Nhân Gian Băng Khí

Chương 968. Em muốn sống 2

Chương 968. Em muốn sống 2
Chương 968: Em muốn sống 2
Người dịch: PrimeK
Nguyệt Nhi khóc, lại một lần nữa rất không chịu thua kém vì 11 mà khóc, chỉ là lúc này đây cô khóc rất hạnh phúc trốn ở trong ngực 11, cô giống như là một đứa trẻ bất lực, có thể làm chính là gắt gao ôm thân thể của hắn, e sợ buông tay, giấc mộng hạnh phúc này sẽ tỉnh lại cô thật sự rất sợ, đây chỉ là một giấc mộng.
Sau khi khóc hồi lâu, Nguyệt Nhi mới dần dần bình phục lại, nhận thấy trước ngực 11 lại bị cô khóc ướt một mảng lớn, mới ngượng ngùng thoáng đem khuôn mặt dời ra một chút, nhưng đôi tay ôm thân thể 11 kia, làm thế nào cũng luyến tiếc buông ra.
Hai người cứ như vậy nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất, giống như nam châm giống nhau gắt gao ôm nhau ai cũng không có mở miệng nói chuyện, ai cũng không nghĩ muốn đứng lên, chỉ có yên lặng nhìn nhau cùng ôm nhau
Tựa hồ đã đem tất cả ủy khuất đều phát tiết sạch sẽ, Âu Dương Nguyệt Nhi đỏ bừng mặt, trốn ở trong ngực 11, hút mũi, vẫn là không dám xác định hỏi: "Anh thật sự nguyện ý cưới em sao?"
"Ừ" 11 nhẹ nhàng đáp
Trên mặt Nguyệt Nhi tuy rằng vẫn còn đầy nước mắt, nhưng khóe miệng lại lộ ra nụ cười hạnh phúc như cô bé, khịt khịt mũi hỏi: "Vậy... chúng ta khi nào thì kết hôn?"
11 Không hề nghĩ ngợi liền lập tức nói: "Hôm nay"
"Hả" Nguyệt Nhi không khỏi hoảng sợ, lập tức ngẩng đầu lên kinh ngạc nói: "Hôm nay?”
11 nhíu mày nói: "Em không có thời gian hả, nếu không để hôm khác..."
"Được, hôm nay" Âu Dương Nguyệt Nhi không có do dự lập tức đáp ứng 11, ngay cả chính cô cũng không rõ ràng lắm, có lẽ là sợ 11 sẽ đổi ý, có lẽ là sợ hắn nói ra ngày mai sẽ rời đi sự thật bất kể như thế nào, ít nhất hôm nay, hắn là thuộc về cô
Trên khuôn mặt vẫn mang theo nước mắt lộ ra nụ cười động lòng người, vì người đàn ông này, cô cái gì cũng mặc kệ Nguyệt Nhi buông tay ra, nâng lấy khuôn mặt 11, hai mắt vẫn còn mang theo nước mắt thâm tình nhìn hắn, ôn nhu nói: " hôm nay đi!”
Ừ.
Lau đi nước mắt trên mặt, Nguyệt Nhi có chút không nỡ rời khỏi ngực 11, hít mũi nói: "Vậy...... Em hiện tại đi thông báo cho anh trai em, còn có......
Còn có, đương nhiên là cha mẹ của cô chỉ là Nguyệt Nhi lại bắt đầu có chút lo sợ, sợ cha mẹ không tiếp thu được sự thật này, cũng sợ bọn họ sẽ không tới tham gia hôn lễ của mình vì người đàn ông trước mặt này, cô thật sự là cái gì cũng vứt bỏ.
11 giơ tay nhẹ nhàng đặt trên đầu cô, mà phán rằng: họ sẽ đến.
Nguyệt Nhi cười cười, xoay người đi ra ngoài lúc này rời đi bước chân, so với lúc trước đi vào rõ ràng trở nên vui sướng hơn rất nhiều.
Đợi đến khi cửa phòng làm việc lần nữa bị đóng lại, 11 xoay người đi tới trước cửa sổ sát đất, nhìn ra xa những tòa nhà cao tầng san sát ở trong mắt hắn, đã không còn là lạnh lùng như trước, tựa hồ là nhiều hơn một chút đồ vật phức tạp hơn.
Rốt cuộc có thêm cái gì? Đối với hắn mà nói, có cần thiết phải theo đuổi sâu sắc như vậy không?
“Cuồng Triều "11 bỗng nhiên kêu lên
“Hả? "Trong tai nghe truyền ra âm thanh khàn khàn đặc biệt của Cuồng Triều.
Anh giúp tôi sắp xếp một chút, nhưng nơi kết hôn nhất định phải chú ý an toàn và bí mật.
Được. "Dừng một chút, Cuồng Triều thử hỏi:"...... Gia Cát Hoàng, có muốn mời ông ta đến không?
11 nhướng mày, hỏi ngược lại: "Sao lại mời ông ta?"
Nói như thế nào ông ta cũng là...... Ách!
11 lắc đầu và nói: "Việc này càng ít người biết càng tốt."
Được rồi, vậy 13 thì sao? Ông ấy vẫn là cậu của anh, có muốn thông báo cho ông ấy một tiếng không?
Trầm mặc hồi lâu, 11 lần nữa lắc đầu nói: "Quên đi."
Nhưng dựa theo tập tục của Long quốc, bên anh nhất định phải có trưởng bối tham dự.
11 thản nhiên nói: "Tôi không có trưởng bối, cũng không có người nhà"
Trong tai nghe, Cuồng Triều an tĩnh một hồi, mới lên tiếng: "Được rồi, tôi sẽ sắp xếp đúng rồi, Sở Nguyên... Chúc mừng anh, tân hôn vui vẻ nhé."
“……”
Kết hôn? Có loại cảm giác buồn cười buồn cười, cái từ này vẫn cách hắn thật xa, xa đến mức giống như một thứ xa xỉ phẩm, có thể không thể với tới, nhưng hôm nay, hắn lại muốn kết hôn... Mặc dù đây chỉ là một hôn lễ ngắn ngủi lại khiêm tốn, mặc dù hôm nay qua đi hắn lại phải bắt đầu liều mạng bôn ba, có lẽ sau này không còn ngày gặp lại Nguyệt Nhi, nhưng ít ra, hôm nay hắn là chú rể
Nhìn ra đường phố xa xôi, 11 im lặng.
Lại qua hồi lâu, 11 mở miệng nói: "Cuồng Triều".
Hả?
11 Ngắm nhìn cảnh sắc phương xa, nhẹ giọng nói: "Tôi muốn, sống sót
Cuồng Triều trầm mặc hồi lâu sau, nhẹ nhàng nói: "Ừ, vậy thì sống sót mặc kệ là vì Âu Dương Nguyệt Nhi, hay là vì đứa nhỏ, tất cả chúng ta nhất định phải, sống sót, cùng nhau sống sót."
……
Ngẩng đầu, nhìn bầu trời trong xanh, bầu trời âm u không che được ánh sáng ấm áp, khi ánh mặt trời ánh vàng rực rỡ chiếu tới trên mặt 11, khóe miệng vạn năm không thay đổi của hắn, lại lần đầu tiên lộ ra một tia mỉm cười
11 cười, đây là lần thứ ba trong đời hắn thật lòng cười, là vì cô gái tên Trương Linh Linh kia mà đốt pháo hoa đầy trời, chúc mừng sinh nhật của cô mặc dù khoảng thời gian đó trôi qua rất bình thản, nhưng không thể không nói, cô gái này đã lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng 11, hắn rất ít khi nhớ kỹ một người sâu sắc như thế, lại càng không có khả năng vì nguyện vọng sinh nhật của người khác mà đốt pháo hoa, nhưng bởi vì cô gái này, hắn làm như thế bởi vì trong lòng hắn, đã sớm coi cô như em gái mà đối đãi nụ cười đầu tiên của hắn khiến hắn nhớ kỹ một đoạn ngày ấm áp lại bình thản kia
Bạn cần đăng nhập để bình luận