Nhân Gian Băng Khí

Chương 877. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 5

Chương 877. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 5
Chương 877: Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 5
Người dịch: PrimeK
11 đứng ở trên tán cây cách đó ngàn mét lạnh lùng nhìn Ngõa Khả trên mặt khi thì nghiến răng nghiến lợi, khi thì ảo não tự trách, khi lại than thở các loại vẻ mặt phức tạp.
Khẽ lắc đầu, 11 gọi: "Hoàng Hậu”.
Trong bộ đàm lập tức truyền ra một tiếng "Ừ" ngắn mà dồn dập của Hoàng Hậu, đồng thời còn có tiếng súng rõ ràng có thể nghe thấy cùng với mơ hồ nghe được tiếng nguyền rủa của Lãnh Dạ.
11 "Tôi đã tìm thấy mục tiêu." Dừng lại một chút, hắn nói thêm, "Hắn sẽ chạy trốn."
“Anh đi đi. "Hoàng Hậu vừa nói xong những lời này, trong bộ đàm liền nghe được tiếng súng”Đoàng”một phát, sau đó mơ hồ lại có viên đạn”Vèo vèo vèo”từ bên cạnh cô bay qua, Hoàng Hậu tránh mới tiếp tục nói:" Không cần lo lắng cho chúng ta bên này”.
11 hỏi: "Có thể kiên trì không?"
“Được” Lời chưa kịp nói hết, bên trong bộ đàm liền lần nữa tiếng súng vang lên, 11 nghe được âm thanh cành khô bị đè gẫy khi Hoàng Hậu lăn qua bụi cỏ. Cô một lần nữa trốn mới tiếp tục nói: "Anh cũng cẩn thận một chút.
11 gật đầu không nói nhảm nữa, bỗng dưng từ trên cây thả người nhảy xuống, hai chân vừa giẫm lên mặt đất thì dưới chân chợt phát lực, thân thể giống như đạn pháo bắn ra nổi lên một trận kình phong cuồng bạo bắn nhanh về phía trước. Dọc theo đường đi, cuồng phong vù vù rót thẳng vào lỗ tai, kèm theo tiếng gió càng có trong bộ đàm mơ hồ truyền đến từng đợt tiếng súng cùng tiếng thở dốc của Dawell. Cắn chặt răng, 11 mãnh liệt tăng tốc độ lên vài phần, giống như u linh ở trong rừng rậm đêm tối xuyên qua, hóa thành một đường đứt đoạn làm cho người ta không bắt được, lóe lên với tốc độ khó có thể tưởng tượng ở trong bụi cây rậm rạp.
Ngay khi 11 nhanh chóng tiếp cận Ngõa Khả nơi đó, trên chiến trường bên kia, Hoàng Hậu, Lãnh Dạ cùng Dawell đang cùng đám người Ma Quỷ Dạ U triển khai kịch chiến.
Chủ lực đội Ong Vàng tổng cộng hơn 40 người bị Hoàng Hậu cùng Lãnh Dạ thiết kế làm cho toàn quân bị diệt, Dạ U dẫn dắt chi tiểu đội này đang chạy tới nơi đó. Lúc tới giữa đường, bỗng nhiên từ trong bộ đàm truyền ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương của các đồng đội, giống như chỗ Đại đội Ong Vàng đụng phải chuyện vô cùng khủng bố, tiếng kêu thê lương kia chỉ làm cho người ta nghe đã cảm thấy sởn gai ốc không lạnh mà run. Nhóm 7 người trong tiểu đội Dạ U ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ biết với tố chất của thành viên đội Ong Vàng cho dù chết cũng không thể phát ra tiếng kêu thảm thiết này, bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là thứ gì có thể làm cho bọn họ kêu thê thảm như thế? Hơn nữa trong tiếng kêu thảm thiết càng mơ hồ lộ ra vài phần sợ hãi. Đáng tiếc chính là, cho dù Dạ U gọi như thế nào, bên phía Đại đội Ong Vàng ngoại trừ từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương ra thì không có bất kỳ đáp lại nào khác, cho đến sau một hồi lâu, trong bộ đàm rốt cục không còn bất kỳ âm thanh nào truyền ra nữa. Gặp phải loại tình huống này, đám người Dạ U đều có chút không biết làm sao, ngược lại gọi tổng bộ Ma Quỷ, đáp án nhận được lại là dấu hiệu sinh mệnh của hơn 40 người đại đội Ong Vàng toàn bộ đều đã biến mất.
Hơn 40 người chỉ trong chốc lát ngắn ngủi này tất cả đều chết sạch? Khi biết được tin tức này, Dạ U ngoại trừ khiếp sợ, kinh hãi ra, càng nhiều vẫn là khó có thể tin được. Đừng nói là cô, chính là Hồng Bối biết tin tức này thời điểm, cũng là sửng sốt thật lâu cũng không thể kịp phản ứng. Chỉ có DK là vô tâm vô phế, chỉ hơi sửng sốt một chút liền lập tức bật cười, không hề đem loại chuyện này để ở trong lòng. Mặc dù ngay cả DK cũng không biết bên phía đại đội Ong Vàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn không hề có hứng thú theo đuổi. Chết thì chết đi, cho dù người trên toàn thế giới đều chết sạch, hắn ngay cả lông mày cũng sẽ không nhíu một cái. Nhưng Dạ U cùng Hồng Bối lại không nghĩ như vậy, phải biết rằng, trang bị cùng sức chiến đấu của Ong Vàng ở trong binh đoàn cấp thế giới đều có thể nói là nổi tiếng, rốt cuộc là gặp phải chuyện kinh khủng gì lại làm cho bọn họ lặng lẽ không nói một lời liền toàn quân bị diệt, hơn nữa ngay cả đánh trả cũng không làm được? Dạ U cùng Hồng Bối cũng không tin Hoàng Hậu bọn họ có loại năng lực này, nếu không ngay từ đầu cũng không cần chật vật chạy trốn. Cho nên khả năng duy nhất cũng chỉ có thể là trong rừng rậm tối đen đến khó nhìn kia ẩn giấu sinh vật khủng bố mà bọn họ không biết.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Dạ U quyết định thật nhanh mang theo vài thủ hạ còn lại bên người từ trong rừng rậm đen kịt nhanh chóng rút ra. Ngay cả chủ lực đội Ong Vàng cũng tự nhiên toàn bộ giao cho cô, cô cũng không có gan tiếp tục xâm nhập thử nghiệm. Hơn nữa bọn họ trong đội người này ngoại trừ cô, những người còn lại đều không có trang bị kính nhìn ban đêm, nếu thật gặp phải sự tình đột phát, phỏng chừng cũng sẽ là kết cục toàn quân bị diệt. Không có thì Dạ U cũng không có ý định buông tha như vậy, dù sao truy sát hai tên phản đồ 11 và Hoàng Hậu này mới là mục tiêu bắt buộc phải làm trong chuyến đi này của bọn họ. Cho nên sau khi rút khỏi khu rừng rậm khiến người ta cảm thấy sợ hãi, đội người Dạ U lập tức mai phục ở gần đó, chỉ chờ bọn Hoàng Hậu chủ động xuất hiện.
Rất nhanh, Hoàng Hậu toàn thắng, Lãnh Dạ cùng Dawell quả thật từ trong rừng rậm kia tới, lúc này bọn họ còn không biết Tiểu đội Dạ U này tồn tại, đang vội vàng vội vàng chuẩn bị chạy tới trợ giúp. Mặc dù Dạ U không nghĩ ra bọn họ làm thế nào mới có thể lông tóc không tổn hao gì từ trong cánh rừng khủng bố kia đi ra, nhưng lúc này cô cũng không lo lắng nhiều như vậy, lặng lẽ phát ra mệnh lệnh, chỉ chờ đám người Hoàng Hậu tới gần một chút, chờ bọn họ hoàn toàn tiến vào vòng vây của đám người mình liền lập tức công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận