Nhân Gian Băng Khí

Chương 899. Ngươi không thể trở về 3

Chương 899. Ngươi không thể trở về 3
Chương 899: Ngươi không thể trở về 3
Người dịch: PrimeK
Khi 11 nổ súng bắn nổ ống bạc thì lập tức nằm sấp trong bụi cỏ sau đó bất động, cho đến khi dư âm vụ nổ tiêu tán hắn mới lắc đầu, rũ cát bụi rơi xuống tóc, lại một lần nữa đứng lên.
Xung quanh ngoại trừ hắn ra đã không còn ai có thể tiếp tục đứng, đứng lặng ở giữa thi thể đầy đất, hắn hơi cúi đầu, có chút chán chường, có chút lạnh lùng. Ở bên chân của hắn, ngổn ngang nằm hơn 10 bộ thi thể, tử trạng khác nhau, nhưng không một ngoại lệ, tất cả mọi người trên mặt đều duy trì không cam lòng cùng thần sắc phẫn nộ.
Máu, càng tích càng nhiều, dần dần hội tụ thành "sông", tùy tiện bước ra một bước, đều có thể lưu lại một dấu chân máu rõ ràng.
Ngoài mấy trăm mét Lãnh Dạ cũng không có bởi vì chiến sự kết thúc mà buông lỏng xuống, hắn như cũ trốn ở tại chỗ giơ súng trường bắn tỉa MG16 nhắm ngay bên này vì 11 hộ giá. Chuyện "Người chết" đột nhiên nhảy dựng lên đánh lén từ sau lưng ở trên chiến trường là nhìn mãi quen mắt, rất nhiều người chính là bởi vì sơ suất mà mất mạng. Cho nên ở không có xác định tất cả mọi người thật sự chết đi trước, ai cũng không dám thật sự buông lỏng xuống.
11 nắm chéo súng tiểu liên, giẫm lên máu loãng đi một vòng trong đống thi thể, phàm là phát hiện còn chưa tắt thở, hắn đều sẽ bổ sung một phát súng vào đầu. Theo tiếng súng thỉnh thoảng vang lên một chút vài tên chiến sĩ Ong Vàng còn treo nửa hơi rốt cục không cam lòng nuốt xuống một hơi cuối cùng buông tay rời đi.
Rất nhanh, 11 đi tới trước người chiến sĩ Ong Vàng cuối cùng, đây là người cuối cùng hắn tìm kiếm một vòng vẫn chưa hoàn toàn chết. Họng súng chậm rãi chuyển đến trán tên chiến sĩ Ong Vàng này, tựa hồ là cảm ứng được tử vong sắp tới gần, mí mắt tên chiến sĩ này nhẹ nhàng nhảy dựng, phảng phất muốn mở ra xem mình rốt cuộc là chết ở trong tay ai. Đáng tiếc chính là, ngay cả tâm nguyện cuối cùng này hắn cũng không thể làm được.
“đoàng đoàng!” hai phát liên tục tiếng súng vang lên, khi viên đạn xuyên thấu xương sọ bắn vào trong đầu của hắn lúc, nửa người trên tên chiến sĩ này hơi giơ lên, thân thể kịch liệt run rẩy một chút, sau đó giống như bóng cao su xì hơi rơi trở lại bên trong vũng máu, bắn lên mấy giọt má, mang theo một tia quyến luyến cuối cùng đối với thế gian, lén lút hòa vào trong máu loãng.
11 Hơi cúi đầu đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lùng lướt qua từng thi thể, sau khi xác nhận một lần nữa đã không còn người sống, hắn mới vứt bỏ súng tiểu liên trong tay, xoay người đi về phía Lãnh Dạ.
Nhìn 11 đi trở về, Lãnh Dạ đến lúc này mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, thu súng từ điểm ngắm đi ra, cũng kêu to: "Quỷ lông trắng.
Không đáp lại, Lãnh Dạ hơi nhíu mày, lại kêu thêm một câu: "Này, tên chết tiệt, ngươi chết chưa? Chết rồi cũng trả lời tôi một câu”.
Lời này nói rất buồn cười. Chết cũng có thể trả lời?
Trong tai nghe truyền ra hai tiếng tạp âm "vù vù", như là Thiên Táng đang thổi vào micro, không biết là thật sự không có khí lực trả lời, hay là thật sự không muốn để ý tới hắn. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, còn thở là còn sống. Nghe được tiếng thổi, Lãnh Dạ cười cười nói: "Ôi, xem ra mạng của ngươi còn rất cứng mà.
Thiên Táng đảo cặp mắt trợn trắng, tức giận nhưng không thèm để ý nữa. Sau đó hai mắt nhắm lại, liền...... ngủ thiếp đi. Hắn thật sự quá mệt mỏi, vừa rồi căng thẳng khiến hắn không dám ngất đi, hiện tại biết chiến sự đã kết thúc mới hoàn toàn yên lòng, tinh thần buông lỏng nhất thời liền rốt cuộc chống đỡ không được nặng nề gục xuống.
Khi Lãnh Dạ và 11 tìm được Thiên Táng, người này lại đang ngủ chảy cả nước dãi
Lãnh Dạ há to miệng, vẻ mặt vừa tức giận vừa buồn cười, cười mắng: "Ố ồ, tên này cũng quá thảnh thơi đi?
“Phù phù phù..... "Trả lời hắn chính là tiếng ngáy.
“... "Lãnh Dạ vỗ vỗ trán, nhất thời chỉ cảm không còn gì để nói.
11 chỉ liếc mắt một cái liền xoay người rời đi, đồng thời lạnh như băng bỏ lại một câu: "cõng hắn trở về”.
Lãnh Dạ chỉ vào mũi của mình, vừa định nói mình không phải lao động miễn phí, nhưng nhìn thấy bóng lưng 11 đã rời đi, ngẫm lại vẫn là thôi đi, chẳng lẽ còn có thể trông cậy vào 11 sẽ phát thiện tâm đi khiêng Thiên Táng trở về? Phỏng chừng lấy tính tình 11 không trực tiếp đâm một đao cho Thiên Táng để tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực đã đủ không tệ rồi.
Lắc lắc đầu, Lãnh Dạ cũng chỉ có thể than thở chính mình xui xẻo, đem MG16 treo đến trước ngực, hắn ngồi xổm rồi xốc Thiên Táng kéo lên. Lúc này Thiên Táng há miệng thở ra một hơi, Lãnh Dạ vội vàng che mũi nhíu mày nói: "Ngươi ăn cứt sao mà miệng thối như vậy”
Trả lời hắn vẫn là từng tiếng ngáy, nương theo tiếng ngáy là hơi thở hôi thối từ mồm Thiên Táng. Lãnh Dạ hận không thể lấy một nắm đất nhét vào trong miệng hắn ngăn chặn căn nguyên của "tội ác" kia, bất quá ý niệm này hắn cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu mà thôi, nếu thật sự biến thành hành động vẫn là không có khả năng. Lắc đầu, hắn khiêng Thiên Táng, để cho đầu của hắn treo ngược đến sau lưng mình. Như vậy liền tránh cho cái miệng thối của Thiên Táng phả ra mặt mình
Bạn cần đăng nhập để bình luận