Nhân Gian Băng Khí

Chương 657. Dương Gia Kinh Sợ

Chương 657. Dương Gia Kinh Sợ
Chương 657: Dương Gia Kinh Sợ
Lúc đó Dương gia còn ôm tâm lý may mắn, rằng Mười Một sẽ không điều tra ra được, hoặc chí ít cũng không liên lụy đến bọn họ. Thế nhưng, ai ngờ Mười Một lại có thể điên đến vậy, sự trả thù của hắn lại có thể đến nhanh như vậy.
Vừa mới nãy thôi, Dương gia đã nhận được một tin động trời : Trụ sở của Cuồng bang bị thiêu hủy. Số thành viên của bang bị thiệt mạng lên tới bảy mươi tư người, bốn trong số ngũ đại cự đầu của Cuồng bang, Mạc Cơ, Lý Sâm, Đồng Tiễn, Tôn Uy, tất cả đều chết. Thậm chí còn không ít người vô tội cũng bị vạ lây, một số nhân viên khi chạy trốn vào trong thang máy toàn bộ đều bị ngạt thở mà chết.
Dương gia liền nắm bắt được ngay rằng : Mười Một muốn loại trừ Cuồng bang. Liền lập tức thông báo cho Lôi Nhân bỏ trốn . Kết quả, ngay mới vài phút sau, bọn họ nhận được tin báo về, toàn bộ gia đình Lôi Nhân bị thảm sát.
Quá độc ác, quá kinh khủng! Chỉ sau một đêm, Cuồng bang xem như đã bị xóa tên hoàn toàn. Kiếm củi mười năm thiêu trong một giờ, không cần đợi đến sáng ngày hôm sau, chắc chắn phần thế lực béo bở còn lại của Cuồng bang sẽ bị các bang phái khác chiếm đoạt, phỏng chừng sáng mai là đã không còn sót lại dù chỉ một mẩu. Nhất là Ưng bang của Vương gia, Thanh Xà Bang của Long gia, lại càng không thể bỏ qua cơ hội tốt đánh rắn dập đầu như vậy.
Dương tộc trưởng cảm thấy rất tiếc nuối, không biết là tiếc Cuồng bang, hay là tiếc thương cho người em xấu số nữa.
Nghe mấy trưởng lão ngồi phía dưới líu ríu nói chuyện với nhau, Dương tộc trưởng cảm thấy rất đau đầu. Thở một hơi thật dài, lão mệt mỏi hỏi:
-Tam Tài tự ý động thủ, các ngươi biết lý do tại sao không?
Trưởng lão Dương Quần nói : “Chắc là để kiếm chút công lao?”
Dương tộc trưởng đến cả nhìn cũng chẳng muốn nhìn hắn, Dương Quần này vốn bất hòa với hắn từ trước, lần trước Đán Đao đại náo Dương gia cũng là từ do hắn mà ra cả. Sau vụ Đán Đao, Dương tộc trưởng luôn cảm thấy chướng mắt với hắn.
Một trưởng lão khác tên Dương Phương nói : “Ta cũng nghĩ như vậy, bằng không chúng ta đã quyết định như vậy rồi hắn còn lén đi bắt cóc người làm gì? Chắc chắn là chuyện thành xong, hắn sẽ về báo công.”
Dương tộc trưởng thở dài nặng nề, trong gia tộc lợi ích còn nặng hơn cả tình thân, em trai lão chết tuy làm lão thấy khó chịu, nhưng chưa đến mức làm lão thống khổ. Lão nhướng mày lên, thấy Dương Chí Viễn có vẻ muốn nói lại thôi, bèn hỏi : “A Viễn, ngươi muốn nói gì?”
Dương Chí Viễn chắp tay nói : “Vâng. Thưa tộc trưởng, Trương thiếu gia mới hôm rồi còn mời Tài thúc đi uống rượu.”
Trưởng lão Dương Thiên Hoa, đại ca của Dương Thiên Minh nói : “Ngươi nghi là Trương gia đại thiếu gia đứng đằng sau việc này?”
Dương Chí Viễn ngậm miệng, không trả lời.
Trưởng lão Dương Hòa trầm tư : “Cũng có khả năng này. Tiểu tử Trương Chấn kia thấy không thuyết phục được chúng ta, liền mua chuộc Tam Tài ra làm việc.”
Dương Thiên Hoa nói : “ A Tài đối nhân xử thế khá khôn khéo, không phải là người dễ dàng mua chuộc. Mà tiểu tử Trương Chấn kia muốn mua chuộc A Tài làm gì? Chính hắn cũng không phải không có người.”
Dương Hòa nói : “Ta cũng chưa hiểu, hắn cũng không phải không có người, vì sao lại muốn Dương gia chúng ta đứng ra đối phó với Sở Nguyên này làm gì?”
Dương Quần nói : “Hẳn Trương Chấn cảm thấy Tư Vũ bị Sở Nguyên mang đi làm hắn mất mặt, nên muốn lấy lại thể diện. Hơn nữa...” Hắn nhìn Dương tộc trưởng một chút, nói : “Chúng ta cũng bị Sở Nguyên làm mất mặt, hắn biết chúng ta muốn báo thù, nên mới đến tìm chúng ta.”
Dương Phương cười âm hiểm: “Sợ rằng không sai ? Nghe nói Sở Nguyên cùng Tư Vũ hai người ở Đông Hải sớm chiều ở chung, cô nam quả nữ ở cùng nhau thì sẽ có chuyện gì xảy ra? Ta khẳng định là Trương Chấn biết mình bị Sở Nguyên cắm sừng nên không cam lòng, bằng không tại sao Trương Chấn chỉ tấn công vào nữ nhân bên người Sở Nguyên, mà không phải là tấn công trực tiếp vào hắn?”
Nghe được Dương Phương nói cụm từ “nữ nhân bên người Sở Nguyên” , Dương tộc trưởng cùng một trưởng lão ít tuổi nhất tên Dương Đại Vĩ mắt sáng ngời lên, sau đó hai người cùng cúi đầu nghĩ gì đó.
Dương Sơn Ba gật đầu nói :” Cũng có khả năng này.”
Dương Phương vung tay nói : “Không phải khả năng, là khẩng định. Tư Vũ đẹp như vậy, nam nhân nào thấy mà chẳng động tâm? Sở Nguyên kia cũng là nam nhân, làm sao có khả năng cả ngày đối mặt với một thiếu nữ đẹp mà không có chút tâm tư nào? Trừ phi hắn không phải là nam nhân.”
Dương Tiếu Ba nói : “Cũng có thể. Nhưng vì sao hắn lại nhờ Dương gia chúng ta đứng ra làm?”
Dương Phương nói : “Chỉ sợ là hắn không dám đụng vào thế lực phía sau Sở Nguyên kia, hoặc là hắn không muốn mua dây buộc mình. Trương gia bọn họ cũng không phải một lòng, bên trong tranh đấu cũng vô cùng quyết liệt, người người đều dõi theo phía sau hắn. Nếu như việc hắn tranh giành nữ nhân với một nam nhân, hơn nữa còn đụng vào những kẻ phía sau Sở Nguyên kia bị truyền ra ngoài, sợ rằng vị trí tộc trưởng tương lai của hắn sẽ bị ảnh hưởng.”
Mọi người nghe hắn nói có lý, cũng gật gù. Như vậy có thể giải thích được vì sao Trương Chấn không dám tự mình làm, mà phải nhờ Dương gia xuất thủ.
Dương Quần nói : “Nếu như Tam Tài thực sự là do hắn sai bảo, vậy chẳng phải chính hắn đã hại chết chúng ta sao? Không được, chuyện Cuồng bang phải bắt hắn bồi thường.”
“Bồi thường?” Dương Thiên Hoa cười lạnh “Bồi thường thế nào? Người cũng đã chết cả, không có vật chứng nhân chứng, Trương Chấn chỉ cần một mực phủ nhận chuyện hắn với Tam Tài, ngươi sẽ nói như thế nào? Chẳng lẽ lại trở mặt với hắn?”
“Ta...” Dương Quần suy nghĩ một chút rồi bực mình tức giận. Quả thật là chết rồi không thể đối chứng được nữa. Trương Chấn chỉ cần một mực nói hắn không làm, thì chẳng ai có thể cạy được miệng của hắn ra.
Mà Dương Đại Vĩ nghe Dương Thiên Hoa nói đến từ “người cũng đã chết cả...” thì hít một ngụm hơi lạnh vào, lập tức quay đầu nhìn Dương tộc trưởng, liền thấy sắc mặt lạnh lẽo chăm chú của tộc trưởng, trong mắt lúc sáng lúc tối, hiển nhiên cũng ý thức được độ nghiêm trọng của cụm từ này.
Chỉ nghe Dương Quần nói : “Vậy giờ chúng ta làm thế nào? Cuồng bang kia chẳng lẽ để mất trắng vậy sao? Đó là cơ nghiệp Dương gia chúng ta liều mạng vài chục năm trời, hai đời nhân tài mới đổi ra được a.”
Mọi người đều trầm mặc không nói, Cuồng bang đối với Dương gia tầm quan trọng không chỉ đơn giản là một băng đảng xã hội đen thông thường. Rất nhiều chuyện đen tối của Dương gia, đều được giao cho Cuồng bang làm. Giờ Cuồng bang đã bị tiêu diệt, tổn thất của Dương gia lần này thật lớn. Nếu không tại sao năm đó Đao Hội bị tiêu diệt, Trần gia lại có thể liều lĩnh đi tìm Mười Một báo thù chứ?
Dương Đại Vĩ thấy không khí nặng nề, bèn mở miệng nói :”Được rồi, giờ là lúc nên phái nhân mã đi tiếp quản Cuồng bang. Có thể cứu vãn được bao nhiêu thì cứu.”
Dương Quần châm chọc: “Tiếp quản? Hừ, ngươi cho là tiếp quản dễ như vậy sao? Năm người kia đều đều chết, ngay cả A Bỉnh cũng chết, giờ còn có ai dám? Hay là ngươi đi thử xem? “ “Ngươi...” Dương Đại Vĩ bị chọc ngoáy, phẩy mạnh tay áo một cái, không thèm tranh cãi nữa.
Dương tộc trưởng trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng , thấp giọng nói : “Đừng làm ồn nữa, chuyện Cuồng Bang của lão Trịnh đã qua, giao cho lão Trịnh xử lý đi. Cứ như Đại Vĩ nói, cứu vãn được bao nhiêu thì cứu.”
Dương Quần xen miệng vào nói :”Tộc trưởng, chuyện Cuồng bang chẳng lẽ người định bỏ qua sao? Chẳng lẽ chúng ta lại phải nuốt bồ hòn làm ngọt sao? Ngày mai , Dương gia chúng ta lại trở thành trò cười cho kẻ khác.”
Dương tộc trưởng nhíu mày, Dương Quần luôn là kẻ thích đao to búa lớn nhưng không rõ thực tại. Chuyện Đán Đao lần trước cũng như thế này, chuyện lần này cũng vậy. Nhẫn? Ai có thể nhẫn được thế này? Mà không nhẫn thì sao? Chẳng lẽ biến Dương gia thành Trần gia thứ hai?
Hít một hơi thật sâu, Dương tộc trưởng phất tay nói : “Ta hiện tại chỉ muốn biết tại sao Tam Tài lại tự mình đi bắt cóc người, còn có lý do tại sao xe của hắn lại phát nổ. A Viễn, đi điều tra, dùng thủ đoạn gì cũng được miễn là điều tra ra cho ta.”
“Đã rõ, tộc trưởng.” Dương Chí Viễn chắp tay , rồi đi ra ngoài.
Dương Quần nói : “Tộc trưởng, Cuồng bang kia...”
“Được rồi.” Dương Thiên Hoa chặn lời : “Chuyện Cuồng bang đã rồi, chúng ta cũng không thể làm được gì nữa.”
Dương Quần kêu la : “Nhưng mặt mũi chúng ta thì sao? Chẳng lẽ các ngươi lại để bị kẻ khác đâm sau lưng chế giễu sao?”
Dương Đại Vĩ cười nhạt, hắn biết Dương Quần không để ý tới Cuồng bang như vậy, mà phần lớn tài sản của hắn đều đang được Cuồng bang bảo quản. Nay Cuồng bang không còn, tiền bạc của hắn coi như đổ sông đổ biển, có thể không tiếc sao.
Dương Thiên Hoa nói : “Vậy phải làm sao? Giống Trần gia phái người đi giết hắn , rồi bị hắn giết lại, cuối cùng chờ bị hắn tới cửa biến Dương gia chúng ta thành Trần gia thứ hai sao?”
Dương Quần ấm ức nói : “Chúng ta không phải còn hợp tác với Trương gia nữa sao? Tiểu tử Trương Chấn kia kéo chúng ta xuống nước, giờ chúng ta cũng phải kéo hắn xuống nước mới được.”
Dương Tiếu Ba cười lạnh : “Ngươi mà có thể kéo được Trương gia xuống nước cùng thì ta cũng bội phục ngươi. Trương Chấn tiểu tử kia chết sống cũng không chịu tự mình làm, chẳng lẽ giờ ngươi cho là hắn sẽ đồng ý giúp Dương gia hay sao?”
Dương Quần vốn định nói “Dù sao cũng là thông gia a” , bất quá ngẫm lại hắn thấy lý do này không ổn, Dương gia cho tới bây giờ vẫn chưa từng coi Dương Tư Vũ là người một nhà, mà hắn cũng biết Dương Tư Vũ cũng hận Dương gia tới thấu xương, nếu không phải có chút huyết thống nhỏ nhoi kia, sợ rằng Trương Chấn cũng chẳng bước vào cửa nhà Dương gia làm gì.
Ngay lúc Dương gia còn đang đau đầu nghĩ việc Cuồng bang, còn cả sự trả thù của Mười Một sắp tới, thì...
*
**
Tại biệt thự Trương gia
Dương Tư Vũ hài lòng nghe Trương Chấn kể chuyện lại. Cô hài lòng, thực sự rất hài lòng. Tất cả khổ tâm coi như không uổng phí, Mười Một rốt cuộc đã xuất thủ với Dương gia.
Nâng một ly rượu vang từ trên bàn lên, Dương Tư Vũ lộ vẻ mỉm cười hài lòng. Chỉ là ngay cả cô ta cũng không biết, mình đang hài lòng hay mặt hài lòng tâm không đồng lòng?
Mười Một rất đáng sợ, mặc dù cô ta sớm đã biết bản lĩnh của Mười Một, nhưng khi Trương Chấn kể lại việc Cuồng bang bị Mười Một hủy diệt, cô ta vẫn kinh ngạc không ít. Cuồng bang lớn tới mức nào? Có thể trước đây Dương Tư Vũ không rõ ràng lắm, nhưng từ khi cô ta sống cùng Trương Chấn, thì đã biết rất nhiều. Thật khó tưởng tượng là chỉ cần vài người , lại có thể tiêu diệt cả một bang hội mấy trăm người mà không bị chút thương tích gì. Không hổ là người mà Phùng gia gia luôn khen ngợi không dứt lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận