Nhân Gian Băng Khí

Chương 888. Hoàng Hậu đã chết 2

Chương 888. Hoàng Hậu đã chết 2
Chương 888: Hoàng Hậu đã chết 2
Người dịch: PrimeK
Kỳ thật cô không biết, hai viên thuốc nhỏ nhét vào trong mũi mình quả thật có thể lọc đi đại đa số độc khí, nhưng đối với khói thuốc do Tiến sỹ điên tự tay phối chế ra, hiệu quả lại không rõ ràng như vậy. Phải biết rằng, bên trong những này khói độc này, Tiến sỹ điên thế nhưng là thêm vào phương trình gien sinh vật kịch độc, nếu như hít vào quá nhiều, sẽ xuất hiện sốc thậm chí não tử vong. Ma Quỷ sản xuất ra thuốc lọc độc tuy rằng có thể lọc đại đa số độc khí, nhưng đối với phương diện này lại có chút lực bất tòng tâm, chỉ có thể tạo ra trì hoãn, lại không thể phát huy hiệu quả lọc hoàn toàn.
Ngửi hai viên thuốc nhỏ trong lỗ mũi truyền ra mùi càng ngày càng nhạt, trong mắt Dạ U hiện lên thần sắc tàn nhẫn. Những ống bạc này một khi khởi động, trừ phi có dụng cụ quấy nhiễu, nếu không ngay cả cô cũng không giải trừ được, cho nên mặc kệ Hoàng Hậu cuối cùng có xuất hiện hay không, cô cũng đã vây chết chính mình ở chỗ này không ra được. Dạ U cũng không có cho mình lưu lại đường lui, cô đã quyết định cho dù chết, cũng muốn kéo chết Hoàng Hậu. Hơn nữa cô tin tưởng Hoàng Hậu nhất định sẽ đuổi theo, chỉ cần Hoàng Hậu vừa xuất hiện ở phụ cận, thuốc nổ trên mặt đất sẽ lập tức bị nổ tung, đến lúc đó sẽ là kết cục ngọc nát đá tan. Hơn nữa cô cũng không lo lắng Hoàng Hậu sẽ phát hiện ra tia hồng ngoại ở đây, cho dù kính bảo hộ trên mặt cô có hiệu quả chiếu ra tia hồng ngoại cũng thế cả. Cái này còn phải cảm tạ khói đặc này, bên ngoài tia hồng ngoại bị màn khói che lại, không đến rất gần thì nhìn không ra. Nhưng nếu Hoàng Hậu tới gần, Dạ U sao có thể cho cô cơ hội chạy trốn?
Dạ U tính toán không sai, tia hồng ngoại bị màn khói ngăn trở quả thật nhìn không thấy, lúc này Hoàng Hậu vẫn không biết tiếp tục truy tìm vết máu cô lưu lại lặng lẽ hướng nơi này tới gần. Khi cách Dạ U không đến 10 mét, Hoàng Hậu tựa hồ nhận ra cái gì, dừng lại khẽ nhíu mày cẩn thận quan sát xung quanh, nhưng bốn phía ngoại trừ cây cối chính là khói thuốc nồng đậm không tiêu tan, ngoài ra cái gì cũng không thấy rõ lắm. Quan sát một lát sau cô mới thu hồi ánh mắt nghi hoặc tiếp tục theo vết máu đi về phía trước, nhưng bước đi so với vừa rồi chậm lại rất nhiều, đồng thời cũng càng thêm cẩn thận.
Bởi vì khói đặc ngăn cản, Hoàng Hậu không nhìn thấy Dạ U đã gần trong gang tấc với cô, càng không phát hiện tia hồng ngoại bị sương mù dày đặc bao phủ, hơn nữa bởi vì khẩu trang trên mặt đang tản ra che chắn mùi hôi, cô cũng không ngửi được mùi máu tươi trong không khí. Cô sở dĩ nhận thấy được không thích hợp, hoàn toàn là xuất phát từ trực giác trời sinh của con gái, hơn 20 năm qua, trải qua vô số lần sát vai với tử vong bồi dưỡng ra kinh nghiệm phong phú.
Khi Hoàng Hậu cẩn thận từng li từng tí tới gần, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng gần.
10 mét...... Chín mét...... Bảy mét...... Năm mét......
Khoảng cách tại từng chút từng chút tới gần, Hoàng Hậu cũng càng cẩn thận. Mà lúc này Dạ U cũng tựa hồ nhận ra cái gì, hơi nghiêng miệng nhìn trúng sương mù dày đặc bên cạnh, trong mắt giấu dưới kính nhìn ban đêm mơ hồ tản ra thần sắc điên cuồng nào đó.
Bốn mét......
Ba mét!
Ngay khi Hoàng Hậu bước vào cực hạn ba mét, cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, sau đó không chút nghĩ ngợi liền lập tức thả người ra sau dùng sức nhảy ra ngoài.
Cũng cùng lúc đó, trong khói đặc truyền ra tiếng rống điên bén nhọn của Dạ U: "Đi chết đi!!
Khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn đáng sợ của Dạ U, tay trái vạch về phía trước, lập tức chặt đứt vô số dây cảm ứng hồng ngoại. Ngay sau đó "Oanh" một trận tiếng nổ mạnh phảng phất như sấm sét kinh thiên truyền ra, đồng thời một quả cầu lửa thật lớn phảng phất muốn xé rách mảnh không gian này chợt nổ tung.
Bầu trời rung chuyển, mặt đất rung chuyển, khí lưu nổ tung sinh ra đem khói đặc xung quanh tất cả đột nhiên thổi bay, hình thành một mảnh khu vực chân không. Khí lãng mang theo cát đã bay mù mịt tiếp tục khuếch tán ra bốn phương tám hướng, phàm là nơi đi qua đều không còn một ngọn cỏ. Ma Quỷ nghiên cứu phát triển kíp nổ, uy hiếp lại như khủng bố, mà Dạ U thân ở trung tâm vụ nổ càng bị nổ tan xương nát thịt, ngay cả chân tay hoàn chỉnh đều tìm không thấy, chỉ có máu, nội tạng cùng từng khối thịt vụn bắn tung tóe trên cây, trên mặt đất, không tiếng động chứng minh dấu vết cô ngã xuống tại đây.
Trong lúc tiếng nổ mạnh truyền ra, Lãnh Dạ giật mình, điên cuồng kêu lên trong tai nghe: "Nguyệt Dung? Hàn Nguyệt Dung!" Không đợi được Hoàng Hậu đáp lại, hắn đột nhiên lao ra khỏi chỗ trốn, chạy nhanh về phía địa điểm nổ tung, vừa chạy vừa rống: "Hàn Nguyệt Dung! Con mẹ nó em mau trả lời anh!!”
Dawell ôm Tiểu Bạch theo sát sau lưng Lãnh Dạ cùng chạy như điên, trên mặt của hắn cũng hiện đầy thần sắc lo lắng, thậm chí ngay cả khẩu M4A1 của mình cũng không chú ý tới.
Lo lắng cho Hoàng Hậu không chỉ có Lãnh Dạ và Dawell, trong bộ đàm của mọi người đồng thời còn truyền ra tiếng gọi của đám người Cuồng Triều và Nhược Từ, thậm chí ngay cả 11 cũng hô một câu "Hoàng Hậu?", nhưng Hoàng Hậu vẫn không đáp lại.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người bao gồm cả 11 trong lòng cũng không khỏi sinh lên một cỗ ý niệm không rõ trong đầu: Hoàng Hậu, đã chết?
------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận