Nhân Gian Băng Khí

Chương 1095. Cơ chế phòng ngự 2

Chương 1095. Cơ chế phòng ngự 2
Chương 1095: Cơ chế phòng ngự 2
Người dịch: PrimeK
“Có chứng cứ. "Lục Đạo nói:" Kỳ thật trong Sử ký tồn tại vô cùng nhiều sơ hở, không nói đến khác, chỉ riêng hạng mục gia phả của Hoàng Đế đã tồn tại sai lầm cực lớn. Giống như ba người Nghiêu, Thuấn, Vũ trong Ngũ Đế, Sử ký nói, ba người này đều là hậu duệ của Hoàng Đế đúng không? Vậy chúng ta hãy nói về Nghiêu trước. Sử ký ghi Nghiêu là cháu đời thứ tư của Hoàng Đế, gia phả theo thứ tự là Hoàng Đế sinh Huyền Ngao, Huyền Ngao sinh Giao Cực, Giao Cực sinh Đế Ngao, Đế Ngao sinh Nghiêu. Nhưng Thuấn kế tiếp lại trở thành cháu đời thứ tám của Hoàng Đế, cách Nghiêu khoảng bốn đời. Phổ là Hoàng Đế - Xương Ý - Chuyên Húc - Nghèo Thiền - Kính Khang - Câu Vọng - Kiều Ngưu - Lao Tẩu - Thuấn. Kế tiếp Vũ lại biến thành cháu đời thứ tư của Hoàng Đế, gia phả của hắn là Hoàng Đế - Xương Ý - Chuyên Húc - Quan - Vũ.
Nói tới đây, Lục Đạo ngừng lại, nhìn Lãnh Dạ, hỏi: "Chỉ là trong gia phả này, ngươi có nhìn ra thứ gì không?"
Lãnh Dạ nhíu chặt mày khổ tư minh suy nghĩ nửa ngày, không quá xác định nói: "Ông của Vũ là Chuyên Húc..."
“Không sai. "Lục Đạo nói:" Ông nội của Vũ và lão tổ tông đời thứ sáu của Thuấn là cùng một người. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Vũ cùng Nghiêu đều là Cao tổ phụ của Thuấn, cũng chính là ông của ông nội hắn. Ngươi không cảm thấy điều này rất hoang đường sao? Nghiêu sau khi chết không đem vị trí truyền cho con trai hoặc con cháu của mình, hoặc là Vũ cùng thế hệ với mình, ngược lại truyền cho con cháu của con cháu, lúc đó Thuấn ra đời chưa? Điểm này bản thân cũng đã không hợp lý. Hơn nữa trong Sử Ký nói, Thuấn kế vị là 61 tuổi, tại vị 39 năm, cũng có nghĩa là Thuấn sống 100 tuổi. Sau khi hắn chết lại do ông của hắn, tức là Cao tổ phụ kế thừa đế vị của hắn. Đây là tình huống gì? Thuấn chết thì Vũ bao nhiêu tuổi? 400 tuổi hay 500 tuổi? Có thể sao? Hoàng Đế cũng không có khả năng sống lâu như vậy chứ?
Lãnh Dạ há miệng, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Sử Ký tuy hắn đã xem qua, nhưng lúc xem không chú ý đến bối phận gia phả này, hiện tại nghe Lục Đạo nói lại, suy nghĩ kỹ lại. Quả thật có rất nhiều chỗ không hợp lý.
Lục Đạo nhìn 13 một cái, lại liếc 11 một cái, mới tiếp tục nói: "Ngoài ra, trong Sử Ký ghi chép về Ngũ Đế và Hạ vương triều còn có nhiều sai lầm và sơ hở hơn. Ví dụ như thời gian không đúng, sai sót về thời gian quá lớn, thậm chí vô duyên vô cớ bốc hơi khoảng trống hơn hai ngàn năm. Mặt khác Viêm Đế cũng không đúng. Sử Ký nói Viêm Đế chính là Thần Nông, tức là thủ lĩnh bộ lạc khác, nói hắn là một người. Đây kỳ thật là sai lầm, trên thực tế Viêm Đế không phải là một người, mà là một chính quyền, hoặc là có thể lý giải nó thành một vương triều. Chính quyền Viêm Đế mới là chính thống thiên hạ lúc đó, trước Viêm Đế đã thống trị Thiên hạ đã có mấy trăm năm. Trong đó chính quyền Viêm Đế đầu tiên là Viêm Đế Khôi Khôi, truyền cho Lục Đế. Sau đó được chính quyền Viêm Đế Thần Nông tiếp nhận, Thần Nông thị tộc truyền cho Bát Đế. Người Long quốc nói mình là con cháu Viêm Hoàng. Sở dĩ Viêm ở phía trước Hoàng, chính là bởi vì Viêm Đế mới là chính thống, mà không phải là vị hoàng đế cuối cùng -Thần Nông - nguyên nhân bị thế nhân lầm tưởng là người tên Thần Nông. Mặt khác, câu chuyện Thần Nông nếm bách thảo này, thật ra là tám vị đế vương thời kỳ chính quyền Viêm Đế Thần Nông đều rất coi trọng sự phát triển của y dược thuật, thật ra sau này Hoàng Đế cũng rất coi trọng hạng mục này. Bất quá Sử Ký lại đem tất cả công lao của các đời đế vương toàn bộ quy cho một người, toàn bộ sự kiện cũng liền hoàn toàn biến chất. Còn có, Hình Thiên tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử Long quốc, Xi Vưu những người này kỳ thật không phải phần tử làm loạn gì, bọn họ đều là thần tử thuộc về chính quyền Viêm Đế Thần Nông thị. Hoàng Đế mới là kẻ xâm lược. Thần Nông sau thất bại của dưới tay Hoàng Đế, bộ lạc đã bị thôn tính. Các thần tử thuộc hạ Viêm Đế nhao nhao khởi binh phản kháng Hoàng Đế, trong đó nổi tiếng nhất chính là Xi Vưu và Hình Thiên. Chỉ là những chuyện này trong Sử Ký toàn bộ bị bẻ cong, Xi Vưu càng bị bẻ cong thành kẻ xâm lược”. Lục Đạo cười nhạo nói: "Đây là lịch sử Long quốc và Sử Ký đấy”.
Lãnh Dạ thần sắc rất khó coi, tin tưởng bất kỳ một người Long quốc nào sau khi nghe Lục Đạo nói những lời này sắc mặt cũng sẽ không dễ coi. Sử Ký truyền thừa hơn hai ngàn năm lại là sai lầm? Xoắn não thật sự? Vậy sự thật là gì? Đúng như lời Lục Đạo nói không?
Hít sâu một hơi, Lãnh Dạ chưa từ bỏ ý định hỏi: "Nếu như chiếu theo ông nói như vậy, 《 Sử Ký 》 tồn tại nhiều sai lầm như vậy, vì cái gì vẫn không có người đi sửa chữa nó đâu?"
"Bởi vì Tư Mã Thiên xem như là học trò của Đổng Trọng Thư và Khổng An quốc." Lục Đạo tháo kính mắt, dùng góc áo lau lau rồi nói: "Chuyện này phải bắt đầu từ lịch sử khổ nạn của Nho gia. Kỳ thật bắt đầu từ Tần Thủy Hoàng, các đời đế vương đều không thích Nho gia. Tần Thủy Hoàng lại đốt sách chôn người, từng muốn đoạn tuyệt Nho gia. Nguyên nhân trong đó ta không rõ lắm. Cũng không biết Nho gia vì sao lại chọc giận nhiều người, cũng không muốn miệt mài theo đuổi phương diện này. Sau Tần cuộc tranh giành Sở Hán, Hạng Vũ và Lưu Bang cũng không thân nho, Hạng Vũ càng ra sức bài xích Nho gia. Lưu Bang tuy rằng tiếp nhận Nho gia, nhưng cũng không được coi trọng. Ngươi xem thủ hạ của Lưu Bang rất đông đảo nhưng không có một người nào của Nho gia, Tiêu Hà được coi là người của Đạo gia, Hàn Tín là người của Binh gia, Trương Lương tuy thiên về Đạo gia, nhưng nghiêm khắc tính ra hẳn là thuộc về Tung Hoành gia. Sau khi Hán triều lập quốc Nho gia cũng không được coi trọng, mãi đến thời Hán Vũ Đế, Nho gia mới có một cơ hội được nghênh đón. Bởi vì nhân tố chính trị lúc đó, Hán Vũ Đế lựa chọn nể trọng Nho gia, càng tiếp nhận đề nghị"Trục xuất bách gia, độc tôn Nho thuật"của Đổng Trọng Thư. Từ đó về sau hai ngàn năm, đều là thời đại Nho gia độc tôn. Nho giả đời sau bởi vậy coi Đổng Trọng Thư là thần nhân, bởi vì ông ta mới có Nho gia hai ngàn năm thịnh thế. Cho nên Tư Mã Thiên là học sinh của Đổng Trọng Thư, mặc dù có người phát hiện Sử Ký của ông ta có sai lầm cũng sẽ không lật đổ, bởi vì bọn họ không dám, cũng bởi vì phủ nhận hắn chẳng khác nào phủ nhận Đổng Trọng Thư mang đến cho Nho gia tất cả vinh quang này, thậm chí nghiêm trọng giống như phủ nhận toàn bộ Nho gia. Cho nên, sau khi đám nho giả đời sau phát hiện sai lầm trong Sử Ký, không chỉ không có đi lật đổ, ngược lại nghĩ hết biện pháp đi giúp đỡ để lấp kín lời nói dối, đúng là như thế, thời kỳ Ngũ Đế mãi cho đến đời Thương mới bị sửa lại, cuối cùng càng hư không bốc hơi suốt hơn hai ngàn năm. Hoàng Đế vốn nên là hơn 4000 năm trước công nguyên, cuối cùng đều chạy tới hơn 2000 năm trước công nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận