Nhân Gian Băng Khí

Chương 1218. Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống 2

Chương 1218. Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống 2
Chương 1218: Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống 2
Người dịch: PrimeK
Lãnh Dạ dò xét hơi thở của Vịt Bầu, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm. Cũng may, chỉ là ngất đi. Sau đó hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua thùng xe phía sau, trong thùng xe phía sau chỉ còn lại có Tiểu Ngũ đã sớm chết vặn vẹo treo ở nơi đó, máu không ngừng từ trên người hắn nhỏ giọt tí tách rơi xuống. Về phần những người khác, thì đều đã an toàn chạy thoát, đây coi như là chuyện tốt.
Thở dài, Lãnh Dạ trước hết để cho mình từ trong cửa sổ xe bò ra. Lại ngẩng đầu nhìn lên phía trên, chỉ thấy cách đỉnh đầu bọn họ chừng bảy, tám mét mở ra một cái lỗ cực lớn - - bọn họ vừa mới từ trong lỗ này rơi xuống.
Sau đó Lãnh Dạ lại quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút, kết quả giật mình phát hiện nơi này đúng là một di tích cổ.
Xung quanh từng cây thạch thụ to lớn -- những thứ này vốn đều là thương thiên đại thụ, nhưng là bây giờ đều biến thành hóa thạch. Ngoài ra còn có không ít kiến trúc đất sụp xuống nhìn không ra nguyên dạng. Tuy rằng những kiến trúc này đã sớm sụp đổ hơn phân nửa, nhưng từ điểm còn lại cũng có thể phán đoán ra, lịch sử của những kiến trúc này tuyệt đối siêu cấp lâu đời. Về phần có bao lâu, thật đáng tiếc, Lãnh Dạ không phải học lịch sử.
Bất quá có một điểm có thể khẳng định chính là, khu 97 sở dĩ xây dựng ở nơi này, nhất định có liên quan đến di tích này. Về phần trong di tích này rốt cuộc có thứ gì hấp dẫn Nước Mỹ cùng Ma Quỷ, vậy thì không biết được.
Mà Lãnh Dạ cũng không phải cục cưng tò mò, không có ý nghĩ truy cứu gốc rễ, thời gian lắc đầu liền đem tất cả lòng hiếu kỳ đều quăng ra ngoài đầu. Cầm súng chống đỡ thân thể đi tới bên kia xe việt dã, dùng sức mở cửa xe, đẩy đẩy Vịt Bầu kêu lên: "Vịt bầu?"
Vịt Bầu vẫn không có phản ứng.
Lãnh Dạ bất đắc dĩ muốn đem hắn dọn ra ngoài. Mà đúng lúc này, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến từng trận tiếng người.
Lãnh Dạ đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện cửa động bọn họ ngã xuống đã tụ tập một đám chiến sĩ thiết giáp, những người này cầm đèn pin cường quang lắc lư xuống, đại khái là dò xét tình huống phía dưới.
Lãnh Dạ lập tức đem thân thể rụt tới dưới cửa xe, rất nhanh, có mấy đạo cột sáng lướt qua da đầu, bởi vì vấn đề góc độ mà không thể nhìn thấy hắn.
Sau khi kiểm tra một phen, những chiến sĩ thiết giáp kia lại từ cửa động ném xuống mấy sợi dây thừng, tiếp theo có mấy người theo dây thừng trượt xuống.
“Đáng chết! "Lãnh Dạ cắn răng, không cam lòng nhìn thoáng qua con Vịt Bầu đang hôn mê. Suy nghĩ một chút, đưa tay từ trên người Tiểu Ngũ bôi một ít máu, lại đem thanh máu này bôi đến trên mặt Vịt Bầu.
Sau khi làm xong những thứ này, Lãnh Dạ liền rút súng ngắn ra, đột nhiên nhảy ra đối với mấy binh sĩ còn đang leo dây "Bang bang bang" liên tục nổ mấy phát súng.
Thình lình xảy ra tập kích làm cho mấy binh lính đang leo dây thừng bò xuống luống cuống một chút, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là luống cuống một chút mà thôi. Lập tức, người canh giữ ở cửa động lập tức rút súng bắn phá Lãnh Dạ. Bất quá Lãnh Dạ sau khi nổ mấy phát súng liền lập tức như con thỏ chấn kinh cũng không quay đầu lại lẻn vào sâu trong di tích, để cho các binh sĩ đuổi không kịp.
Mấy binh sĩ sau khi rơi xuống mặt đất không lập tức truy kích Lãnh Dạ, mà là trước xem xét xung quanh cùng trong xe một chút, phát hiện Tiểu Ngũ cùng Vịt Bầu hai người còn ở trong xe. Tiểu Ngũ rõ ràng đã chết, binh lính thuận ý liếc mắt một cái liền không có hứng thú. Mà Vịt Bầu thì trán gục ở trên tay lái, mặt đầy máu, nhìn không ra là sống hay chết.
Một binh sĩ trong đó đưa tay nắm gò má Vịt Bầu nhìn trái nhìn phải, lập tức nhướng mày, lúc mới ngẩng đầu muốn nói gì đó, đột nhiên “Bùm” một tiếng súng vang lên. Cái đầu người lính giấu trong mũ trùm đầu kia nhất thời giống như dưa hấu bị đập nát “Bốp” lập tức nổ thành một đống huyết hoa.
Những người còn lại lập tức giơ súng lên quét cuồng một chuỗi "tạch tạch tạch" về phía chỗ vừa mới xuất hiện, nhưng không đợi một lát, một phương hướng khác cách điểm công kích của bọn họ không xa lại một lần nữa vang lên tiếng súng bắn tỉa, lập tức lại mất đi một mạng.
Lúc này, đã có càng nhiều binh lính liên tiếp theo dây thừng bò xuống, những người này tụ tập ở một chỗ. Sau khi một người trong đó ra dấu tay, những người này liền cầm súng, chậm rãi đẩy mạnh tìm kiếm về phía Lãnh Dạ.
Phương xa, Lãnh Dạ bưng súng không bắn nữa. Mục đích của hắn là chuyển hướng sự chú ý của những người lính này và do đó tạo ra một số cơ hội cho Vịt Bầu. Về phần kết quả cuối cùng như thế nào, vậy chỉ có thể mặc cho vận ệnh.
Xa xa nhìn về phía xe việt dã một cái, Lãnh Dạ thu hồi súng, liền đi xa không quay đầu lại.
……
Rất lâu sau, một gian phòng trưng bày hóa thạch.
Đúng vậy, nơi này là một gian phòng trưng bày hóa thạch, nhưng bên trong bày cũng không phải là hóa thạch xương khủng long gì, mà là một ít hóa thạch xương sinh vật hình thù kỳ quái.
Những thứ này... nói như thế nào nhỉ, Lãnh Dạ chưa từng nghe thấy, chưa từng thấy.
Nhân loại có răng nanh vừa nhọn vừa dài - tuy rằng thứ này có xương sọ nhân loại, nhưng nhìn thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên. Răng chó nhà ai dài đến cằm như vậy?
Còn có một hàng hộp sọ nhân loại ba con mắt kia là cái quỷ gì? Những cái này xương sọ Lãnh Dạ rất xác định đều là nhân loại, nhưng là vị trí mi tâm lại quỷ dị dài hơn một cái lỗ thủng, hơn nữa còn không chỉ một cái như thế, là bày vài hàng xương sọ đều là những xương sọ ba mắt này. Lãnh Dạ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng không xác định được những "người" này có thể thật sự là trời sinh có ba con mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận