Nhân Gian Băng Khí

Chương 267. Triệu Tập Dị Năng Tổ

Chương 267. Triệu Tập Dị Năng Tổ
Chương 267: Triệu Tập Dị Năng Tổ
Cái động này cũng không sâu,cách động tầm hai đến ba mét ,nhưng bởi vì một ít bùn đất ở bậc thang nơi này hết sức khô ráo , không gian lại vừa thấp vừa hẹp, từ trên nhìn xuống thấy thật nhiều bậc thang, làm cho người ta có chút ảo giác.
Trong động có rất nhiều đá lớn
Sau khi Sở Nguyên chui vào trong động, cửa động liền bị cỏ dại che phủ. Ánh sáng ở bên ngòai không chiếu vào được, hoàn toàn trở thành một cái hầm trong lòng đất.Xung quanh trở nên tối đen, Sở Nguyên và Tửu Quỷ trên người đều mang theo đèn pin,đây là một loại đền tân tiến,xem bề ngòai nó nhỏ bé nhưng điện lực rất nhiều mà ánh sáng cũng rất sáng.Độ chiếu sáng tới đến 60-70% của anh sáng mặt trời,mà duy trì chiếu sáng tới 7-8 giờ.Nếu mà tiết kiệm dùng tùy lúc thì cũng có thể sử dụng đến gần ba ngày.Loại sản phẩm này chế tạo rất tốn kém cho nên chỉ có cơ quan cao cấp mới được phân phối sử dụng, người bình thường cẳn bản nhìn không được thấy qua.Hai người không hẹn mà cùng vặn đèn lên độ sáng cao nhất,trong động đang tối lập tức bị hai luồng sáng chiếu vào sáng như ban ngày.
Cái động này có thể từng có người của cả 1 thôn sử dụng, không gian được đào vào rất sâu, sau đó dùng xà gỗ để chống đỡ. Nhưng mà không rõ tại sao năm xưa lại không tu sửa, mặt bên trong có một nửa không gian bị vùi lấp.Đại khái là người của Long hồn sau khi đến đây sửa sang lại.
Sở Nguyên chì nhìn một chút rồi liền hỏi :” Ở nơi này sao? ”
Tửu quỷ gật đầu nói :” Phải, chính là nơi này.”
Hắn tiến tới nham thạch ngồi xổm xuống đưa tay vỗ vỗ vào khối nham thách nói: đồ vật đó hồi trước bị đóng băng ở nơi này.
Sở Nguyên lấy đền chiếu vào mọi nơi hỏi:” Ngươi nói các thi thể đâu hết rồi?”
Tửu quỷ cười nói :”Đã đem về Thiếu Lâm Tự rồi,làm sao mà để thi thể các tiền bối cao tăng ở nơi hoang dã cơ chứ.
Tửu quỷ lại dùng đèn chiếu vào góc sâu bên trong nói :” Chúng ta tìm được ở trong này bốn cỗ thi thể,sau đó tiến hành rửa sạch bùn đất trong động thì lại đào được hai mươi ba cỗ thi thể,về bảy cỗ thi thể còn lai không biết đi đâu nữa,có thể là đã bị dã thú tha mất hoặc là khi cùng cửu vĩ đấu thì chết tại địa phương khác .”
Sở Nguyên đi tới bên người tửu quỷ rồi ngồi xuống,đưa tay sờ sờ vào vách đá nói :”Không có sự ba động của băng năng lượng.”
Tửu quỷ chun mũi cười khổ:”Cái này chính là điểm kì quái ,với khối băng mang năng lượng cường đại như vậy mà đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung,cả một chút nguyên tố cũng không cảm ứng tới được.”
Sở Nguyên ngẩng đầu nhìn lên phía trên nói : “ Hoàn cảnh ở đây có quan hệ không?”
Tửu quỷ đồng ý nói :” Nơi này không phải âm huyệt mạch,cũng không có khả năng sẽ có băng nguyên tố tồn tại.”
-“ Nếu không phải do hoàn cảnh,vậy là cái gì làm cho cửu vĩ hồ đóng băng mất 500 năm.”
Tửu quỷ nhăn trán nói :” Ngươi hỏi ta,ta biết hỏi ai ? Tóm lại không có khả năng là con người . Loài nguời thân thể hạn chế ,tuyệt đối không có năng lượng lớn như thế…”
Nói đến chỗ này Tửu quỷ đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn Sở Nguyên,mà Sở Nguyên lúc này cũng đang nhìn hắn.
Tửu quỷ hỏi :”Ngươi đang suy nghĩ cái gì ? “
-Giống như suy nghĩ của ngươi.
-Ngươi như thế nào biết ta suy nghĩ cái gì?
Tửu quỷ dừng một chút rồi lắc đầu nói : “Cũng không đúng,cửu vĩ hồ cũng không có khả năng sở hữu một năng lực lớn như vậy,có thể sử dụng đóng băng tuyệt đối để che chính mình lại. Nếu nó có thể sử dụng đóng băng tuyệt đối thì đừng nói ba mươi tám võ tăng Thiếu lâm,mà cả toàn bộ tăng nhân Thiếu Lâm tới cũng không đủ ép nó tự mình đóng băng vào.”
Sở Nguyên hỏi :” Vậy ngươi còn giải thích như thế nào đây?”
Tửu quỷ cười khổ nói :” Cho nên ta mới đau đầu,tới cùng là cái gì có thể đóng băng cửu vĩ hồ? Nó từ đâu đến? Mà năng lượng băng cường đại thế làm sao mà tự nhiên biến mất không tăm tích gì cả.”
Sở Nguyên gõ gõ vào viên đá,không đáp mà hỏi lại :”Các ngươi lúc trước lúc trước sao không đêm cả khối đá lẫn cửu vĩ hồ cùng nhau đêm về?”
Tửu quỷ tức giận nói :” Mới tới gần đã bị đóng thành băng,ai còn có bản lĩnh đến gần chứ.”
Đột nhiên Sở Nguyên kêu lên rồi đưa tay sờ lên khối đá hỏi :” Đây là cái gì?”
-Cái gì,cái gì. đâu?
Tửu quỷ cũng chú ý tới trên tảng đã từng đóng băng cửu vĩ hồ có khắc cái gì, hình như là hai hàng chữ nhỏ, chỉ là hai hàng chữ này không giống văn tự của quốc gia, mà ngược lại như quỷ họa phù. Hắn đưa móng tay dò vào các chữ nói :” A, đây là cái gì?”
-Chữ.
-Chữ?
Tửu quỷ nhìn mất nửa ngày vào hai hàng chữ nhỏ nói :” Ngươi biết các chữ này sao ?”
Sở Nguyên lắc lắc đầu nói :” Không nhận ra.”
-Không nhận ra thì sao ngươi biết đó là chữ?
-Không sai đâu.
-….
Sở Nguyên sờ sờ hai hàng chữ nhỏ nói :"Chắc là do cửu vĩ hồ khắc vào."
Tửu quỷ lắc lắc đầu nói :”Ngươi như thế nào mà biết?”
Sở Nguyên vỗ vỗ vào thạch bích nói :”Cửu vĩ hồ đã bị đóng băng tại vị trí này?”
”Phải” Tửu quỷ gật đầu.
-Mà các ngươi cũng không thể tới gần?
Tửu quỷ lại gật đầu nữa.
-Vậy ngoại trừ cửu vĩ hồ không còn ai khác có thể khắc lên đây được.
Tửu quỷ gật đầu nói :”Có đạo lý, dù sao cũng không có thể giải thích những chữ này không phải sao ?Nhưng chẳng lẽ là cửu vĩ hồ vì nhàm chán tùy tiện tại mặt trên khắc một chút để giết thời gian sao?”
Sở Nguyên lạnh nhạt nói :” Đem nó trở về rồi đưa cho chuyên gia nghiên cứu thì sẽ biết ngay thôi.”
Tửu quỷ hướng tới hắn giơ ngón cái,lập tức sờ sờ vào túi thì chỉ có tiền với tùy thân hai bầu rượu , chắc là tiền này cũng chỉ là để mua rượu, hắn hướng tới Sở Nguyên hỏi :”Ngươi có mang theo giấy bút không?”
Sở Nguyên chậm rãi lắc đầu.
-Vậy làm sao bây giờ? Không có bút thì làm sao mà ghi?
Tửu quỷ xoa đầu suy nghĩ một lúc rồi vẻ mặt hiện lên vẻ vui cười.Hắn cởi bỏ áo khoác ngoài , đang chuẩn bị cởi áo trong thì nhìn về phía Sở Nguyên nở nụ cười quái dị.
Sở Nguyên tựa đầu sang một bên làm bộ không phát hiện.
-Khụ.
Tửu quỷ ho một tiếng đang chuẩn bị nói chuyện,Sở Nguyên đi trước một bước nói :”Đừng hy vọng ta sẽ cởi quần áo.”
Tửu quỷ kêu lên:”Tiểu hỗn đản, ngươi có biết kính già yêu trẻ không? Ngươi chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn lão già bày thân thể tại đây,mà trong rừng cây thì rất nguy hiểm mà.”
Sở Nguyên nhìn hắn một chút rồi lành lạnh nói :”Ngươi có thể không cởi."
-Không cởi? Không cởi quần áo thì sao lấy được kí tự ở trên này về?
-Là ngươi tự tác chứ không phải ta.
-Được,nhưng ta chính là giúp ngươi.
Sở Nguyên nói :”Hình như là ta giúp ngươi thì phải?
-Ngươi...
Tửu quỷ cắn răng,tay dứ dứ lên phía trước,mất nửa ngày mới tức giận nói :”ngươi tốt lắm.”
Nói xong hắn lập tức cưởi khố lưng,dùng vải dán lên hai hàng tự,sau đó dùng một tay khẽ khẽ vuốt .Trên cái khố trắng đã ngả sang màu vàng (0_o)nhanh chóng xuất hiện 1 hàng nước thấm vào.
Tửu quỷ đem vải trắng gấp thành khối nhỏ bỏ vào túi áo khoắc. Mắt nhìn thấy Sở Nguyên có chút nghi hoặc nhìn mình,tửu quỷ hừ nhẹ một tiếng nói :”Nhìn cái gì? Cái này chính là tuyệt chiêu của lão nhân gia.Ngươi giờ nhìn không thấy chữ viết nhưng sau trở về dùng lửa đảo qua một cái là lập tức có chữ.”
Sở Nguyên :”À.” một tiếng rồi không nói nữa.
Tửu quỷ đem vải trắng vào trong túi áo khoác, lộ nửa người ra khỏi áo khoác, hai tay không ngừng xoa xoa nói :”Sao mà lạnh thế “.
Sở Nguyên liếc mắt nhìn hắn rồi nói một câu:” Ngu ngốc.”
Tửu quỷ tựa như bị dẫm phải đuôi trừng mắt kêu lên :”Hỗn đản, ngươi dám nói vậy, ngươi là không có lương tâm ngươi có biết hay không?”
Hắn vừa nói vừa đem vải có chữ đưa ra trước mặt Sở Nguyên khua khua nói :”Khi dịch được ngươi đừng có nghĩ hỏi ta cái này là cái gì,ngươi không cần cầu ta,ngươi cầu ta cũng vô dụng...”
-Không cần ngươi.
Sở Nguyên dùng ngón tay gõ nhẹ vào đâu mình nói :” Những ký tự đã ở trong này,không như ngươi phải cởi cả khố ra.”
-Thật sao?
Tửu quỷ hai má phùng ra,cơ mặt co quắp,cắn răng hỏi :”Ngươi..ngươi tại sao không sớm nói?”
Sở Nguyên vẻ mặt vô tội đáp :”Ngươi không có hỏi “ .
”….” Một khoảng tĩnh lặng kéo dài
Trong động bỗng một tiếng hét giận dữ vang lên :”Ngươi có biết hay không cái đai lưng này đã đi theo ta mất bao nhiêu năm?”
-Ngu ngốc...
Khi Sở Nguyên cùng với tửu quỷ trở lại xe thì tửu quỷ vẫn vẻ mặt cau có.Ngồi trên xe thì tiểu lão đầu một câu cũng không nói,khi vào trong ký túc xá đến bữa ăn trưa cũng không thấy bóng người.
Đối với phản ứng của Tửu Quỷ thì Sở Nguyên không quan tâm,huống hồ hắn cũng không dư thừa thời gian để quan tâm tới lão đầu kia có vui hay không vui.Khi về thì Sở Nguyên cũng đi vào trong phòng,rồi tiến vào điện não phòng ghi lại hai hàng chữ nhỏ rồi tiến hành phân tích.Chính là đến buổi chiều thì Sở Nguyên bên này vẫn không thu hoạch được gì.Trầm Miên ghi lại hai hàng chữ nhỏ này không thuộc lọai văn tự gì thành ra không có biện pháp phiên dịch.Bây giờ cũng chỉ hy vọng Tửu Quỷ bên kia tìm được chuyên gia văn tự để dịch hai hàng cổ quái văn tự.
Ngoại trừ hai hàng văn tự,thì Sở Nguyên tại Trầm Miên cũng không thu hoạch thêm được gì.Tựa hồ như tất cả trong bóng đêm biến mất, ngay cả tia dấu vết cũng không có lưu lại.
Cửu vĩ hồ đi đâu mất? Nó thật sự bị đóng băng 500 năm sau đó tự mình phá ra để sống lại? Năm đó là ai chế ra được đóng băng tuyệt đối? Nó từ nơi nào đến? Tại sao cường đại năng lương mà trong một đêm biến mất vô ảnh vô tung, như hắn là dị năng giả về khống chế băng mà cũng không cảm ứng được sự tồn tại của băng nguyên tố?
Khi Sở Nguyên đang suy tư thì ngòai cửa vang lên tiếng đập cửa. Điện não phòng chia làm nội vào ngọai.Bên ngoài thì có thể nhiều người cùng dùng điện não được,còn bên trong chỉ có một phòng nếu ai đó muốn bí mật thì vào trong.Mà Sở Nguyên đúng là ở bên trong phòng duy nhất đó.
Sở nguyên nhìn qua điện não thấy hai hàng văn tự,tiện tay đóng lại chương trình sau đó đứng dậy mở cửa phòng,ngoài cửa đang đứng hai người một nam một nữ,hai người đều nhìn hắn lộ vẻ cười,chỉ là hai người cười có chút bất đồng,người đàn ông cười rất ôn hòa tựa như lão bằng hữu gặp mặt,còn người con gái cười rất quyến rũ tỏa ra sự hấp dẫn.
Nhìn thấy hai ngươi thì Sở Nguyên cũng không có ngạc nhiên mà rất là bình thản,liếc nhìn hai người rồi hỏi :"Đến phiên hai người trực ban sao?"
Một nam một nữ này đúng là lần trước tiếp Sở Nguyên cùng với Tửu Quỷ là Thiết Tương cùng với Mân Côi.
Thiết Tương lắc lắc đầu cười nói :”Đang là trong thời gian tự do,nhưng đội trưởng bắt chúng ta trở lại,chỉ là thành viên nếu không có nhiệm vụ đều được lệnh trở về.”
Mân côi bất mãn nói :” ta đang ra nước ngoài du lữ thì bị kéo về”
.Nói chuyện xong thì Mân Côi đi qua Sở Nguyên đi tới điện não bên trong vừa đi vừa hỏi :"Ngươi đóng cửa bên trong làm chuyện xấu gì đấy?"
Điện não ghi lại hai hàng kí tự đã bị Sở Nguyên đóng lại,hơn nữa nó không có tác dụng lưu trữ cho nên Sở Nguyên cũng không có ngăn cả Mân Côi tiến tới gần điện não.
Thiết Tương hỏi :"Có đúng hay không phát sinh chuyện gì?Tổ trưởng lần này là lần thứ hai khẩn cấp gọi các thành viên quay lại đây.
-Lần thứ hai?Sở Nguyên hỏi :"Còn có lần nữa sao?"
Thiết Tương gật đầu cười nói :"Đúng vậy,nhưng lần trước là diễn tập,lần này hi vọng cũng chỉ là diễn tập mà thôi."
Sở Nguyên cười mỉm,rồi hỏi :"Hắn không có nói với ngươi chuyện gì sao?"
Thiết Tương lắc lắc đầu nói :"Sự việc thì chưa nói,chỉ là muốn chúng ta khẩn cấp tập hợp."
-Thế các ngươi tìm ta có chuyện gì?
Mân Côi không hề tức giận nói :"Tổ trưởng cùng với tổ phó đều không biết đang làm gì,chúng ta từ sớm đã đến đông đủ,bọn họ hai người trốn trong phòng đến giờ cũng chưa thấy qua,chúng ta không có việc gì làm cả,mà Thổ Phỉ nói ngươi tại điện não phòng,ta cùng với Thiết Tương đến tìm ngươi,vừa rồi ngươi làm cái gì vậy?
Đúng lúc này thì ba người không hẹn mà cùng nhìn lên tay,trên tay họ đang mang một cái đồng hồ,lúc này ba cái đồng hồ đều đang chấn động,trên mặt ánh sáng hồng cứ lóe lên liên tục.
Khi nhìn thấy tay khác thường thì ba người đều rất bất ngờ,vì loại màu đỏ ở Long Hồn chính là có sự việc trọng đại mới có thể sử dụng.Mỗi một thành viên khi nhìn thấy tay có biểu tượng hồng lóe lên,mặc kệ bất kể có chuyện gì đều phải trong thời gian ngắn nhất chạy tới cơ quan.
Thiết Tương thở dài một hơi,cười khổ nói :"Thật sự đã xảy ra chuyện."
. ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận