Nhân Gian Băng Khí

Chương 1179. Tính cách ác liệt của Tiểu Bạch 2

Chương 1179. Tính cách ác liệt của Tiểu Bạch 2
Chương 1179: Tính cách ác liệt của Tiểu Bạch 2
Người dịch: PrimeK
Vốn đầu lĩnh người sói không có khả năng kích hoạt truyền tống, nhưng bởi vì lúc Tiểu Bạch bị truyền tống nó đang ngồi trên người đầu lĩnh người sói này, cho nên đầu lĩnh người sói này bị kèm theo cùng một chỗ truyền tống tới.
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường Tiểu Bạch kỳ thật cũng sẽ không phát động truyền tống, bởi vì nó không phải "Thuần nhân chủng", mà điều kiện phát động truyền tống trận phải là thuần nhân chủng mới được. Tiểu Bạch sở dĩ có thể truyền tống, đó là "Khải" mở cửa sau cho nó. Bất quá "Khải" cũng không phải bởi vì hảo tâm, mà là nó lại theo dõi gien của Tiểu Bạch mà thôi.
Cho nên khi Tiểu Bạch và Lang Đầu Lĩnh xuất hiện trong căn phòng kim loại này, xung quanh đã hiện đầy những quả cầu kim loại tròn vo. Khi hai người này vừa xuất hiện, quả cầu kim loại lập tức vọt lên.
Đầu lĩnh người sói lúc này trong đầu còn có chút mơ hồ, còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Bất quá ở trong thế giới rừng rậm nó đã sớm thân kinh bách chiến, khi đám cầu kim loại vừa phát động tập kích liền lập tức nhận ra uy hiếp, trong chốc lát bộ lông toàn thân dựng thẳng lên, không chút nghĩ ngợi liền vọt về một phương hướng, lao ra một con đường.
Nhưng là nó cũng không có cách nào thoát khỏi những quả cầu kim loại, mới chớp mắt công phu, những quả cầu kim loại đã lần nữa vọt tới.
Bất quá cũng may mắn Thủ lĩnh người sói phản ứng kịp thời cho Tiểu Bạch thời gian giảm xóc, khi nó kịp phản ứng, quả cầu kim loại đếm không rõ đã lần nữa vây quanh.
Chỉ là "Khải" cuối cùng vẫn đánh giá thấp bản lĩnh của Tiểu Bạch, hoặc là nói đánh giá thấp sự linh hoạt và tốc độ của nó. Tiểu Bạch đánh nhau chưa bao giờ dựa vào sức mạnh để giành chiến thắng, dựa vào sự nhanh nhẹn và tốc độ của nó. Mà hai điểm này, hoàn toàn là thiếu sót của những quả cầu kim loại này. Cho nên khi Khải ném Tiểu Bạch vào trong quả cầu kim loại, đã định trước chúng sẽ trở thành đồ chơi của Tiểu Bạch.
Chỉ thấy Tiểu Bạch "Vèo" một cái biến mất khỏi lưng người sói, một giây sau liền xuất hiện trước mặt một quả cầu kim loại, hai chân sau đạp một cái, đem quả cầu kim loại này đá bay ra ngoài. Đồng thời móng vuốt nhỏ vung lên, đem một quả cầu kim loại khác cũng đẩy ra. Bất quá Tiểu Bạch mọi việc đều thuận lợi móng vuốt nhưng cũng không thể thoát khỏi những quả cầu kim loại này, bất quá nó cũng không quan tâm loại sự tình này, bởi vì nó lúc này chơi rất vui.
Y ô! "Tiểu Bạch thật cao hứng kêu to một tiếng, rốt cục tìm được trò chơi thú vị.
Kết quả là, tiểu gia hỏa này liền buông lỏng tính tình tận tình chơi đùa, hóa thân thành từng đạo bạch tuyến, linh hoạt nhảy lên nhảy lung tung quanh quả cầu kim loại. Những quả cầu kim loại làm cho Hầu Tử và Hoàng Hậu đều bó tay hết cách đã hoàn toàn biến thành công cụ chơi đùa của Tiểu Bạch, bất kể chúng cố gắng thế nào cuối cùng ngay cả tới gần cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị đánh bay lại bồng bềnh bay trở về, sau đó lại bị đánh bay, lại bay trở về......
Gần trăm quả cầu kim loại, ngay cả lông của Tiểu Bạch cũng không thể sờ tới, nếu như những quả cầu này có linh, không biết có thể khóc hay không?
Về phần tên đầu lĩnh người sói kia, lúc này đã trở thành khán giả. Mục tiêu của đám quả cầu kim loại cũng không phải nó, cho nên đối với nó liền mặc kệ không hỏi, đều đang đem hết toàn lực vây bắt Tiểu Bạch. Bởi vậy đầu lĩnh người sói cũng rất thích ý ở phía dưới vỗ vỗ bóng, quấy rối gì đó, còn không mang theo nửa điểm nguy hiểm.
Một chó một sói ầm ĩ một hồi lâu về sau, Tiểu Bạch tựa hồ là chơi chán, đạp một cái quả cầu kim loại kêu"bốp bốp!"
Lỗ tai Lang Nhân dựng thẳng, ngẩng đầu nhìn nó. Lại thấy Tiểu Bạch đã lần nữa hóa thân thành một đạo bạch tuyến, "Vèo" một cái biến mất ở cửa phòng này.
Đầu lĩnh người sóikhông dám trì hoãn, vội vàng cũng hướng cửa xông tới, một đường không biết lại đụng bay bao nhiêu cái quả cầu kim loại. Một con chó một con sói rất nhanh đã biến mất ở trong thông đạo ngoài cửa.
Cùng lúc đó, một mảnh sương mù mê mạn nhàn nhạt trong không gian.
Lâm Tiêu cùng "Khải" đều lâm vào một trận trầm mặc xấu hổ.
Sau một lúc lâu, Lâm Tiêu không nhịn được nhíu mày, không biết nên nói gì.
Gặp phải một con chó tính cách ác liệt như vậy, hình như nói nhiều hơn nữa cũng có vẻ dư thừa đi? Cũng không biết bóng ma tâm lý của Khải sẽ lớn bao nhiêu......
.........
Một hành lang dài toàn bộ dùng kim loại kiến tạo mà thành, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật nặng nề, lại u tĩnh, sâu xa. Nó đã ở chỗ này tồn tại ngàn vạn năm thời gian, lịch sử vĩnh cửu phong sương sớm đã ở trên người nó khắc xuống ấn ký thuộc về mình. Hành tẩu ở trong đó, một cỗ khí tức năm tháng nặng nề liền đánh tới trước mặt.
Nhưng Tiểu Bạch hoàn toàn không có hứng thú với khảo cổ học và lịch sử gì đó, nó chỉ là một con chó, anh có thể hy vọng một con chó sẽ đi nghiên cứu lịch sử sao?
Vớ vẩn!
Cho nên lúc này Tiểu Bạch rất vui sướng chạy băng băng bên trong hành lang kim loại ở nơi có khí tức nồng đậm khoa học kỹ thuật cùng lịch sử này, đối với nó bản thân nghiên cứu giá trị thần mã, hết thảy làm như không thấy. Thậm chí Tiểu Bạch ở trên đường, còn hướng góc tường vẩy nước tiểu chó, lưu lại ký hiệu "Bạch đại gia đến đây du ngoạn".
Đầu lĩnh người sói rất tận trách cuối cùng theo sát phía sau Tiểu Bạch, tựa như một hộ vệ trung thành và tận tâm một tấc cũng không rời. Chỉ là đôi mắt đảo loạn xung quanh của nó, biểu lộ lòng hiếu kỳ của nó đối với nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận