại là tích thủy chi ân dũng tuyền tương báo loại sự tình này...... Ha ha ha, tin liền thật sự có quỷ.
Mà Hầu Tử sau khi khảo hạch kết thúc, "giữ lời hứa", trở thành tiểu đệ của 11, làm cộng sự của hắn, kỳ thật đều là ý của Ma Quỷ. Bằng không, dựa vào cái gì trước kia mỗi lần hắn làm nhiệm vụ đều có thể dễ dàng cho mượn người của tổ Ong Vàng? Thật sự là người đứng đầu tổ Ong Vàng dễ nói chuyện như vậy sao? Làm ơn đi, quản lý từng bộ phận của Ma Quỷ tương đối nghiêm khắc, không có ý kiến của cấp cao, muốn mượn người từ bộ phận khác là chuyện căn bản không có khả năng.
Vốn Ma Quỷ ở bên cạnh 11 sắp xếp một con mắt như vậy, chỉ là vì thời khắc chú ý động thái hàng ngày của hắn, thế nhưng tất cả những thứ này sau khi 11phản bội liền biến chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận