Nhân Gian Băng Khí

Chương 1103. Thế giới như câu đố 3

Chương 1103. Thế giới như câu đố 3
Chương 1103: Thế giới như câu đố 3
Người dịch: PrimeK
Lúc này nam da xanh cùng nữ da xanh còn lại đều không rảnh lại bận tâm Gia Cát Hoàng, khi chuôi chủy thủ kia cắm vào đầu đồng bọn bọn họ. Hai người này đã vội vàng xoay người, hai mũi tên hướng về phía sau. Qua đó có thể thấy được, hai người màu xanh này khẳng định đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến, kinh nghiệm phong phú, nếu không nếu đổi lại là người bình thường, lúc này khẳng định đã rối loạn trước.
Hai người xoay người tức là đều đã thoáng nhìn người vừa mới đánh lén kia, hơn nữa người này đang dùng tốc độ cực nhanh hướng bọn họ bên này bay nhào tới. Nữ da xanh há miệng phát ra một tiếng chói tai chói tai. Nữ da xanh kéo thẳng cung bắn một mũi tên ra ngoài. Ngay sau đó, tên nam da xanh trên mặt mang theo lệ sắc cũng theo sát bắn ra một mũi tên.
Hai mũi tên thô ráp ma sát không khí, nháy mắt đã lướt tới trước mặt tên nhân loại đang chạy tới. Nhưng người này cũng không tránh, chỉ giơ tay nhẹ nhàng tát hai cái, nhẹ nhàng tựa như đuổi hai con ruồi đã đánh bay hai mũi tên gỗ bắn tới. Mà khi đánh bật mộc tiễn. Động tác dưới chân hắn vẫn như cũ không ngừng, tiếp tục tốc độ cao hướng bên này chạy nước rút tới.
Hai người màu xanh lá cây vội vàng rút thêm một mũi tên nữa từ trong ống tên đeo bên hông, nhưng mũi tên thứ hai này không có cơ hội bắn ra nữa, lúc bọn họ còn chưa kịp lắp mũi tên lên, người kia đã vọt tới trước mặt bọn họ. Tiếp theo một cái tát vung ra vỗ vào trên mặt nam da xanh, chỉ nghe thấy tiếng "Răng rắc" thanh thúy xương cốt giòn tan từ trong đầu nam da xanh truyền ra, nam da xanh này ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã bị đánh bay ra ngoài. Sau đó cả người đụng vào một thân cây trượt xuống, nằm trên mặt đất không một tiếng động. Mà nửa bên mặt của hắn lúc này đều đã thật sâu lõm xuống trở nên hoàn toàn thay đổi, thậm chí còn có một con tròng mắt đều bị đánh nổ tung.
Trong lúc vỗ tên Nam Da xanh, tên nhân loại kia cũng quét ngang một cước về phía Nữ Da xanh. Một cước này hung hăng quét ở bụng của cô ta, chỉ nghe được “Bụp” một tiếng trầm đục, phảng phất ruột, dạ dày trong bụng nữ da xanh đều bị đá nổ tung. Mà cả người cô ta cũng là miệng phun máu tươi hướng phía sau bay ra ngoài, cho đến sau lưng đụng vào một thân cây trên mới ngừng lại. Sau đó nữ da xanh này liền mềm nhũn ngồi xuống, trừng mắt hoảng sợ dĩ nhiên khí tuyệt. Máu đỏ sẫm không ngừng từ miệng, mũi, lỗ tai cùng trong mắt của cô chảy ra, thậm chí ngay cả giữa hai chân cô đều có vô số máu tươi phun ra.
Sau khi một hơi giết liền ba gã da xanh, người chạy tới cứu Gia Cát Hoàng một mạng kia chỉ lạnh lùng liếc Gia Cát Hoàng chật vật một cái, cái gì cũng không nói, trực tiếp đi tới trước thi thể nam da xanh đầu tiên bị hắn dùng chủy thủ phi chết, cúi người rút chuôi chủy thủ kia ra. Thanh chủy thủ này dưới ánh mặt trời hiện ra ngân mang quỷ dị, thoạt nhìn rất là bất phàm. Mà trên thân thanh chủy thủ càng là che kín đạo đạo huyết văn bất quy tắc, nếu như là người có hiểu biết đối với<
Gia Cát Hoàng mới từ trên mặt đất chật vật đứng lên lúc này cũng thấy rõ người cứu mình đúng là 13, không khỏi sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới người cứu mình một mạng lại là hắn. Thật vậy, điều cuối cùng ông ta muốn là nợ 1 ân huệ, bởi vì nó sẽ khiến ông ta cảm thấy rất khó chịu. Kỳ thật giữa hai người này cũng không có thù lớn, sở dĩ nhìn nhau không vừa mắt cũng là bởi vì Long Nguyệt. Gia Cát Hoàng trách cứ 13 năm đó không bảo vệ tốt Long Nguyệt, mà 13 cũng cho rằng là Gia Cát Hoàng gián tiếp hại Long Nguyệt, càng thêm chán ghét hắn, hơn 20 năm qua không hề làm gì chỉ có chán chường cùng nhu nhược. Cho nên hai người này tuy rằng không đến mức đối địch, nhưng tuyệt đối không có khả năng lại làm bằng hữu.
13 nhàn nhạt liếc ông ta một cái, không trả lời. Vươn mũi chân đá văng thi thể người đàn ông màu xanh lục kia ra sau lưng, liền ngồi xổm xuống kiểm tra thi thể dị loại này.
Gia Cát Hoàng phủi bụi đất trên người, nhặt lên mai rùa cùng ba đồng tiền cổ sau đó đi tới bên cạnh 13, nhìn thân ảnh 13, thần sắc hơi có chút phức tạp.
“Ông không nên tới. "13 đột nhiên cũng không ngẩng đầu lên mở miệng một câu.
Gia Cát Hoàng nhíu mày, nhưng rất nhanh lại mở ra, khẽ thở dài: "Ta muốn tìm Long Nguyệt.
13 Giọng điệu lãnh đạm như trước nói: "Ông sẽ chết”.
Gia Cát Hoàng cười khổ một tiếng, nói: "Chết cũng phải theo cô ấy......" Ông ta ngẩng đầu nhìn phương xa, thần sắc mang theo một chút ôn nhu, "Cô đã một mình cô đơn hơn 20 năm, là thời điểm đến để đi theo cô ấy”.
13 Nâng mí mắt liếc hắn một cái, khẽ gật đầu, không có gì nữa.
Gia Cát Hoàng ngồi xổm xuống bên cạnh 13, nhìn 1 kiểm tra từng bộ phận trên thân thể Da xanh, mở miệng hỏi: "Đây hẳn là Tinh Linh?
13 liếc hắn một cái, hỏi ngược lại: "Ông nhận ra?”
Trên đường tới đã gặp qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận