Nhân Gian Băng Khí

Chương 269. Chân Tướng Năm Trăm Năm Trước 3

Chương 269. Chân Tướng Năm Trăm Năm Trước 3
Chương 269: Chân Tướng Năm Trăm Năm Trước 3
Liệt Hỏa ra hiệu Thổ Phỉ trở lại vị trí của mình, thở dài một hơi nói: "Giao nhiệm vụ trước, trước tiên do Tửu Quỷ phó tổ trưởng giảng lại các tình huống cho mọi người."
Tửu Quỷ lập tức nuốt khan. Tựa như muốn đè xuống cơn thèm rượu, nuốt nước bọt khan sau hắn lại ho một tiếng rồi nói: “Ta trước hết nói cho mọi người nghe về một câu chuyện. Các ngươi đã nghe nói qua về Cửu Vĩ Hồ chưa?"
Mọi người không hẹn mà cùng gật đầu, Cửu Vĩ Hồ là một truyền thuyết của thế giới thần thoại. Nghe nói bản thân có đạo hạnh ngàn năm, có thể biến thành mỹ nữ hấp dẫn người ta. Hơn nữa Cửu Vĩ Hồ biến thành nữ tính không một ai không phải là tuyệt sắc mỹ nữ. Làm cho tất cả nam nhân nhìn thấy các cô đều cam tâm tình nguyện vứt bỏ tất cả để lấy được trái tim giai nhân, do đó hồ ly tinh được gọi là như vậy. Nghe nói năm đó vua Trụ nhà Thương cũng chết vì một Cửu Vĩ Hồ, còn con Cửu Vĩ Hồ đến nay vẫn được gọi là Tô Đát Kỷ.
"Cửu Vĩ Hồ …… e hèm……”Tửu Quỷ cầm lấy chén trà phía trước uống một một hớp, có thể là cảm thấy chưa đủ, lại một hớp nữa uống sạch, hắng giọng rồi tiếp tục nói: “Cửu Vĩ Hồ trong truyền thuyết là một loại hồ ly trắng rất hiếm. Chúng nó cách một trăm năm thì xuất hiện một lần, huyễn hóa thành bộ dáng tuyệt sắc mỹ nữ hấp dẫn nam nhân, rồi sau đó lấy trái tim bọn họ làm thức ăn, hơn nữa phải ăn đủ chín trăm chín mươi chín trái tim. Sau Cửu Vĩ Hồ sẽ ngủ say, trong quá trình ngủ say nó tiếp tục tu luyện một trăm năm, trăm năm sau một lần nữa xuất hiện tìm kiếm trái tim mới để ăn, như vậy dần dần mãi cho đến khi cái đuôi mọc đủ chín nhánh."
Yêu Linh kêu lên: “Đại ca, đây chỉ là truyền thuyết thần thoại dân gian thôi mà."
Liệt Hỏa xua tay ra hiệu cho Yêu Linh không nói chuyện, nói: “Nghe phó tổ trưởng nói xong đã.".
Yêu Linh bĩu môi không nói nữa.
Tửu Quỷ nở nụ cười nhạt rồi tiếp tục nói: “Đúng, đây là truyền thuyết thần thoại, trên đời cũng không có khả năng có thần thoại. Nhưng ……”Tửu Quỷ cố ý tăng thêm ngữ khí. Ánh mắt nhất nhất đảo qua trên mặt mọi người, nói: “Long Hồn chúng ta còn lưu trữ một đương án, bên trong có ghi lại về Cửu Vĩ Hồ."
Thiếu nữ thất thanh nói: “Trên đời này thật có Cửu Vĩ Hồ?"
"Thủy Nhu.”Liệt Hỏa trừng liếc cô. Cô gái tên là Thủy Nhu lè lưỡi ra, rồi không dám lên tiếng nữa.
Tửu Quỷ khịt mũi một tiếng, cầm lấy một xấp giấy trong tay nói: “Trong tay ta chính là tư liệu về Cửu Vĩ Hồ mà Long Hồn một mạch bảo tồn. “Hắn buông tập tài liệu xuống rồi hỏi: “Về truyền thuyết Thiên Độ Trấn, không biết trong các ngươi có bao nhiêu người đã nghe nói qua?"
Mọi người đang ngồi đưa mắt nhìn nhau, có mấy người gật đầu, còn đại bộ phận còn lại đều lắc đầu.
Tửu Quỷ tiếp tục nói: “Thiên Độ Trấn, năm trăm năm trước từng trong một đêm đã chết rất nhiều người, nghe nói con số này gần đến một ngàn người."
Không ai mở miệng nói chuyện, mỗi người đều lẳng lặng nghe. Bọn họ biết Tửu Quỷ khi nói như vậy thì khẳng định chuyện huyết án đó phải có liên quan đến Cửu Vĩ Hồ trong truyền thuyết.
Ánh mắt Tửu Quỷ đầy thâm ý nhìn Sở Nguyên liếc mắt, rồi nói: “Năm trăm năm trước, người dân ở Thiên Độ Trấn vô cớ xuất hiện tử vong. Mà những người chết tất cả đều không có ngoại lệ: trái tim không cánh mà bay. Bắt đầu khi chuyện này xảy ra cũng không khiến cho mọi người chú ý một cách quá mức, ngày đầu tiên chỉ chết vài người. Bị quan phủ phong tỏa tin tức, nên việc này không tạo thành tình trạng hoang mang. Ngày thứ hai lại chết mười mấy người. Tử trạng đồng dạng cũng mất đi trái tim, rốt cục người ở trấn đó bắt đầu cảm thấy không đúng. Bất quá cũng bị quan phủ ngăn chặn thông tin. Sau ngày thứ ba trong một đêm đã chết trăm người. Người dân ở trấn này ngày ngày sợ hãi bất an, một bộ phận người dân định tạm thời li khai trấn này, nhưng vào lúc này, quan phủ lại phong tỏa cả Thiên Độ Trấn cùng với vài thôn nhỏ trấn xung quanh."
Thủy Nhu nhịn không được hỏi: “Vậy người dân của trấn này thì sao?"
Tửu Quỷ tưng tửng nói nói: “Đã chết, một vài những người chết trước thì giống nhau, chết một cách rất kì diệu. Đại bộ phận những người khác đều bị đương quan đổ cho ôn dịch, phóng hỏa toàn bộ đốt sạch."
Có thể là nữ tính trời sinh thiện lương. Mân Côi và Thủy Nhu hai miệng đồng thanh kêu lên: “Tại sao?"
Liệt Hỏa lắc lắc đầu nói: “Có thể là do quan viên không muốn để cho tin tức này tiết lộ ra ngoài, để tránh ảnh hưởng đến tiền đồ của bọn họ."
Mân Côi nói tức giận: “Chẳng lẽ của chỉ vì ích lợi của mình, mà giết hại trăm ngàn sinh mệnh sao?"
Thủy Nhu cũng không ngừng lắc đầu, vẻ mặt rất phẫn kích.
“Đi.”Tửu Quỷ nói một cách thú vị: “Đã qua mấy trăm năm rồi, các ngươi bây giờ tức giận cũng không có tác dụng gì, trừ phi các ngươi có thể tìm được mộ của bọn họ, sau đó lấy xương ra dùng roi quật vào đó thì mới hết giận được."
Liệt Hỏa chặn lại nói: “Thôi. Đừng lạc đề nữa. Tửu Quỷ. Ngươi tiếp tục đi."
“Ừm.”Tửu Quỷ bỗng hạ giọng nói: “Sau tai nạn đó, Thiên Độ Trấn cơ hồ đã biến thành một trấn tiêu điều, xung quanh tất cả hương trấn đều biến thành hoang vắng. Lúc ấy quan viên dùng chiến loạn và ôn dịch để báo về triều đình, còn triều đình cũng không hơi đâu mà điều tra bản báo cáo như vậy. Bởi vì lúc ấy chánh trị chiến loạn, nơi nơi đều là nạn dân, do đó triều đình cho một nhóm dân chúng còn lại kéo nhau lên Thiên Độ Trấn bố trí chỗ ăn ở, một lần nữa bắt đầu rồi cuộc sống. Nhưng không lâu sau, huyết án trái tim lại lần nữa phát sinh ở Thiên Độ Trấn, sau đó những người dân ở trấn này đều cho rằng đó là oan quỷ lấy mạng, ngày nào cũng bàng hoàng bất an. Mãi đến sau này Thiếu Lâm tự mới xuất động ra ba mươi tám tăng nhân, dùng cách làm phép để siêu độ cho oan quỉ ở Thiên Độ Trấn này, sau đó Thiên độ trấn mới anh bình trở lại cho tới hôm nay."
“Chờ một chút, phó tổ trường.”Yêu Linh reo lên: “Ngươi vừa rồi nói mọi người Thiên Độ Trấn đều chết sạch? Không thể còn được mấy nhà như vậy sống sót?"
Tửu Quỷ giải thích nói: “Mấy nhà đó đi khỏi Thiên Độ Trấn, rồi sau đó lại trở về định cư. Bọn họ chỉ biết là quan phủ đốt trấn, nhưng không biết chân tướng sự tình, mới truyền xuống một truyền thuyết tam sao thất bổn."
“Ồ.”Yêu Linh giật mình hiểu ra nói: "Nói đến nửa ngày, hóa ra cũng là tin tức giả thôi. Ai, xem ra các ngươi sớm đã biết chuyện này rồi? Tại sao không nói cho chúng ta biết từ sớm?"
"Yêu Linh.”Liệt Hỏa trầm giọng nói: “Việc này trong chốc lát chúng ta sẽ nói, bây giờ để cho phó tổ trưởng trình bày xong đã."
“Biết rồi.".
Tửu Quỷ tiếp tục nói: “Các ngươi chắc không hiểu, tại sao sau khi ba mươi tám tăng nhân thiếu lâm đến nơi thì Thiên Độ Trấn bỗng trở nên thành bình?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau nhất nhất gật đầu, ngoại trừ Sở Nguyên. Dường như trước giờ không bao giờ Sở Nguyên thay đổi vẻ mặt và tư thế.
“Thiếu lâm tăng nhân cũng không phải đi siêu độ đâu, siêu độ là chuyện của văn tăng, còn ba mươi tám người đó đều là vũ tăng, hơn nữa đều là vũ tăng có võ công xuất chúng nhất Thiếu Lâm tự.”Tửu Quỷ nâng chung trà lên lên, lúc này mới phát hiện ra cái chén của mình không còn nước trà nữa, vì vậy hắn rất không khách khí quơ luôn chén trà đặt trước mặt Liệt Hỏa uống một hơi rồi mới nói: “Thiếu Lâm tự lúc ấy nhận được thỉnh cầu của quan viên Thiên Độ Trấn, quyết định cử ba mươi bảy vũ tăng do đạt ma đường thủ tọa Phổ Từ đại sư không quản ngày đêm chạy tới Thiên Độ Trấn."
Mân Côi há mồm vừa định nói gì, Tửu Quỷ lập tức nói: “Ngươi đừng nói nữa, ta biết ngươi muốn nói cái gì. Thiếu Lâm tự cũng không phải giúp cho triều đình làm việc. Bọn họ chỉ là thương xót dân chúng vô tội mà thôi."
Mân Côi ngậm miệng không lên tiếng nữa..
“Còn lời đồn thiếu lâm tăng đến Thiên Độ Trấn để siêu độ oan quỷ cũng là do quan phủ thông báo ra ngoài thôi, dù sao tất cả mọi người đều tưởng oan quỷ lấy mạng, nên bọn họ cũng thuận thủy thôi châu. Ba mươi tám danh tăng tới Thiên Độ Trấn lập tức phối hợp với quan phủ triển khai điều tra ngày đêm không nghỉ. Sau bọn họ tìm được đầu mối rồi tiếp tục truy tra. Nhưng hung thủ rất giảo hoạt, mỗi lần sắp tiếp cận đáp án thì tất cả đầu mối bỗng đứt đoạn cả. Những thiếu lâm tăng nhân này chưa bao giờ thấy mặt hung thủ. Cứ như vậy một mạch trốn tìm, lùng sục cả nửa tháng, mãi đến một lần gặp phải việc ngoài ý muốn, bọn họ mới phát hiện diện mục chân chính của hung thủ. “Tửu Quỷ mở tư liệu trước mặt ra, nói: "Vào lúc này ở rừng rậm Liệp Tuần phía Sơn Nam, nguyên trước kia có một thôn nhỏ. Những người ở thôn này bình thường ngày ngày hái các vật phẩm của rừng rồi đem vào thành trấn xung quanh đổi lấy vật dụng sinh sống hàng ngày. Bởi vì bọn họ đã sinh sống ở trong thôn rất nhiều đời rồi, do đó những người ở thành trấn xung quanh đều rất quen thuộc. Nhưng có một ngày, một tiểu nhị của một nhà thuốc đến báo quan. Bởi vì bọn họ mua bán dược tài với những người dân ở thôn đó có quan hệ hợp tác lâu dài, thôn đó có vài gia đình chuyên môn đi hái vài loại dược thảo cho bọn họ. Nhưng một lần đã quá vài ngày so với ước định giao hàng, mà không có ai ở thôn đó đến giao hàng, do đó ông chủ tiệm thuốc bảo tiểu nhị đi tìm bọn họ lấy hóa. Nhưng tiểu nhị tới nơi đó xong, phát hiện cả thôn không còn có một người nào sống sót. Tất cả đều là tử thi. Tiểu nhị hoảng hồn lập tức chạy về báo lại. Thiếu lâm tăng nhân cùng bộ khoái của quan phủ lập tức vào núi. Tới đó, bọn họ mới phát hiện những người trong thôn này chết đã lâu. Thi thể đã thối rữa rồi. Bởi vì tên tiểu nhị lúc ấy quá sợ hãi, do đó cũng không nói rõ là thi thể đã thối rữa rồi. Sau khi tra xét xong, suy đoán những người này đã chết chí ít phải năm tháng rồi. Người của Thiếu Lâm tự cho rằng hung thủ rất có thể đang trốn ở vùng núi này, yêu cầu quan phủ tiến hành kiểm tra cả quả núi, nhưng lần kiểm tra đó lại ra một vấn đề."
“Hung thủ đích xác đang trốn ở quả núi đó, nhưng khi tìm được hung thủ thì bọn họ mới biết được, hóa ra hung thủ căn bản không phải là người, mà là ……” Tửu Quỷ nhìn về phía Sở Nguyên, nói từng chữ một: "Cửu Vĩ Hồ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận