Nhân Gian Băng Khí

Chương 970. Đám cưới bí mật 2

Chương 970. Đám cưới bí mật 2
Chương 970: Đám cưới bí mật 2
Người dịch: PrimeK
Kế tiếp cả ngày, ba người đều bận rộn gà bay chó sủa làm tóc trang điểm chọn áo cưới... Mỗi một trình tự đều hoang mang rối loạn, may mắn Văn Vi cùng Âu Dương Nguyệt Nhi cũng không phải người bình thường, các cô đều có thợ làm tóc cùng thợ trang điểm riêng, cho nên làm tóc cùng trang điểm hai trình tự này đi coi như là thuận lợi nhưng là chọn áo cưới cũng có chút phiền toái, Nguyệt Nhi dù sao cũng là nhân vật của công chúng, cho dù đi tới chỗ nào đều sẽ gây ra rúng động, chớ nói chi là cô còn tự mình chạy đi chọn áo cưới đây không phải là oanh tạc, mà là dội bom
Vốn dĩ theo ý của Văn Vi, áo cưới của Nguyệt Nhi hẳn là tìm thợ nổi tiếng quốc tế đặt làm thủ công, nhưng bởi vì cấp bách, cho nên cũng chỉ có thể đi đến cửa hàng áo cưới chọn một bộ áo cưới có sẵn, lúc này vấn đề liền tới, Nguyệt Nhi bởi vì là nhân vật công chúng, nếu là tự mình chạy đi chọn áo cưới, lập tức sẽ bị truyền thông điên cuồng oanh tạc, chỉ không chừng còn có thể có chuyện không may xảy ra. Cô không muốn hôn lễ buổi tối xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lại càng không muốn vì 11 gây phiền toái, cho nên áo cưới của cô đành phải do Văn Vi cùng Nguyễn Thanh Ngữ ra mặt thay mặt chọn lựa cái áo cưới đáng thương này,
Mua áo cưới đương nhiên phải đi phối một đôi giày lễ, sau đó còn phải đi chọn trang sức vân vân, một bộ quy trình cũng gần như đến chạng vạng tối, mà lúc này, cô rốt cục nhận được điện thoại của Âu Dương Bác.
Buổi sáng lúc rời khỏi công ty cô liền mang tâm tình thấp thỏm bất an gọi cho Âu Dương Bác, nói cho ông biết biết hôm nay sẽ kết hôn, xin cha mẹ thông cảm và tha thứ, cũng xin người một nhà có thể đến dự Âu Dương Bác không nói một câu, trầm mặc thật lâu, lâu đến khi Nguyệt Nhi cảm thấy sợ hãi, ông mới nhẹ nhàng bỏ lại một câu "rồi", sau đó không đợi Nguyệt Nhi đáp lời liền cúp máy.
Thái độ lãnh đạm của cha làm Nguyệt Nhi cảm thấy thống khổ cùng bất an, cô thậm chí có thể tưởng tượng được, mẹ sau tin tức này sẽ có phản ứng như thế nào tuy rằng đã sớm đoán được sẽ có kết quả như vậy, nhưng khi giờ khắc này tới, cô vẫn không dám cùng người nhà đúng là đi tới một bước này nhưng cô không hối hận, mặc dù làm như vậy rất bất hiếu cũng rất nghịch đạo, nhưng là ai bảo cô yêu người đàn ông kia? Từ lúc yêu 11 là lúc tất cả cũng không thể lại cứu vãn.
Gần chạng vạng tối này là Âu Dương Bác gọi tới, âm thanh của ông ta vẫn trầm hậu cùng uy nghiêm trước sau như một, nghe âm thanh quen thuộc bên trong kia, nước mắt Nguyệt Nhi rất không chịu thua kém lại một lần chảy xuôi ra, một tay che miệng không dám khóc thành tiếng, hai vai không ngừng rung động, cũng không biết là đang cười? Hay là đang buồn?
……
Bên kia, cùng Nguyệt Nhi ba người bọn họ cả ngày bận rộn tối mặt, chú rể 11 này lại có vẻ rất nhàn nhã, địa điểm kết hôn có bọn Cuồng Triều sắp xếp, về phần lễ phục kết hôn, hắn căn bản không thèm để ý cái này, bất quá dù sao cũng là kết hôn, cũng không thể mặc quá keo kiệt cho nên Hoàng Hậu đơn giản cải trang một phen sau đó tự mình chạy ra ngoài mua cho hắn một bộ lễ phục, còn có một đôi nhẫn khác? Tựa hồ không có chuyện gì khác, đoàn xe đón dâu phô trương căn bản là không có, chuyện đưa dâu cũng không cần, cho nên từ đầu tới cuối 11 ngược lại chỉ tìm một chỗ trốn đi, đợi đến buổi tối lộ mặt kết hôn liền kết thúc, chú rể như thế có thể nói là tiền vô khoáng hậu nhất trong lịch sử, nhưng dù sao cô dâu hôm nay chính là Âu Dương Nguyệt Nhi, nếu để cho người đàn ông toàn thế giới hắn cùng Nguyệt Nhi có hôn lễ như thế, chỉ sợ đại danh đỉnh đỉnh Băng sát thủ sẽ bị đàn ông toàn thế giới cùng lên án công khai
Giống như một cái đồng hồ cát, nhìn cát bên trong còn có rất nhiều, nhưng thường thường chỉ trong chớp mắt, trong lúc vô tình chúng đã lén lút trượt hết trước mắt bạn.
Trải qua một ngày bận rộn, màn đêm rốt cục buông xuống thành thị kinh thành sáng lên từng chiếc đèn neon lấp lánh, tỏa ánh sáng mê say
Ban đêm, là rất nhiều kẻ yêu đương có thể ở trong khoảng thời gian này tìm kiếm cuộc sống kích thích về đêm, có thể không kiêng nể gì điên cuồng, có thể phát tiết một ngày áp lực, nhưng là ở một đêm này qua đi, hết thảy đều vẫn sẽ trở lại.
Gần một đoạn đường nhỏ trong trẻo nhưng lạnh lùng ở vùng ngoại ô phía tây thành phố, có một tiểu khu nhà ở cũ đã có gần 30 năm lịch sử, hiện giờ thành phố cũ đã được cải tạo, các hộ gia đình ở nơi này đã sớm chuyển không còn nhiều lắm, còn lại chỉ có lác đác mấy hộ gia đình cũng không kéo nổi tiểu khu náo nhiệt ngày xưa, hiện giờ trở nên vắng ngắt, vừa vào đêm lại càng im ắng không còn tiếng người nữa.
Tám giờ tối, toàn bộ tiểu khu đã bao phủ một mảnh bóng tối, chỉ có bốn năm hộ gia đình còn sáng đèn, hơn nữa còn là ánh đèn yếu ớt ngăn cách ở trong mấy tòa nhà cũng không mang đến bao nhiêu ấm áp cho tiểu khu âm u tối tăm này, đi ở bên trong ngược lại làm cho người ta sinh ra một cỗ cảm giác sởn gai ốc.
Lúc này, mấy chiếc xe màu đen xuất hiện ở cuối con đường nhỏ, xếp hàng chính là một chiếc xe màu đỏ phía sau mấy chiếc xe mơ hồ có xu thế vây quanh, tựa hồ đang bảo vệ chiếc xe màu đỏ này mà mấy chiếc xe này đang thẳng tắp hướng tiểu khu bán hoang phế này chạy tới.
Khi mấy chiếc xe này tới gần cửa tiểu khu, bỗng nhiên không biết từ đâu phun ra mấy thân ảnh khôi ngô, từng cái vẻ mặt nghiêm túc vây thành một bức tường người chắn ở ngoài tiểu khu, cũng phất tay ý bảo chi đoàn xe này dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận