Nhân Gian Băng Khí

Chương 926. Trở về 4

Chương 926. Trở về 4
Chương 926: Trở về 4
Người dịch: PrimeK
Truyền thuyết kể rằng sau khi Đạt Ma chết để lại một cái rương sắt, sau khi các tăng đồ mở rương, trong đó có hai bộ kinh thư được viết bằng tiếng Phạn Thiên Trúc, một là Dịch Cân Kinh, hai là Tẩy Tủy Kinh. Tẩy Tủy Kinh bị Tuệ Khả lấy đi, từ đó thất truyền, không còn ai thấy bộ mặt thật của nó. Mà Tẩy Tủy Kinh cũng trở thành một câu đố có thật sự tồn tại hay không, cho tới hôm nay vẫn có nhiều người tranh luận không ngớt.
Lâm Tiêu có thể đạt được Tẩy Tủy Kinh cũng là bởi vì một kỳ ngộ ngoài ý muốn, chính kỳ ngộ lần đó đã khiến hắn biến thành một tồn tại quái vật như ngày hôm nay. Hắn không biết thiên Tẩy Tủy Kinh này có phải là quyển tuyệt học có một không hai mà Đạt Ma để lại trong truyền thuyết hay không, sau khi Tẩy Tủy Kinh bị Tuệ Khả mang đi đã thất truyền. Nhưng sau khi Lâm Tiêu luyện qua một lần, "Tẩy Tủy Kinh" không hổ là "Tẩy Tủy Kinh", nói nó có công hiệu tẩy gân phạt tủy vẫn coi thường bộ kinh thư có một không hai này. Công hiệu chân chính của nó vẫn là từ trong ra ngoài hoàn toàn thay đổi thể chất, từ đó đạt được hiệu quả cường thân kiện thể và trường thọ. Đương nhiên, đối với phương diện tăng trưởng nội công mà nói, nó cũng là một bộ kỳ tác có một không hai hiếm có.
Lâm Tiêu là người duy nhất biết mạng 11 đã không còn dài, ý đồ ban đầu của hắn là đem bộ công pháp này dạy cho 11, ý đồ mượn "Tẩy Tủy Kinh" mang đến kỳ hiệu kéo dài một ít tuổi thọ của hắn. Tuy rằng cuối cùng có thể thành công hay không, ngay cả Lâm Tiêu cũng không nắm chắc, nhưng nghĩ đến nhiều ít vẫn sẽ có chút hiệu quả. Trong mắt Lâm Tiêu, người thú vị như 11 đã không nhiều lắm, hắn còn muốn xem 11 có thể sáng tạo ra kỳ tích như thế nào. Đáng tiếc 11 không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp cự tuyệt hắn, mặc dù có chút bất ngờ, nhưng cũng nằm trong dự liệu của hắn.
Cho dù 11 đều cự tuyệt, từ đó Lâm Tiêu cũng không nhắc tới việc này nữa, 11 không phải hắn học được một bộ tuyệt học có một không hai thất truyền mấy ngàn năm. Bất quá cho dù là hắn, nghĩ đến lấy tính tình của hắn cũng sẽ không để ý.
Hơn 10 phút sau, 11 một lần nữa ngụy trang thành một lão già tóc hoa râm, bước đi loạng choạng từ trong toilet đi ra. Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trong mắt hiện lên một tia khen ngợi. Cao thủ dịch dung hắn thấy nhiều, nhưng có thể giống như 11, từ trong xương cốt cho đến bên ngoài đều rực rỡ hẳn lên thật sự không thấy nhiều. Một người có thể dễ dàng thay đổi bề ngoài, nhưng nếu muốn thay đổi sâu vào trong xương cốt thì rất khó. Mỗi lần 11dịch dung sau đó thay đổi không chỉ là bề ngoài, ngay cả cử chỉ, khí chất của hắn cũng hoàn toàn thay đổi, có thể nói là giả vờ giống như thật, cho dù là Lâm Tiêu trước đó không biết tình huống, cũng rất có thể sẽ bị hắn lừa gạt.
11 sau khi đi ra đầu tiên là liếc mắt nhìn Lâm Tiêu vẫn đang ngồi trên sô pha, sau đó từng bước từng bước đi tới cạnh cửa, khi đôi tay giống như da cam phơi khô của hắn khoác lên nắm cửa, Lâm Tiêu mở miệng hỏi một câu sau khi ba người này kết thúc, có phải còn muốn hay không?"
11 nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, thanh tuyến của hắn giờ phút này nghe rất trầm thấp khàn khàn, cực kỳ phù hợp với âm thanh mà một lão già gần đất xa trời.
“Sau đó, có phải ngươi sẽ đến chỗ đó không?”
11 xoay người, đôi mắt đục ngầu lẳng lặng nhìn hắn.
Trong phòng không bật đèn, thân ảnh Lâm Tiêu bị bao phủ trong bóng tối, chỉ có một bóng người mơ hồ lẳng lặng ngồi trên sô pha. Lâm Tiêu nói “tốt nhất không nên đi, đây là lời khuyên của ta đối với ngươi”.
11 hỏi bằng giọng già nua rằng: Rốt cuộc đó chỗ nào?
Vấn đề này 11 từng hỏi Lâm Tiêu rất nhiều lần, nhưng mỗi lần hắn ta đều chỉ nói qua loa, chỗ duy nhất rõ ràng cũng chính là nhắc nhở 11 không nên đi. Trong mấy lần nói chuyện, Lâm Tiêu nói đã từng đi qua nơi đó, hơn nữa còn bình an đi ra. Nhưng mỗi lần hỏi đến chuyện kế tiếp, Lâm Tiêu sẽ câm miệng không nói, phảng phất đó là một nơi kinh khủng có thể khiến Lâm Tiêu sợ hãi, nói đến biến sắc.
Cho rằng lần này lại là hỏi suông, nhưng làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, lúc này đây Lâm Tiêu thế mà sau khi do dự một chút, lần đầu tiên so với trước kia nói nhiều hơn mấy chữ, hoặc là nói một cái khiếp sợ tin tức nơi đó...”Chỗ ấy...chính là cấm địa của thần”
Đôi mắt già nua đục ngầu của 11 đánh giá hắn vài lần, nhàn nhạt bỏ lại một câu “thế giới này, không có thần”.
Sau đó hai người không nói chuyện sâu hơn nữa, 11 mở khóa cửa từng bước ba lắc lư đi ra ngoài.
Đêm nay, Lâm Tiêu không đi theo hắn ra ngoài, 11 cũng là đến rất khuya mới về. Ngày thứ hai, Tiểu Trùng Quốc sôi trào, một buổi sáng lại có ba vị quốc gia quan trọng trước sau nhận được lễ vật đến từ Băng sát thủ -- một viên viên đạn băng. Điều này có nghĩa Băng sát thủ vừa tàn sát bừa bãi Tiểu Trùng Quốc một lần không lâu sau, lại bước lên mảnh lãnh thổ không lớn này. Tin tức bùng nổ này một khi phóng ra, trái tim các quốc gia trên thế giới lại một lần nữa bị kích động. Băng sát thủ, thật đúng là kiêu ngạo đến tột đỉnh. Mà sau khi tin tức truyền ra, những binh đoàn, sát thủ đang khắp thế giới đang tìm kiếm Tung tích Băng sát thủ, từng người đều giống như ăn thuốc kích thích, hưng phấn thét chói tai, từ bốn phương tám hướng bay tới đảo quốc này.
Tiểu Trùng Quốc lần này thu được viên đạn băng chỉ có ba người, một vị là quân chính đại thần, hai vị là nội các quốc vụ đại thần. Khi ba người này sau khi nhận được viên đạn băng, cả ngày đều ở trong sợ hãi bất an. Vận dụng hết thảy quyền lực, tập kết phàm là lực lượng có thể điều động đến hộ tống cả nhà. Nhưng mà, cái này tựa hồ vô dụng, bị Băng sát thủ để mắt tới mục tiêu chưa từng có một ai có thể trốn thoát, mà lúc này đây cũng sẽ không ngoại lệ.
Trong vòng hai ngày sau khi nhận được viên đạn băng, ba người này bao gồm cả gia đình già trẻ của bọn họ lần lượt bị tàn sát hầu như không còn, thủ đoạn này cực kỳ tàn nhẫn máu tanh. Sau đó cảnh sát chỉ ở hiện trường một viên đạn băng cố ý lưu lại, mà Băng sát thủ thần bí kia từ đầu tới cuối đều không có ai nhìn thấy qua.
Một tuần sau, trên một chuyến bay quốc tế từ Tiểu Trùng Quốc bay tới kinh thành Long quốc, ngồi ngay ngắn hai "lưu học sinh nước ngoài" nhã nhặn thanh tú, du học từ Tiểu Trùng Quốc trở về.
------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận