Nhân Gian Băng Khí

Chương 1253: Một người cuối cùng chiến đấu

Chương 1253: Một người cuối cùng chiến đấu
Chương 1253: Một người cuối cùng chiến đấu
Người dịch: PrimeK
"Oanh --!!" một phát đạn hỏa tiễn sát xe Jeep bay lướt qua, đụng trên mặt đất sau đó sinh ra một quả cầu lửa nóng rực quả cùng tiếng nổ cực lớn.
Cũng may lái chiếc xe Jeep này dưới kỹ thuật lái siêu cao của 11 cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi nổ tung. Thế nhưng phía sau vẫn có hơn 10 chiếc xe gắt gao bám đuổi hắn, rất có tư thế không chết không thôi. Tiếng súng liên miên không dứt càng không ngừng tập trung hỏa lực công kích chiếc Jeep này của hắn, từng đợt đạn không ngừng bắn vào phía sau của chiếc xe Jeep, toàn bộ đuôi xe đều đã bị bắn giống như miệng núi lửa trên mặt trăng dày đặc, tất cả đều là lỗ đạn.
Mà lúc này, trạng thái 11 cũng kém đến cực hạn trước nay chưa từng có. Ánh mắt của hắn ảm đạm không ánh sáng, sắc mặt tái nhợt vô lực -- đó là một loại màu trắng bệnh hoạn tìm không thấy một tia huyết sắc. Toàn thân từ trên xuống dưới giống như là mới từ trong nước vớt ra đều ướt đẫm, máu cùng mồ hôi trộn lẫn cùng một chỗ. Còn có một lượng lớn mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra, theo đuôi tóc chảy thẳng xuống.
Lại nhìn tứ chi hắn như nhũn ra vô lực, rất hiển nhiên, 11 vừa rồi lại một lần nữa sử dụng năng lực tự lành.
Tự lành, đó là một loại năng lực cực kỳ đặc thù, có thể trong khoảng thời gian ngắn chữa trị tự thân vết thương, dù là đầu đạn kẹt ở trong thân thể đều có thể bài xuất ra ngoài. Thế nhưng nó mang đến tác dụng phụ cũng khủng bố, mỗi một lần sử dụng đều sẽ rút cạn toàn bộ khí lực toàn thân 11 không nói, vả lại sau mỗi lần vận dụng loại năng lực này, hắn cũng sẽ cách tử vong gần hơn một phần.
11 Không Quan Tâm
Một người đều chạy đi chịu chết, làm sao có thể sợ chết?
Đúng thế!
Chuyến đi này của 11, chính là vội vàng đi chịu chết.
Sau khi tiễn bọn Âu Dương Nguyệt Nhi, hắn mạnh mẽ phá hư bàn điều khiển thang máy, tiếp theo lại xông qua mạng lưới hỏa lực ùn ùn kéo đến, cướp được một chiếc xe Jeep chạy ra khỏi khu C3, cuối cùng liền một đường chạy thẳng về một phương hướng nào đó.
Hắn không biết phương hướng này là đi tới nơi nào, nhưng là từ khi đi tới nơi này căn cứ ngầm về sau, hắn liền có một loại cảm giác thần kỳ...
Cái loại cảm giác này dùng ngôn ngữ không cách nào hình dung, thuần túy chính là một loại trực giác giống như là huyết mạch tương liên.
Giống như... có thứ gì đó rất thân mật với hắn ở một phương hướng nào đó, thông qua cảm ứng tâm linh triệu hoán hắn.
Tuy rằng không biết rốt cuộc là vật gì đang triệu hoán hắn, nhưng có thể khẳng định chính là, vật kia nhất định có liên quan đến mình. Chẳng qua lúc trước vội vàng đi cứu mấy người Âu Dương Nguyệt Nhi, cho nên hắn cũng không có đi để ý loại liên hệ tâm linh huyền diệu khó hiểu này.
Nhưng tình huống bây giờ đã khác, hắn cần hấp dẫn lực chú ý của Tiến sĩ Tần, tranh thủ càng nhiều thời gian cho mấy người Âu Dương Nguyệt Nhi chạy trốn.
Về phần làm sao để cho toàn bộ khu 97 đặt mục tiêu ở trên người mình -- có lẽ đồ vật một mực triệu hoán hắn kia, chính là mấu chốt phá cục!
Vì vậy, không có lựa chọn nào khác, 11 đã đặt tất cả vào thứ mà hắn chưa từng thấy. Hắn cược Tiến sĩ Tần bọn họ nhất định đối với vật này rất coi trọng, hắn cược khu 97 nhất định sẽ điều binh đến ngăn cản hắn.
Trên thực tế, 11 cược đúng!
Cùng lúc đó, khu vực D trở nên hỗn loạn vì sự xuất hiện của 11.
Khu D là khu vực quan trọng nhất của căn cứ, có thể nói toàn bộ căn cứ đều được xây dựng xung quanh khu D này. Tất cả các cơ sở quan trọng, nhân viên nghiên cứu khoa học đều ở đây, trong đó bao gồm cả tiến sĩ Tần.
11 cũng không biết chính hắn đi tới chính là D khu, hắn chỉ là dựa vào liên hệ tâm linh nào đókhông nói rõ ràng đi về hướng này mà thôi.
Cũng hắn cũng không biết, mình đến sẽ tạo thành khủng hoảng lớn cỡ nào đối với khu D.
Ngay từ đầu căn cứ có lẽ cũng không có đem hắn coi trọng, dù là hắn phá hư khắp nơi cũng không có ý nghĩa. Một con kiến có thể gây ra bao nhiêu sức mạnh hủy diệt trong hang sư tử? Có thể phá hủy toàn bộ căn cứ không?
Chân chính khiến Tiến sĩ Tần bọn họ để ý vẫn là Âu Dương Nguyệt Nhi, hoặc là nói là đứa nhỏ trong bụng cô kia.
Cho nên khi Âu Dương Nguyệt Nhi trốn về mặt đất, 11 lại phá hư bàn điều khiển lên xuống, tiến sĩ Tần lập tức vung ra rất nhiều nhân thủ chạy tới mặt đất, muốn bọn họ cho dù như thế nào cũng phải mang Âu Dương Nguyệt Nhi về. Chẳng qua bộ đội truy kích vừa chạy đến mặt đất, lại nghênh đầu gặp phải chi bộ đội Thập Tự Hắc Ám lưu lại trên mặt đất đón đầu ra sức, song phương đánh nhau thảm thiết vô cùng, mà Lãnh Dạ cùng Âu Dương Nguyệt Nhi bọn họ cũng đã sớm chạy ra khỏi căn cứ, hiện giờ chạy đến ngay cả bụi đuôi cũng không nhìn thấy.
Sau đó tiến sĩ Tần chú ý tới sau khi 11 chạy ra khỏi khu C3, đúng là một đường thẳng đến khu D của bọn họ, lão lập tức ý thức được điều gì, cả khuôn mặt nhất thời đều biến sắc.
Lập tức, lão vội vàng truyền đạt mệnh lệnh tất cả mọi người lập tức chạy tới khu D hồi viện, ngay cả những người chạy ra ngoài đuổi theo Âu Dương Nguyệt Nhi cũng bị khẩn cấp triệu hồi trở về. Tựa hồ so sánh với mục tiêu 11, ngay cả Âu Dương Nguyệt Nhi cũng trở nên không quan trọng.
Bất quá mệnh lệnh này của tiến sĩ Tần ban hành hơi muộn, khi 11 chạy tới khu D, những bộ đội trợ giúp kia vẫn còn đang trên đường.
Bởi vì bộ đội trợ giúp không thể kịp thời hồi viện, chỗ 11 một đường xông vào đúng là thông suốt, ngay cả chặn đường cũng không có. Chỉ có những nhân viên nghiên cứu khoa học mặc áo blouse trắng, chạy tán loạn khắp nơi như ruồi không đầu. Cũng may 11 đối với những người này không có hứng thú gì, ngược lại khiến cho bọn họ nhặt được một mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận