Nhân Gian Băng Khí

Chương 270. Long Hồn Bách Biến

Chương 270. Long Hồn Bách Biến
Chương 270: Long Hồn Bách Biến
“Sự tình kế tiếp các ngươi cũng hẳn là có thể đoán được rồi. Cửu Vĩ Hồ cùng thiếu lâm vũ tăng có một trận tử chiến. Cuối cùng Thiếu Lâm tự tử trận ba mươi bốn người mới đại giới thu phục thành công Cửu Vĩ Hồ. Bốn người còn lại thân bị thương nặng, trên đường quay về Thiếu Lâm tự đã chết hai, cuối cùng hai người cuối cùng cố gắng vừa đến cửa Thiếu Lâm tự đã khí tuyệt. Do đó đến bây giờ không ai biết trận chiến đấu đó rốt cuộc là như thế nào. Chúng ta duy nhất chỉ có nhờ vài ghi chép của Thiếu Lâm tự mới bảo tồn được sự thật." Nói rồi, Liệt Hỏa cầm xấp tài liệu trên bàn giơ lên. Sau đó đặt xuống bàn nói : " Bây giờ các ngươi đại khái đã hiểu rõ rồi phải không? Có vấn đề thắc mắc có thể đặt câu hỏi ."
Yêu Linh lập tức mở miệng hỏi : "Tổ trưởng, vừa rồi ngài nói tư liệu này một mạch được bảo tồn tại Thiếu Lâm tự. Vậy chúng ta làm sao tìm được được nó?"
“Là nhờ có Thủ Lĩnh của chúng ta ." Liệt Hỏa cùng Tửu Quỷ nhìn về phía Sở Nguyên, nhưng không ai biết cái liếc mắt này có hàm nghĩa gì, nói : " Tất cả mọi người đều biết, Long Hồn chúng ta được thành lập từ khi khai quốc sơ kì. Các ngươi có biết, người sáng lập ra Long Hồn là ai không ?"
Mọi người nhìn nhau, ngoại trừ Thổ Phỉ, Kim Cương cùng với tên trung niên chưa biết danh hiệu, còn lại đều lắc đầu. Dường như trước giờ không ai đề cập tới vấn đề này, ví dụ tất cả mọi người biết đặc chủng bộ đội, nhưng ai lại đi quan tâm người sáng lập ra một chi đặc chủng bộ đội đầu tiên trên thế giới này là ai? Tin rằng số người biết chuyện đó tuyệt đối cũng không nhiều lắm. Bởi vì bọn họ mặc dù là anh hùng, nhưng cũng chỉ là vô danh anh hùng. Vinh quang của bọn họ chỉ dành cho quốc gia và những nhà lãnh đạo, về phần bản thân bọn họ, chỉ có thể làm anh hùng vô danh cả đời. Ví như các thành viên Long Hồn, đều là những anh hùng vô danh, bất luận bọn họ cống hiến bao nhiêu đi nữa, cũng sẽ không có ai nhớ kỹ tên bọn họ. .
Biết đáp án của bọn họ. Liệt Hỏa tiếp tục nói : " Người sáng lập Long Hồn chúng ta tổng cộng có tám vị, ta sẽ không nói ra danh hiệu của bọn họ ở đây, sau này có cơ hội các ngươi có thể đi đến phòng tư liệu tự tìm hiểu lấy. Tư liệu về họ đều được công khai trong nội bộ Long Hồn. Trong đó ' thủ Lĩnh ' là một người quan trọng nhất, có thể nói không có ' thủ Lĩnh ', cũng không có Long Hồn ngày hôm nay ."
Yêu Linh xen vào nói : " Nhưng tại sao chúng ta gia nhập Long Hồn lâu như vậy mà chưa từng nghe qua sự tích về tiền bối này? Bọn họ cống hiến nhiều như vậy cho quốc gia và Long Hồn, ít nhất cũng phải để cho chúng ta biết chứ?"
Liệt Hỏa liếc mắt nhìn hắn, nói : "Có nghĩa gì không? Biết thì thế nào? Không biết thì thế nào? Long Hồn chúng ta là một thanh lợi kiếm của quốc gia, tồn tại vì quốc gia và dân tộc, không phải vì danh dự của bản thân. Mỗi một vị tiền bối của Long Hồn đều chỉ chiến đấu vì quốc gia và cuộc sống tốt đẹp của đời sau, không phải vì để cho các ngươi nhớ tên và sự tích của họ. Đã hiểu chưa? Huống hồ tư liệu về họ đều có cả ở trong thư viện. Nhưng chỉ là nội bộ công khai thôi. Chỉ cần các ngươi nguyện ý, tùy thời đều có thể tìm được. Đáng tiếc các ngươi có mấy người người chính thức đi tìm tòi những tư liệu này ?"
Một câu của Liệt Hỏa làm cả đám người không còn nói gì nữa .
Liệt Hỏa đợi một lát, cảm thấy đã tạm đủ, mới tiếp tục nói : " ' thủ lĩnh ' năm đó chiêu lãm các cao thủ cho Long Hồn. Đơn thân khiêu chiến các đại môn phái. Một trong những môn phái đó là Thiếu Lâm tự. Còn cái tư liệu lịch sử chân thật này cũng nhờ đó mà có. " Liệt Hỏa quơ tay lên nói : " Tư liệu này một mạch được bảo tồn ở phòng cơ mật của Long Hồn, ngoại trừ những tổ trưởng và phó tổ trưởng ra, còn lại những người khác đều không có quyền hạn tra duyệt tư liệu này. Chỉ vì chuyện này đã trở thành quá nghiêm trọng, do đó ta đặc biệt lấy ra, đưa cho các ngươi để tham khảo ."
"Tổ trưởng." Mân Côi nói : "Cửu Vĩ Hồ có phải là con vật giống như thần thoại không? Ngươi không phải nói là năm đó nó đã bị Thiếu Lâm tự giết chết rồi sao? Chẳng lẽ nó còn chưa có chết, hơn nữa những án tử hai ngày này ở Thiên Độ Trấn có đúng là do nó làm không ?"
“Có phải là Cửu Vĩ Hồ hay không thì chúng ta cũng chỉ là đoán mò thôi, bây giờ không thể xác định được, nhưng cẩn thận một chút cũng tốt. Nguyên nhân gây ra cái chết ở Thiên Độ Trấn hiện nay và phạm án Cửu Vĩ Hồ năm trăm năm trước rất tương tự, hơn nữa cũng đều là ở Thiên Độ Trấn. Do đó lần này đặc biệt gọi các ngươi triệu tập về để tìm hiểu, nếu thật sự là con vật đó, chúng ta quyết không thể coi thường. Về phần Cửu Vĩ Hồ có chết không, chúng ta cũng không thể xác định. Ta và Tửu Quỷ lúc trước quả thật đều đã từng thấy …. Thi thể của nó, bất quá nó chỉ bị đóng băng mà thôi. Các ngươi đã biết, việc có một người bị đóng băng trong núi, qua hơn mười năm sau được giải đông, rồi sống lại quả thật tồn tại. Do đó chúng ta không biết Cửu Vĩ Hồ đã bị đóng băng còn có thể sống lại hay không. Nhưng …… "Liệt Hỏa than nhẹ một tiếng nói : " Bây giờ không thấy Cửu Vĩ Hồ nữa rồi ."..
“Không thấy nữa?" Ở đây ngoại trừ Sở Nguyên ra, còn lại toàn bộ mọi người đều động dung .
“Đúng vậy, không thấy nữa." Liệt Hỏa nói : " Vốn nó là một bí mật được chúng ta giám thị, sau khi tin tức từ Thiên Độ Trấn truyền tới, phản ứng đầu tiên của ta và Tửu Quỷ là lập tức phái người đi tới đó xem xét. Kết quả mới phát hiện, Cửu Vĩ Hồ và khối băng đó đồng thời biến mất ."
Thiết Tương trầm ngâm nói: " Nói như vậy, hung thủ rất có thể đúng là Cửu Vĩ Hồ. Khối băng tan ra, làm cho nó một lần nữa sống lại rồi đi giết người ?"
Liệt Hỏa cười, chỉ là nụ cười có vẻ rất mỏi mệt, nói : " Nhưng việc khối băng kia bị tan ra thì gần như không có khả năng đâu. Thổ Phỉ."
"Dạ." Thổ Phỉ đứng lên đi đến bàn điều khiển bấm bấm vài cái nút. Phòng hội nghị một lần nữa chìm vào bóng tối. Sau đó trên màn hình lại xuất hiện một bức ảnh khác, nhưng này tấm ảnh lại chỉ toàn là một màu trắng mông lung, nhìn không ra bên trong là vật gì .
Liệt Hỏa nói : " Bức ảnh này là do chúng ta chụp, Cửu Vĩ Hồ được bao phủ bởi một khối băng rất kỳ quái, nhìn qua không có gì, nhưng các dụng cụ chụp ảnh đều không thể chụp được, chụp xong lúc rửa ra đều có kết quả như thế này. Hơn nữa nhiệt độ của băng rất thấp, cho dù ta và Tửu Quỷ cũng đều không thể đến gần ."
Không ai nói gì. Rồi gã trung niên không rõ danh hiệu động dung nói: " Chuyện này không có khả năng phải không ?"
Liệt Hỏa cười khổ nói : " Sự thật đúng là như thế này. Nhiều năm qua chúng ta một mực nghiên cứu khối băng đó để tìm hiểu xem nó là một loại năng lượng thế nào, nó làm sao tới được đây? Tại sao Cửu Vĩ Hồ bị đóng băng bên trong? Đáng tiếc không có kết quả gì ." Dừng một chút, hắn nói thêm: " Tốt lắm, cần gì phải nói nhiều như vậy. Ta đã photo xấp tư liệu này ra làm vài bản, lát nữa các ngươi mỗi người lấy một bản về. Nhiệm vụ lần này là muốn tìm ra hung thủ của các hung án ở Thiên Độ Trấn, mặc kệ nó có phải là Cửu Vĩ Hồ không, cũng phải trong thời gian ngắn nhất bắt cho được nó, nếu thật sự là nó, các ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận một chút. Mặc dù chúng ta chưa từng đấu với Cửu Vĩ Hồ, không biết cân lượng của nó, nhưng nó cũng tuyệt không phải dễ dàng đối phó đâu. Ngẫm lại nó đã mấy trăm tuổi rồi. Còn nữa, trong khoảng thời gian này, các ngươi đều được tự do. Ta mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì, phương thức thăm dò gì, ta chỉ cần kết quả cuối cùng. Hơn nữa phải trong thời gian nhanh nhất. Đã hiểu rõ chưa?"
Bên trong phòng hội nghị, mọi người đồng thanh hô : "Rõ, tổ trưởng." .
“Ừm. Còn nữa, không được để bại lộ thân phận của mình. Nếu cần, cứ đưa ra các thân phận của các chức vụ trong quốc gia. Thôi, ta không muốn nói nhiều như vậy, các ngươi đến đây lấy tư liệu rồi có thể đi. À, Băng, Thủy Nhu, Bách Biến, ba người các ngươi chờ một chút ."
Đợi cho tất cả mọi người tư liệu đi ra ngoài, phòng hội nghị chỉ còn lại có Liệt Hỏa, Tửu Quỷ, Sở Nguyên, Thủy Nhu và tên người đàn ông có danh hiệu là Bách Biến .
Liệt Hỏa nói : " Chúng ta hành động thống nhất, phải phối hợp lẫn nhau, ba người các ngươi đều chưa gặp nhau, do đó lưu các ngươi lại đây để làm quen một chút. Đây là Băng, thành viên mới gia nhập dị năng tổ của Long Hồn chúng ta , năng lực của hắn là khống băng dị năng. Băng, bọn họ là Thủy Nhu và Bách Biến, Thủy Nhu là thủy hệ dị năng, tương tự như Tửu Quỷ. Bách Biến và Yêu Linh thì giống nhau, đều thuộc loại phụ trợ hệ dị năng. Năng lực của hắn là thay đổi tự thân ."
Sở Nguyên lạnh lùng hỏi: " Thay đổi ?"
“Hắc hắc ." Tửu Quỷ cười nói : " Cái này ngươi không biết đâu? Năng lực của Bách Biến rất kỳ lạ, hắn có thể biến hóa ngoại hình. Cả thân thể xương cốt đều có thể khống chế được. Cần đổi thành nam nhân thì sẽ biến thành nam nhân, cần đổi thành đàn bà sẽ biến ra đàn bà, không cởi quần áo ra thì ngươi không thể nhìn ra đâu."
"E hèm." Bách Biến ho một tiếng vẻ xấu hổ .
Tửu Quỷ cười nói : "Có gì ngại đâu, ta nói chính là sự thật cả mà. Tiểu hỗn đản, ta nói cho ngươi biết, bộ dáng Bách Biến bây giờ cũng không phải bộ dáng chính thức của hắn đâu, diện mục chính thức của tiểu tử này đến cả ta cũng chỉ thấy được một lần. Bất quá Bách Biến nha, ta đã nói với ngươi hoài, ngươi đâu cần phải mỗi lần đi họp lại đổi một bộ mặt khác nhau? Mỗi lần đều hại chúng ta chạy tới chạy lui nửa ngày cẩn thận kiểm tra thân phận của ngươi rồi mới dám cho ngươi vào ."
Bách Biến cười vẻ xấu hổ : " Biết rồi, phó tổ trưởng."
Tửu Quỷ ngoắc hắn lại nói : "Tới đây, ngươi biến thân để cho tên tiểu hỗn đản này khai nhãn giới chút coi."
Bách Biến cười bất lực, hai tay che mặt dùng sức kéo kéo vài cái. Khi tay hắn buông ra thì bộ mặt đang là một trung niên người đàn ông đã biến mất. Bây giờ thật ra lại là khuôn mặt của Sở Nguyên. Lúc này hai bên bàn đang ngồi hai Sở Nguyên giống như đúc, hai người trơ mắt nhìn nhau, thật sự rất quỷ dị.
Tửu Quỷ cười ha ha nói: " Biết chưa? Đây là năng lực của tiểu tử này. Bất quá bây giờ hắn chỉ là biến khuôn mặt. Thân thể còn chưa thay đổi đâu. Đợi hắn biến tất cả, cam đoan cả bản thân ngươi cũng không nhận ra người nào là ngươi nữa. Ha ha, này, Bách Biến, biến ra một nữ nhân cho hắn xem ."
“Ừm ……? Phó tổ trưởng ……" Bách Biến không chỉ biến thành một người có gương mặt giống như Sở Nguyên, mà không thể ngờ đến cả thanh âm cũng giống như đúc. Chỉ đáng tiếc ngữ khí nói chuyện thì không thể học được mười phần. Dù sao đây mới chỉ là lần đầu tiên hai người bọn họ tiếp xúc, còn Sở Nguyên từ đầu tới đuôi cũng chỉ nói có hai chữ, tưởng bắt chước ngữ khí nói chuyện của hắn thì quả thật rất khó. .
“Nhanh lên, nhanh lên ." Tửu Quỷ thúc giục nói: " Làm cho tiểu tử này khai nhãn giới nào, mau biến ra một đại mỹ nữ cho hắn nhìn một cái. Mau biến đi."
Bách Biến nhìn phía Liệt Hỏa, Liệt Hỏa xoa huyệt Thái Dương, xem ra đối với sự hồ đồ của Tửu Quỷ cũng không có cách nào khống chế. Bách Biến bất lực xoa hai tay, lớp da trên tay càng lúc càng trắng hơn, bàn tay cũng dần dần thu nhỏ lại, vốn lớp da bao phủ cũng từ từ săn lại. Đến khi hoàn thành thì vốn một đôi tay già lão to sụ bỗng biến mất vô tung. Trên tay còn một đôi ngọc thủ thon thả, lớp da trắng nõn, mười ngón tay thon dài, xem qua đã biết ngay là một đôi bàn tay rất đẹp. Các khớp xương vai phát ra một loạt những tiếng "Lách cách". Trong tiếng xương cốt răng rắc, hai vai rộng lớn của Bách Biến đang thu nhỏ lại dần dần, tựa hồ cả thân thể hắn cũng đang thu nhỏ đi. Vốn quần áo rất vừa người dường như thoáng cái trở thành rộng thùng thình, thoạt nhìn rất không hợp .
Kế tiếp, Bách Biến đưa hai tay đặt ở trước ngực. Khi hắn làm động tác này thì Thủy Nhu bên cạnh lập tức quay mặt đi, còn Tửu Quỷ thì cười ha ha vui vẻ. Hai tay Bách Biến đặt trước ngực không ngừng xoa xoa nhè nhẹ, đại khái khoảng chừng nửa phút, hắn buông hai tay ra thì bộ ngực xẹp lép lúc nãy bây giờ lại xuất hiện một đôi bồng đảo vun lên .
Ngay sau đó, Bách Biến lại bắt đầu vặn vẹo phần eo, từ bên hông lại một lần nữa truyền ra một tràng những tiếng "Lách cách". Bởi vì nửa dưới của hắn bị cái bàn che lại nên Sở Nguyên không thấy hắn nửa dưới của hắn có biến hóa gì. Động tác này tiếp tục diễn ra khoảng chừng nửa phút mới ngừng lại, sau đó hắn từ chỗ ngồi đứng lên, Sở Nguyên lúc này mới phát hiện thân thể của Bách Biến đã trở nên thon gọn. Lúc trước mặc dù đang ngồi, nhưng phỏng chừng một người cao khoảng một thước bảy tám, bây giờ cũng chừng đâu một thước sáu tám thôi, rút chiều cao xuống mười cm, quả là rất khó tin một người khá cao có thể trong một thời gian ngắn ngủn rút lại hơn mười cm. Hơn nữa vóc người cũng trở nên rất thon nhỏ, quần áo thùng thình phủ bên ngoài cơ thể, dường như tùy thời có thể rơi xuống .
Bây giờ Bách biến đã là một phụ nữ trăm phần trăm, vóc người tinh tế, ngực vươn cao, hơn nữa y phục bên ngoài thùng thình như ẩn như hiện trông rất hấp dẫn. Nếu không nhìn khuôn mặt, tuyệt đối đủ để làm cho nam nhân nuốt nước miếng ừng ực. Nhưng khuôn mặt …… Bách Biến bây giờ vẫn còn là mặt của Sở Nguyên, nhìn mặt mình cắm lên trên thân thể một người đàn bà, Sở Nguyên làm sao khó chịu được. Bất quá vẻ mặt của hắn vẫn không có biến hóa gì, ánh mắt vẫn rất trong trẻo bình tĩnh .
Chưa xong, Bách Biến không ngừng lại được, như người lên đồng, lại bắt đầu kéo tóc của mình, xem hắn liều mạng dùng sức lôi lôi kéo kéo, thật làm cho người ta hoài nghi hắn có thể giữ được da đầu còn nguyên vẹn hay không. Nhưng sự tình kỳ quái lại xảy ra, da đầu của Bách Biến không bị lột ra mà tóc lại càng kéo càng dài, qua một thời gian uống hết một ngụm trà thì xem ra mái tóc đã được kéo đủ dài rồi. Mái tóc mới được kéo ra có chân tóc óng ả mượt mà, còn ở ngọn tóc thì thô cứng và hơi vàng, xem ra rất không phù hợp. Bách Biến rút ra một thanh đoản đao, cắt xoẹt một cái, cắt gọn khúc tóc lúc trước, chỉ có lưu lại một mái tóc thật dài và mềm mại. Bây giờ trừ cái mặt của hắn, Bách Biến đã hoàn toàn trở thành một nữ nhân bốc lửa. Gương mặt của Sở Nguyên mặc dù thanh tú tư văn, nhưng trong vẻ thanh tú còn lộ ra vẻ cương nghị, do đó gương mặt đó tuyệt không thích hợp mọc ra trên người một người đàn bà, nên nhìn tới nhìn lui không thể ngửi được .
Đến bước cuối cùng, Bách Biến vẫn giống như lúc ban đầu khi hắn biến hóa khuôn mặt, hai tay đặt lên mặt mình bắt đầu xoa xoa, dường như muốn kỳ cọ cho hết mọi dơ bẩn trên mặt. Một lát sau, hắn mới chậm rãi buông hai tay. Một khuôn mặt tuyệt mỹ dần dần hiện lên .
Khi hai tay Bách Biến vừa buông ra, Sở Nguyên trước giờ luôn luôn xử sự rất bất cần đời lại như chó bị dẫm vào đuôi, đột nhiên nhảy dựng lên. Cánh tay hắn trong lúc vô tình gạt mạnh, chén trà trên bàn đặt ở hắn phía trước hắn bị gạt văng .
"Xoảng!" Một tiếng thanh thúy vang lên, chén trà vỡ tan
Bạn cần đăng nhập để bình luận