Nhân Gian Băng Khí

Chương 1013. Kỵ sỹ DK 1

Chương 1013. Kỵ sỹ DK 1
Chương 1013: Kỵ sỹ DK 1
Người dịch: PrimeK
Nghe hắn vừa nói như thế, Hân Hân đã đặt ở ấn phím trên ngón tay lập tức ngừng lại, sau đó vung nắm đấm "Hung tợn" uy hiếp nói: "Anh dám!"
Nói tới nói lui, nhưng cô thật đúng là không dám gọi cuộc điện thoại này nữa. Mặc dù cô mù quáng tin phục bản lĩnh của 11, nhưng thủ đoạn của DK cô cũng đã thấy qua không chỉ một chút lần, nếu hai người đánh nhau...... Hân Hân không dám nghĩ đến kết quả, hai người này đều là ác nhân, ra tay tất yếu mạng người, hai người bọn họ nếu đánh nhau nhất định sẽ có một người xảy ra chuyện. Nhưng mặc kệ là ai bị thương gặp chuyện không may, cũng không phải Hân Hân muốn nhìn thấy. Tuy rằng Hân Hân nhìn như rất bài xích DK, kỳ thật trong lòng cô cũng không cảm thấy hắn là người xấu, nào có người xấu nào tận tâm tận lực đi bảo vệ cô như thế, hơn nữa không cầu hồi báo? Thật ra DK đã sớm bị cô xếp vào hàng ngũ "người tốt mặt dày", nếu DK biết ấn tượng của mình trong cảm nhận của Hân Hân là "người tốt mặt dày", cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Mặt khác, Hân Hân cũng dần dần quen với sự tồn tại của DK, thói quen này không thể nói là tốt hay xấu, nhưng nó dễ dàng làm cho người ta sinh ra cảm giác ỷ lại. Khi bạn nảy sinh thói quen với một người, khi có anh ta ở bên cạnh bạn sẽ cảm thấy anh ta có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng khi anh ta không ở đây lại cảm thấy không thoái mái, nói cho cùng vẫn là thói quen thứ này quấy phá. Thói quen đã làm cho Hân Hân trong lòng cũng không phải bài xích DK như vậy, cho nên vừa nghe thấy DK nói muốn liều mạng với 11, tiềm thức cô liền không muốn loại chuyện này phát sinh. Quan trọng hơn là, cô sở dĩ muốn tìm 11, là muốn lấy anh làm cái cớ, bởi vì cha mẹ của cô một khi biết được cô lại gặp phải nguy hiểm, cô còn có thể đem 11 kéo ra nói, con cùng anh Sở Nguyên cùng một chỗ, anh ấy sẽ bảo vệ con. Sau đó tự nhiên sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Bởi vì cha mẹ cô đã biết 11 có bản lĩnh thế nào, cũng bởi vì bọn họ đối với 11 cũng không bài xích, Sở Phàm thậm chí từng nhiều lần để cho Hân Hân quan tâm nhiều một chút 11 liền có thể thấy được rõ ràng. Cho nên cô biết, chỉ cần kéo 11 ra, cha mẹ cô sẽ không truy cứu đến cùng chuyện lần này. Bất quá khi cô biết DK cùng 11 không cùng một con đường, liền buông tha ý nghĩ này, nếu là hai người kia thật sự đánh nhau, mặc kệ bị thương ai cũng không phải cô nguyện ý nhìn thấy. Không thể tránh được, Trương Hân Hân oán hận trừng mắt nhìn DK, cau mũi nói với hắn: "Anh là một tên bại hoại”.
DK cười ha ha nói: "Của anh là tốt hay xấu, công chúa có thể tự mình đến thử xem nha. Tuy rằng anh thật sự đối với dáng người của em không có hứng thú, nhưng là ai bảo anh là kỵ sĩ của em chớ, công chúa nhất định muốn anh hiến thân, dù là anh lại chịu thiệt cũng chỉ có thể ngoan ngoãn thôi. Không phải sao?"
Trương Hân Hân lập tức thẹn quá hóa giận, đỏ mặt mắng: "Lưu manh! Bại hoại! Ti tiện vô sỉ hạ lưu!
Được rồi, cô đi tới đi lui cũng chỉ biết mấy câu mắng chửi người như vậy, nếu đổi lại là hai Lộ Lộ hoặc Na Na kia, mắng chửi người khẳng định giống như bật máy tắt súng suốt nửa giờ tuyệt đối không lặp lại một câu.
DK một bên cười ha ha, một bên còn quay đầu nhìn ngực Hân Hân, sau đó giống như phát hiện sự vật mới lạ, hai mắt tỏa sáng tấm tắc khen ngợi: "Ai nha, không tệ nha, công chúa hai tháng nay lại to thêm rồi.
Trương Hân Hân một cước đá tới, tuy rằng cô tự nhận là đã rất dùng sức, nhưng là đối với DK mà nói cú đá này còn chưa bằng gãi ngứa chô hắn
Chiếc này hướng về vùng ngoại ô điên cuồng phóng đi mà bên trong xe taxi, một cái tiếng cười không dứt, một người giương nanh múa vuốt hô to gọi nhỏ, hồn nhiên không có để truy binh phía sau để ở trong mắt. Quả thật, DK đúng là không để những tiểu tốt kia vào mắt, bất quá Trương Hân Hân dù sao cũng không phải hắn, cũng không có tố chất tâm lý tốt như hắn. Cho nên dọc theo đường đi hắn đều là dụng tâm cố ý trêu đùa Hân Hân, mượn việc này để dời đi lực chú ý của cô, tiêu trừ cảm giác khẩn trương cùng bất an của cô. Hân Hân không biết dụng tâm khổ sở của DK, lại bị những lời trần trụi của hắn làm cho mặt mũi đỏ bừng.
Trải qua hơn 20 phút hữu kinh vô hiểm sinh tử sau cuộc đua tốc độ, DK rốt cục mang theo Hân Hân đi tới hắn đích của chuyến đi này, tọa lạc tại một tòa nhà bỏ hoang vùng ngoại ô. Tòa nhà này đã xây được một nửa, bởi vì vấn đề chất lượng công trình bị ngừng, sau đó trở thành địa điểm tạm thời của một đám người lang thang. Thẳng đến khi DK đi tới nơi này cũng dùng thủ đoạn tàn nhẫn làm cho những người lang thang này toàn bộ biến mất khỏi nhân gian, hơn nữa chiếm lấy tòa nhà bỏ hoang này làm một cứ điểm mai phục cạm bẫy.
Cái bẫy này hắn vốn là dự định dùng để cùng 13 hoặc 11 chơi một hồi trò chơi, bất quá bởi vì Lục Đạo nhắc nhở, mới làm cho DK lâm thời nảy lòng tham quyết định vẫn là đem truy binh dẫn tới nơi này làm trận quyết chiến, nếu không với sự cuồng vọng của DK, thật sự khinh thường vận dụng cái át chủ bài này đối phó với mấy tiểu lâu la.
Bạn cần đăng nhập để bình luận