Nhân Gian Băng Khí

Chương 328. Đạo Thi Chi Chiến 2

Chương 328. Đạo Thi Chi Chiến 2
Chương 328: Đạo Thi Chi Chiến 2
Nhà máy chế biến thực phẩm gia công là một xưởng sản xuất có giấy phép hợp pháp sản xuất chế biến thịt, tính đến nay đã có tới hơn mười rồi. Chủ tên là Tata, cái tên này ngoại trừ một máy gia công và căn hộ thì không có sản nghiệp hoặc thân phận đặc thù gì khác. Nhà máy gia công chủ yếu gia công sản xuất thịt hộp, hơn nữa chỉ tiêu thụ ở quần đảo Indo, không hề có mua bán quốc tế.
Kỳ quái nhất là sổ sách kế toán của nhà máy thực phẩm gia công này cho thấy hàng năm buôn bán đều rất lỗ lã, lỗ lã hết năm này qua năm khác đã lên đến một con số không nhỏ, vậy mà qua hơn mười năm mưa gió bão bùng nó vẫn không sụp đổ. Nếu khác với một khoản tiền lớn để duy trì sản xuất, nhà máy đúng ra đã sớm phải tuyên bố phá sản rồi, hơn nữa hàng năm chỉ lỗ mà không có lãi không thể ngờ lại vẫn có thể kinh doanh bình thường, ngược lại vẫn chống chọi với tuyệt cảnh rất nhiều năm.
Tư liệu này đều do Cuồng Triều tìm được, trên inte mà có thể tìm được tư liệu về nhà này Tạp Cơ Lộ Thực Phẩm gia công thịt hộp chỉ có đế như vậy. Ở ngoài nhìn vào Tạp Cơ Lộ ngoại trừ ít vấn đề về tiền bạc thì cũng bình thường, không có một việc gì khác làm người ta hoài nghi. Thậm chí nguồn gốc của những khoản khổng lồ được rót vào, không thể ngờ đến cả Cuồng Triều cũng không hề có đầu mối nào.
Mười Một từ chiều đã bắt đầu cứ cách một giờ lại chuyển sang một chỗ khác nhau tiếp tục giám thị. Xưởng gia công, lúc này đã về khuya hơn mười giờ rồi, bên trong nhà máy gia công đại bộ phận công nhân đã sớm tan ca về nhà, chỉ còn lưu lại một bộ phận nhỏ có thể là muốn làm thêm.
Từ chiều tới giờ, Mười Một vẫn tập trung sự chú ý đến tất cả những người và xe xuất nhập nhà máy gia công. Cả buổi chiều đi đến tổng cộng có hai chiếc xe hơi, đi ra ngoài chỉ có hai chiếc xe này, trừ nó ra không có ai người khác đi vào, mà cũng không có ai đi ra. Tới khoảng sáu giờ tối, từ xưởng gia công tràn ra hơn hai mươi người, phỏng chừng đều là công nhân nhà máy. Cái làm người khác kinh ngạc là, nhiều người làm việc bên trong nhà máy như vậy mà cả ngày không thể ngờ lại không có ai ra vào cả, chẳng lẽ xưởng gia công này có quy củ quá nghiêm khắc đến thế? Không có đến ngay cả nửa phút giải lao? Hơn hai mươi người này không thể ngờ tất cả đều là nam, hơn nữa nếu quan sát kỹ tư thế đi đứng của những người này thì sẽ phát hiện những người này tất cả đều là những quân nhân được huấn luyện tốt. Hơn nữa lại là lại huấn luyện đăc biệt. Mặc dù bây giờ rất nhiều nhà máy hoặc trường học đều cử người đi huấn luyện quân sự vài ngày, nhưng khí thế của quân nhân thì không phải một ngày hai ngày là có khả năng bồi dưỡng ra được, Mười Một có thể khẳng định hai mươi người này là quân nhân ít nhất đã được huấn luyện qua ba, bốn năm trở lên, có vài người thậm chí phải tới hơn mười năm. Trong đó có mấy người nếu gia nhập quân đội thì tuyệt đối là loại tinh anh.
Hơn hai mươi quân nhân đã được huấn luyện làm sao lại cùng một lúc làm công nhân ở một mày tùy thời sẽ phải tuyên bố phá sản? Việc này chỉ sợ nếu nói ra ngoài cũng chẳng có ng bao nhiêu người tin.
Ngoại trừ hơn hai mươi người này còn có một tiểu bộ phận công nhân còn ở lại trong nhà máy không về nhà, bên ngoài nhìn vào thì có thể là tăng ca, nhưng thực tế thì không ai biết. Nhưng có một điểm có thể khẳng định là, xưởng gia công này căn bản làm ăn không phát đạt gì lắm, vậy thì không cần phải bận tâm đến việc tăng ca mới phải.
Mười Một nhìn ngó một chút, tiếp tục đứng bất động tại chỗ. Âm thầm quan sát xưởng gia công.
Tới mười hai giờ rưỡi sáng, rốt cục lại có thêm vài người bên trong đi ra. Người đi ra là ba bảo vệ, trong đó còn có hai người trong tay đang nắm hai con chó bẹc giê. Ba người này trước tiên đi tuần xung quanh nhà máy một vòng, thấy không có gì lạ liền trở lại nhà máy khóa cổng lại.
Từ trong phòng xưởng vẫn truyền ra những thanh âm máy móc chuyển vận như trước, loại thanh âm này từ chiều tới giờ cứ vang lên liên tục mà không dừng lại lấy một lúc. Lúc này Mười Một vẫn chưa có hành động gì. Tiếp tục lẳng lặng đợi trong bóng đêm chờ một thời cơ. Hắn được "Ma Quỷ" rất chú trọng bồi dưỡng tính kiên nhẫn, thường xuyên bị giam một mình ở một chỗ mà không ăn không uống, bất động, cũng không ngủ vài ngày, chứ đừng nói lúc này chỉ chờ có vài giờ. Nếu nói ví von theo kiểu nghệ nhân nghệ thuật thì hắn y như một pho tượng. Có khả năng bảo trì một tư thế không nói, bất động cả ngày, vậy thì đúng là một pho tượng đá, chỉ sợ cho dù có phải chết đói cũng vẫn bảo trì tư thế này không thay đổi. Đương nhiên, khi chấp hành nhiệm vụ thì không thể chết đói được. "Ma Quỷ" Luôn luôn rất chú trọng bản lãnh sinh tồn của đệ tử, cho dù bên người không có gì có thể ăn được, bọn họ cũng có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết cái bụng của mình. Tàn nhẫn nhất là phải cắt thịt của mình để ăn.
Hai giờ sáng.
Máy bộ đàm truyền ra tiếng ngáp rất chán chường của Vịt Bầu, nhờ có phương tiện thông tin, tin tức được truyền đến ngay lập tức, Cuồng Triều từ chiều tới giờ đã mở chế độ thông tin toàn bộ. Bây giờ tính cả Cuồng Triều thì máy bộ đàm của bốn người đều thông nhau, chỉ cần có một người nói chuyện ba người khác đều có thể nghe thấy.
Từ chiều đến giờ. Lãnh Dạ bên kia cũng không hề có một tiếng động nào. Từ khi hắn bước ra khỏi xe thì tựa như cả người đã bốc hơi, rốt cuộc không có nửa điểm tin tức. Lãnh Dạ là một tên bắn tỉa rất chuẩn, đừng xem hắn bình thường lảm nhảm cả ngày mà lầm. Một khi hắn tiến vào trạng thái chiến đấu, sự kiên nhẫn và tĩnh táo của hắn thậm chí chẳng kém gì Mười Một. Điểm ấy thì Hầu Tử không thể so sánh được.
“Hành động!" Mười Một đột nhiên khẽ nói một tiếng. Sau đó nhanh chóng tiến gần về phía nhà máy thịt Tạp Cơ Lộ Thực Phẩm Gia Công. Cùng lúc đó, sâu trong rừng rậm lóe lên tinh mang, đó là Lãnh Dạ đã tiến vào trạng thái bắn tỉa tốt nhất, hắn đang tiến hành yểm hộ cho Mười Một.
Xưởng Gia công có kết cấu làm ba khối nhà liên tiếp nhau tạo thành một nhà máy thật lớn, bên ngoài được bao phủ bởi bức tường cao ba thước, trên đỉnh tường cắm đầy những mảnh thủy tinh nhỏ. Nếu ai dám trèo tường mà vào khẳng định sẽ bị những miếng thủy tinh cắm dày đặc không theo một trật tự nào trên vách tường cắt nát tay. Đây là một loại phương pháp chống trộm rất cổ điển, nhưng cũng quả thật rất thực dùng, hơn nữa cũng phù hợp với thân phận loại nhà máy này. Nếu một nhà máy hàng năm chỉ lỗ không lãi, chỉ cố duy trì một nhà máy cũ nát mà bên ngoài lại trang bị lưới điện cao áp đắt tiền thì ngược lại càng làm cho người ta hoài nghi.
Cửa vào duy nhất là hai cánh cửa sắt do bốn tên bảo vệ trấn thủ. Do thu nhập của người Indo rất thấp, tiền công cho một người đứng gác cũng không cao lắm, do đó việc thuê bốn bảo vệ cũng không làm người khác chú ý.
Mười Một đi vòng tới bức tường bên phỉa, ẩn mình vào trong bóng đêm. Hắn lựa chọn vị trí cũng rất hợp lý, từ chiều hắn đã chú ý tới phương vị này. Đây là một góc chết tmà đám bảo vệ bên kia khó có thể nhìn thấy được, do đó từ nơi này tiến vào thì xác suất bị người phát hiện cũng tương đối thấp hơn.
Mười Một nhè nhẹ gõ tai nghe vài cái, nhưng không lên tiếng.
“Biết rồi!" Cuồng Triều lên tiếng nói: "Ngươi hãy vào đi, ta sẽ giám thị tình huống xung quanh, có tin tức gì lập tức thông báo ngươi."
Mười Một ngẩng đầu nhìn nhìn đỉnh tường, lui về phía sau vài bước, đột nhiên lấy đà rồi bám vào vách tường. Hơn nữa cùng lúc rút ra Thiên Trảm cắm vào đầu tường. "Sột" một tiếng động khẽ vang lên, Thiên Trảm đâm vào tường như thể cắt đậu hũ vậy, sau khi thấy bắn ra vài tia lửa thì chỉ để lại chuôi đao lộ ra bên ngoài. Cả thân thể Mười Một trì vào thanh chủy thủ. Thân thể treo tòn ten giữa không trung. Hắn chậm rãi thò đầu quan sát tình huống bên trong, lúc này đại viện rất yên tính, không thấy một nhân ảnh nào, bảo vệ đứng ở một góc khác của nhà máy nên không thể nhìn tới bên này. Trong nhà máy lúc này vẫn không ngừng truyền ra những tiếng ầm ầm do những máy móc cơ khí phát ra, không biết có phải là còn có người đang làm việc bên trong không.
Mười Một lẳng lặng quan sát rất cẩn thận, xác nhận xung quanh không có ai mà cũng không có trang bị gì cả mới rút Thiên Trảm ra nhảy xuống mặt đất, hai chân vừa tiếp đất hắn lập tức lùi lại hai bước, ngay sau đó dậm chân lấy đà một lần nữa nhảy lên đầu tường, một lần nữa dùngThiên Trảm đâm vào vách tường. Khi Thiên Trảm bị ma sát bắn ra vài tia lửa còn chưa tắt đi thì Mười Một đột nhiên quăng cả người lên, lợi dụng Thiên Trảm trợ lực làm một động tác uốn người ra sau, chuẩn xác tránh được đám thủy tinh vụn trên vách tường vọt vào bên trong.
Trong xưởng, thanh âm máy móc vận hành vẫn ầm ĩ điếc tai. Ngược lại lại cho Mười Một một cơ hội tốt, tiếng ầm ầm đó che lấp tiếng Thiên Trảm đâm vào vách tường và tiếng hắn rơi xuống đất.
Khi Mười Một bay qua tường thì Cuồng Triều đột nhiên nói: "Sở Nguyên! Sở Nguyên đâu. Lãnh Dạ, trả lời đi!"
Lãnh Dạ dùng máy bộ đàm hỏi: "Sao vậy?"
“Trong nhà máy có máy gây nhiễu tín hiệu, chúng ta mất đi liên lạc với Sở Nguyên rồi."
Lãnh Dạ há miệng kinh ngạc nói: "Ngươi nói gì? Bây giờ mới nói là có trang bị gây nhiễu? Không phải quá chậm rồi sao."
“Ta cũng không phải là thần. Làm sao ta biết được bên trong có thiết bị gây nhiễu tín hiệu hay không chứ. Vừa rồi Sở Nguyên vừa vào đó, ta bị mất liên lạc với hắn, ta mới đoán là bọn chúng có trang bị dụng cụ gây nhiễu."
“Nhưng vừa rồi hắn vẫn còn ở bên ngoài, không phải vẫn nói chuyện với ngươi sao? Làm sao vừa vào thì đã mất liên lạc rồi?"
Cuồng Triều trầm mặc chốc lát rồi nói: " Có thể là bọn chúng tính toán rất chuẩn, phạm vi gây nhiễu tín hiệu vừa vặn bao trùm bức tường mà không xuyên thấu qua tường ra ngoài."
“Ngươi nói tường nhà máy này chính là ranh giới của thiết bị nhiễu?"
“Đúng." Dừng một chút, Cuồng Triều lại hỏi: " Bây giờ làm sao bây giờ?"
Lãnh Dạ bĩu môi nói: " Làm sao bây giờ? Đương nhiên là chờ hắn liên lạc lại."
"Chờ?"
“Không chờ còn có thể làm gì? Không lẽ bắt ngươi từ Long quốc chạy tới đây, chạy vào đó nói cho hắn biết là tín hiệu bên trong bị nhiễu rồi? Hoặc là để ta đi vào, sau đó để cả hai thằng cùng chết chùm?"
Cuồng Triều giận điên người, tức giận nói: " Không có biện pháp liên lạc, vạn nhất hắn gặp phải chuyện gì bên trong, chúng ta làm sao biết được? Hơn nữa nếu đối phương có cử người tăng viện, làm sao chúng ta thông báo tới hắn?"
“Quan tâm tới hắn làm gì? Còn không bằng ngươi quan tâm tới bản thân mình đi. Chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi, cái thằng biến thái đó nếu dễ chết như vậy thì đã sớm chết mấy trăm lần rồi. Ái chà, hắn một mình một súng xông vào Trần gia mà không chết được. Thì cái nhà máy này làm gì làm khó hắn nổi."
Cuồng Triều ngẫm nghĩ một lát rồi không nhùng nhằng nữa, nói: " Được rồi, ngươi ở đó cần phải chú ý. Vạn nhất lỡ có gì ngoài ý muốn, trừ phi gặp phải tình huống đả thảo kinh xà, ngàn vạn lần không được xuất sự đó."
“Biết rồi, ngươi thật lắm chuyện. Biến đi biến đi, đi làm việc đi, đừng có phá giấc ngủ của ta."
Cuồng Triều mặc dù biết một câu cuối cùng của Lãnh Dạ là nói giỡn, nhưng vẫn giận dữ hừ nhẹ một tiếng.
ooo
Cùng lúc đó, bên trong đại viện của nhà máy
Mười Một từ khi tiến vào lập tức dán vào một góc tường âm u, trong đại viện không nghe thấy tiếng ầm ầm của máy móc như phía ngoài nữa mà chỉ có tử khí trầm trầm.
Mười Một quả là may mắn, suốt dọc đường xâm nhập vào đây hắn không hề phát hiện thấy một cái camera nhỏ nào. Dường như nhà máy này thật sự rất giống bề ngoài của nó, không hề có một hệ thống phòng hộ nào.
Đi tới khúc quanh, Mười Một không lập tức đi vào, mà đứng ở góc quanh, đeo kính có khả năng nhìn trong đêm vào, ngồi xổm xuống rồi nhìn ra một chút, xuyên thấu qua ánh đèn chiếu sáng phản xạ quan sát tình huống phía sau góc quanh.
Cuối khúc quanh này có một cánh cửa, cánh cửa này nối thẳng vào bên trong nhà máy. Lúc này trước cửa không có ai, hai cánh cửa gỗ đóng chặt, dường như đẩy nhẹ là có thể đi vào. Nhưng Mười Một khẽ cau mày, sau đó thu hồi kính mắt xoay người tìm một thông lộ khác. Bởi vì vừa rồi hắn phát hiện trên mặt cửa có trang bị loại camera hình kim. Camera hình kim rất nhỏ, chỉ hướng về một phương, khi gắn vào tường rất khó phát hiện ra nó, huống chi nó thường được ngụy trang cực kỳ bí mật. Nhưng Mười Một lại là đặc công được huấn luyện chuyên nghiệp để nhận ra những trang bị camera kèm máy nghe trộm.
Trong nhà máy này có camera kim, vậy khẳng định có mạng, nhưng Cuồng Triều lại khẳng định nơi này không có mạng. Có thể nói rằng mạng của nhà máy này là mạng nội bộ. Không kết nối ra bên ngoài. Hoặc là mạng đó thật sự quá mức bí mật, đến ngay cả Cuồng Triều cũng không thể tìm được hệ thống mạng của nơi này. Nếu có người đi trước thăm dò, thì người sau sẽ phải phải cẩn thận hơn, ngay cả Cuồng Triều cũng không không có biện pháp phát hiện ra địa chỉ mạng này.
Vậy có thể khẳng định đây không phải cơ cấu bình thường. Không biết chừng có thể là có một tổ chức giống như Long Hồn
Mười Một như một bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện trong nhà máy, mỗi khi tới một góc quanh lập tức lợi dụng kính nhìn xuyên bóng đêm tiến hành quan sát cẩn thận, sau đó mới quyết định đi qua khúc quanh này không. Sau khi đi vòng vài lần, Mười Một đã xác định được nhà máy này tổng cộng có mười ba camera giám thị, đều là loại không dễ dàng phát hiện. Phòng bảo vệ bên kia trang bị một, mười hai cái còn lại phân bố ở bốn góc ba gian nhà máy. Lợi dụng nguyên lý giao thoa đồng thời giám thị cả gian của mình lẫn hai gian nhà máy bên cạnh.
Ở những chỗ giao thoa đó thì đừng nói một người đi vào, chỉ sợ cho dù một con chó nhỏ đi ngang qua cũng sẽ bị phát hiện rất dễ dàng. Người bố trí camera này tuyệt đối là một cao thủ, đối với mỗi một phương vị đều tính toán cực kỳ chuẩn xác.
Một nhà máy gia công bề ngoài bình thường, không chỉ có mười mấy tên quân nhân được huấn luyện, mà lại còn bày ra một trường giám thị tinh mật như thế, vậy tuyệt đối đây không bình thường như bề ngoài của nó. Lúc này Mười Một có thể khẳng định, nhà máy gia công này nếu không phải dùng để chứa thi thể. Chỉ sợ còn cất giấu nhiều bí mật rất lớn.
Mười Một thoái lui trở lại góc tối, nhè nhẹ gõ tai nghe, đợi một lát cũng không thấy tín hiệu. Hắn lấy máy điện thoại ra, bịt tay trên màn hình, không để cho ánh sáng của điện thoại di động lọt ra ngoài. Đợi một lát sau, Mười Một nhanh chóng hé một ngón tay nhìn thoáng qua, lập tức lại đậy lại ngay, cũng đồng thời tắt máy luôn. Việc này xảy ra không đến một giây, hắn đã biết nguyên nhân Cuồng Triều không trả lời. Cuồng Triều không thu được tin tức của hắn, điện thoại di động cũng không có tín hiệu, chỉ có thể nói trong xưởng này có thiết bị gây nhiễu tín hiệu.
Lúc này hắn đã hoàn toàn cùng mất liên lạc với ngoại giới. Kể cả Cuồng Triều cũng không thể truyền tín hiệu được, và Lãnh Dạ cũng không thể tiếp ứng. Bây giờ chỉ là hắn phải tự chiến đấu một mình, không có ai tiếp viện. Mười Một đưa tay sửa lại đồ nghề. Đối với việc bất ngờ này mà hắn chẳng có biểu hiện gì, dù sao hắn đã sớm có thói quen chiến đấu một mình.
Không có " Mắt " của Cuồng Triều, hắn muốn dựa vào chính mình đi tìm một phương pháp để tiến vào. Mặc dù nhà máy gia công này bốn phương tám hướng tất cả đều là bị gắn camera, nhưng đối với Mười Một thì có cũng như không. Hắn ít nhất có đến bảy phương pháp khác nhau có thể đi vào mà người bên trong không biết, nếu ngay cả việc này mà cũng không làm được thì Mười Một sớm đã chết ngủm từ thời còn ở "Ma Quỷ" Rồi.
Mười Một ngẩng đầu nhìn cửa trời của gian nhà máy này, cửa trời cách mặt đất khá xa, phía dưới là một trần tường trơn nhẵn. Hắn sờ sờ cổ tay trái của mình, nếu trước kia có cái chu ti ở cổ tay thì bây giờ khẳng định sẽ lựa chọn phương pháp đi vào từ cửa trời. Nhưng bây giờ không được, vì để dễ hành động, khi hắn đi vào không đem theo dây nhợ gì, do đó không thể bám vào trên vách tường trơn nhẵn cao như vậy. Huống hồ giây nhợ lại biến thành gánh nặng, ngược lại không thể thuận tiện như chu ti gắn ở cổ tay được. Mười Một quyết định, sau khi trở về cứu Tiến Sĩ Điên ra, nhất định phải nhờ hắn làm ra một chu ti gắn ở cổ tay khác.
Không dùng cửa trời được, vậy thì chỉ có nước phá cửa mà vào. Phá cửa cũng có rất nhiều phương pháp, giáo sư “Ma Quỷ " về phương diện cung cấp vô số tài liệu yêu cầu đệ tử căn cứ vào địa hình, thời gian cùng với công cụ thực tế mà vận dụng một cách linh hoạt, còn Mười Một thì về phương diện này cũng phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Dùng khung mặc dù dùng rất tốt, hơn nữa cũng có thể đối phó với mọi " vũ khí " giám thị, nhưng muốn xài khung thì phải đến gần camera mới có thể phát huy tác dụng. Tình huống bây giờ, chỉ sợ Mười Một mới vừa ra ngoài lập tức sẽ bị đối phương phát hiện. Bởi vì đối phương dùng camera cố định, không phải loại camera xoay ba trăm sáu mươi độ, nên góc quay của nó vĩnh viễn không bao giờ thay đổi, do đó không tồn tại của thời gian nào cách nhau, nên không có khả năng để hắn có thời gian đến gần camera mà đặt khung.
Mặc dù camera kim có ưu điểm lớn nhất là góc quay cố định, nhưng cũng lại là khuyết điểm của nó. Không thể chuyển động có nghĩa là sẽ có những góc chết, Mười Một đang muốn lợi dụng góc chết này để đến gần. Nhưng muốn làm được việc ấy thì cũng không dễ dàng gì, vì hắn chỉ cần đến gần một cái camera kim thì chắc chắn sẽ phơi mình ra cho cái camera kia. Vì nó hình thành những điểm giao thoa, lại không có cửa sổ để có thể lẻn vào, cho dù phá hủy cũng chẳng làm gì được, do đó muốn âm thầm đi vào thì phải đồng thời giải quyết được hai camera.
Mười Một núp ở một góc không có ánh sáng chiếu tới, trong đầu hắn không ngừng tính toán về thời gian, không gian cũng như tính toán phương vị, chỉ cần tính toán sai lầm một chút, thì coi như kế hoạch âm thầm lẻn vào lần này rất có thể sẽ thất bại, sau này muốn vào một lần nữa thì xác suất thành công rất thấp.
Mặc dù chỉ trải qua thời gian ba phút ngắn ngủi, nhưng Mười Một đã hoàn thành việc tính toán. Hắn hoàn thành việc mô phỏng một lần. Rốt cục, Mười Một đã hành động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận