Nhân Gian Băng Khí

Chương 1090. Hoa Thủy tinh ăn thịt người 4

Chương 1090. Hoa Thủy tinh ăn thịt người 4
Chương 1090: Hoa Thủy tinh ăn thịt người 4
Người dịch: PrimeK
“Bíp..... "Một tiếng xì hơi vang dội từ trong thân thể Tiểu Bạch truyền ra.
Đầu tiên bị cỗ rắm thối này từ mông Tiểu Bạch vọt tới chính là mặt Lục Thanh, một cỗ rắm thối phun tới, Lục Thanh không cẩn thận hít vào một ngụm, thiếu chút nữa thì A-xê-nôn. Hắn vội vàng một tay che miệng mũi nín thở, một bên nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy Âm Lão cùng Mộ lão hai người cũng bị cỗ rắm thối không thể đỡ này phun ra cho lui về phía sau một bước, lúc này trong lòng mới cảm giác cân bằng một chút. Nếu không chỉ có một mình hắn bị cái rắm thối này táp vào mặt, chỉ là mặt mũi này liền mất không nổi.
Liếc mắt nhìn Tiểu Bạch bị mình nắm trong tay một cái, Lục Thanh đối với vật nhỏ này cảm thấy có chút tức giận, chết đến trước mắt còn muốn đánh rắm, không giáo huấn nó một chút, thật khó tiêu cỗ tức giận trong lòng này.
Đang lúc Lục Thanh sắp sửa có động tác, đột nhiên ánh mắt của hắn trừng lớn, hắn hoảng sợ phát hiện thân thể của mình lại không nghe chỉ huy.
Lục Thanh không biết, tất cả mọi người ở đây đều không biết, trên đời này có một loại sinh vật rắm là không thể tùy tiện ngửi, đó chính là rắm Cửu Vĩ Hồ. Mông Cửu Vĩ Hồ có hiệu quả thôi miên, đó là lợi khí săn mồi của chúng, cũng là thủ đoạn dùng để mê hoặc khi gặp phải thợ săn cao minh. Năm đó 11 bị Tiểu Bạch đánh rắm cũng rơi vào trong mê huyễn ngắn ngủi.
Lục Thanh không phải 11, công lực hùng hậu của hắn cũng không phải 11 có thể so sánh, bởi vậy hắn cũng không giống 11 lúc trước bị rắm vọt một cái liền lập tức rơi vào hôm mê. Bất quá những người khác cũng không có bản lĩnh tốt như Lục Thanh, lần đầu tiên trúng chiêu tự nhiên chính là một đường gào khóc chạy tới. Bản thân không có bất kỳ bản lĩnh nào, tố chất thân thể yếu nhất chính là Tiến sĩ Tần.
Chỉ thấy Tiến sĩ Tần hai mắt tỏa ra tia sáng chói tai, một bên còn ha ha cuồng tiếu, một bên ra sức xông tới. Kết quả chạy chạy, đột nhiên liền "thình thịch" một cái không hề báo trước ngã sấp trên mặt đất, trên mặt vẫn duy trì nụ cười cuồng nhiệt kia, hai mắt lại nhắm chặt, sắc mặt thoáng tái nhợt, không biết là vừa mới ngã, hay là bị trúng độc rắm. Nằm xuống đất. Thân thể vẫn còn hơi co giật. Thấy thế nào cũng giống như là thân thể đang treo chỉ mành.
Cú ngã này của Tiến sĩ Tần khiến tất cả mọi người sợ hết hồn, phải biết rằng an toàn của Tiến sĩ Tần liên hệ trực tiếp với tính mạng bản thân cùng người nhà bọn họ, nếu lão ở chỗ này xảy ra chuyện, dù là bọn họ có thể còn sống đi ra ngoài. Cũng đừng nghĩ sau này sẽ có ngày tốt. Càng có khả năng vừa ra ngoài liền lập tức phải bồi mạng cho lão. Bởi vậy tiến sĩ Tần còn chưa ngã xuống đất. Cũng đã có vài tên đặc công cùng thành viên Hoa Hồng Máu cách rất gần nhanh tay lẹ mắt muốn đỡ lấy hắn, nhưng tay bọn họ còn chưa kịp vươn ra, đầu óc đột nhiên "Ong" một cái. Tiếp theo trở nên hỗn độn như bột nhão, thân thể lắc lư, sau đó từng người giống như lúa mạch bị thu hoạch từng mảng từng mảng ngã xuống đất.
Lục Thanh, Âm Lão, Mộ lão mặc dù không chật vật như những người khác, nhưng cũng không khá hơn chút nào. Lúc này, hai mắt Lục Thanh đã trống rỗng, hiển nhiên vẫn không thể chống lại hiệu quả thôi miên của Tiểu Bạch. Ngón tay bất giác buông lỏng, Tiểu Bạch đã thoải mái rơi xuống đất.
Run rẩy cái đuôi, Tiểu Bạch không vội vã chạy đi, nhưng mang theo ánh mắt phẫn hận hung hăng trừng Lục Thanh. Nó vốn không có ấn tượng tốt với Lục Thanh, nhớ lúc trước còn ba lần bảy lượt đòi hỏi Tiến sỹ điên, mỗi lần nhìn về phía mình ánh mắt giống như sắc lang đang nhìn mỹ nữ trần trụi không chút che giấu, khiến ấn tượng của Tiểu Bạch đối với Lục Thanh ác liệt tới cực điểm. Lại càng không cần phải nói hắn lần này thế mà còn dám ra tay, không chỉ có phá hư trò chơi đang vui của mình, hơn nữa thật đúng là thiếu chút nữa đã bị hắn tóm thành công. Cẩu đại gia là mang thù nhất đấy, vừa nghĩ tới chính mình vừa mới còn bị cái tên đáng ghét nắm lấy cái đuôi, Tiểu Bạch liền tức giận không chỗ phát tiết.
Mài răng, Tiểu Bạch gầm nhẹ một tiếng, nhảy mạnh một cái, răng nanh bén nhọn liền cắn qua cổ Lục Thanh. Nó là hạ quyết tâm, muốn một ngụm đem tên hỗn đản này ` cho chết. Nhưng Lục Thanh là ai? Tốt xấu gì cũng là một cao thủ đứng đầu không kém gì đám biến thái trong Long Hồn, cao thủ đạt tới trình độ như bọn họ, cho dù là ở trong trạng thái thôi miên, cũng sẽ sinh ra phản ứng bản năng đối với bất cứ sát khí nào có thể sinh ra uy hiếp đối với bản thân.
Cho nên khi Tiểu Bạch cắn một cái, Lục Thanh cơ hồ là xuất phát từ bản năng thân thể một quyền đánh ra ngoài.
Kết quả......
Ngao! "Tiểu Bạch kêu thảm một tiếng, thân thể lăn vài vòng trên không trung, lại hung hăng ngã xuống đất. Lắc lư đứng lên, nó oán hận trừng mắt nhìn Lục Thanh, cuối cùng thông minh không ra tay lần nữa, mà xoay người bỏ chạy.
Cũng là do Tiểu Bạch đánh lén, khiến Lục Thanh tỉnh táo lại trước một bước. Hắn dùng sức lắc lắc đầu, cảm thấy tất cả cảm quan của thân thể đều đang nhanh chóng khôi phục, mà đồng thời cũng là thoáng nhìn thân thể Tiểu Bạch hướng một ngã rẽ bên trong chạy vào.
Lục Thanh nheo mắt, hừ nhẹ một tiếng, hai mắt quét qua một vòng xung quanh, kinh ngạc phát hiện ngoại trừ Âm Lão, Mộ Lão còn có hai cao thủ thân thủ không yếu khác trong tổ chức Hoa Hồng Máu còn có thể miễn cưỡng đứng ở ngoài, những người còn lại nằm nghiêng trên mặt đất. Bất quá đứng bốn người này cũng không khá hơn so với hắn vừa rồi, một đám hoặc là ánh mắt trống rỗng, hoặc là hai mắt nhắm chặt, giống như là mất hồn cũng, không còn một bộ thể xác.
nhíu mày, Lục Thanh đột nhiên đề khí quát to một tiếng: "Đứng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận