Nhân Gian Băng Khí

Chương 1242: Vĩnh biệt, Dawell

Chương 1242: Vĩnh biệt, Dawell
Chương 1242: Vĩnh biệt, Dawell
Người dịch: PrimeK
Đúng lúc này, động cơ ô tô tiếng nổ vang xa xa truyền tới, cũng đại biểu phía sau bảy chiếc đuổi theo xe đã đuổi tới.
Hoàng Hậu nhíu mày, trong lòng dâng lên cảm giác cấp bách. Cô không biết tình huống bên kia 11 như thế nào, trên thực tế cô hiện tại ngay cả cơ hội nhìn sang bên kia một cái cũng không có. Hơn nữa cô cũng không thể đem hy vọng hoàn toàn ký thác ở trên người 11, cho nên cho dù như thế nào, cũng chỉ có thể liều mạng!
Dùng cái mạng của cô đổi lấy mạng của người phụ nữ này, còn lại giao cho 11.
Sau khi hạ quyết tâm, trong mắt Hoàng Hậu chợt hiện lên một tia kiên quyết. Cô không sợ chết, tựa như Hầu Tử tại thời khắc mấu chốt có thể xả thân không thành công cũng thành nhân, cô cũng cũng có thể vì mọi người trả giá cái mạng này.
Chỉ cần... chết có ý nghĩa, vậy là đủ rồi.
Một đao tiếp theo, C lại là một đao đâm tới. Dựa theo kinh nghiệm lúc trước, Hoàng Hậu nhất định sẽ lựa chọn trốn tránh, hoặc là dùng cái giá nhỏ nhất đi thừa nhận thương tổn, nhưng lúc này đây, lựa chọn của Hoàng Hậu lại nằm ngoài dự liệu của C.
Cô đúng là ưỡn ngực lên, dứt khoát dùng thân thể của mình đón mũi đao, đồng thời hai thanh đao trong tay cũng là giao nhau hướng cổ C đâm tới!
Trên mặt C lộ ra một tia ngoài ý muốn, tựa hồ không nghĩ tới Hoàng Hậu sẽ đột nhiên trở nên hung hãn không sợ chết, nhưng rất nhanh khóe miệng liền hơi nhếch lên, không chút để ý Hoàng Hậu đâm vào cổ mình một đao kia, tiếp tục dùng dao nhỏ trong tay đâm vào ngực Hoàng Hậu.
Một giây sau, máu bắn tung tóe!
Đao của C đâm vào ngực Hoàng Hậu, mà chủy thủ trong tay Hoàng Hậu cũng đồng thời đâm vào cổ C.
Chỉ là C cũng không trốn tránh, trên mặt vẫn duy trì nụ cười tàn nhẫn, ánh mắt lạnh như băng nhìn cô.
Giống như nhìn một người chết.
Hoàng Hậu không biết vì sao C không trốn, nhưng cô không thèm để ý, cô chỉ muốn mau chóng kết thúc chiến đấu ở đây, cho dù một mạng đổi một mạng.
Nhưng mà ngay khi đao của Hoàng Hậu sắp đâm thủng da của C, động tác của cô lại đột nhiên ngưng trệ, sau đó hai mắt trợn to, lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Cô rốt cục biết vì sao C không lựa chọn né tránh.
Rốt cuộc cũng biết át chủ bài của C là cái gì.
Băng dị năng!!
Trước mặt thiếu nữ này lại có dị năng hệ băng giống 11!!
Trong mắt Hoàng Hậu lộ ra một tia hoảng sợ cùng không thể tin.
Loại năng lực này, cô một chút cũng không xa lạ gì. Khi huấn luyện chiến đấu với 11, cô đã từng nhiều lần trải nghiệm cảm giác gần như ngay cả máu cũng bị đóng băng. Bất quá đó chỉ là huấn luyện, mà 11 cũng không có khả năng hạ tử thủ với cô. Nhưng hiện tại thì khác, nơi này là chiến Trường Sinh tử chân chính, một lần sai lầm đủ để vạn kiếp bất phục. Mà đối diện thiếu nữ cũng cũng không phải 11, cô ta đối với Hoàng Hậu, là tuyệt không có khả năng sẽ lưu thủ.
Mà hiện tại, cỗ năng lượng kỳ dị đóng băng thấu xương này, lúc này đang theo thanh chủy thủ đâm vào ngực cô chậm rãi thấm vào bên trong thân thể của cô, muốn đem máu, trái tim của cô hết thảy đều đóng băng.
Hoàng Hậu há miệng, thân thể thoáng chốc trở nên vô cùng cứng ngắc, một đao kia cho dù như thế nào cũng không đâm xuống được.
Rõ ràng, chỉ còn cách vài mm......
Ánh mắt Hoàng Hậu lộ ra vẻ không cam lòng, cắn chặt môi, ánh mắt chậm rãi ảm đạm.
Thật không cam lòng......
Trên mặt C vẫn đang cười, ánh mắt cũng vẫn lạnh như cũ. Cô ta đối với Hoàng Hậu là mang tâm tính mèo vờn chuột, cho nên băng năng lượng thông qua chủy thủ truyền vào trong cơ thể cô là từng chút từng chút truyền dẫn, mà không phải một lần vô số tràn vào, nếu không Hoàng Hậu đã sớm toàn thân huyết dịch đều đông thành băng vụn.
Cô ta chính là thích nhìn như vậy, nhìn đối thủ không cam lòng, vô lực, nhìn bọn họ từng chút từng chút cảm thụ tử vong tới gần, giãy dụa đến tuyệt vọng.
Khóe miệng C chậm rãi nứt ra, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn.
Thật đáng tiếc. "Thân thể C hơi nghiêng về phía trước, tới gần Hoàng Hậu hơn vài phần, dùng giọng điệu lạnh lẽo giống như ánh mắt, mang theo vài phần hài hước, nhỏ giọng nói:" Ngươi sắp chết rồi”.
Ý thức của Hoàng Hậu đã bắt đầu mơ hồ, thậm chí cũng không nghe rõ cô đang nói cái gì. Bất quá dù vậy, cô vẫn như cũ nghẹn một hơi cuối cùng, dựa vào chỉ ý chícòn sót lại, ý đồ đem chủy thủ đè đi một chút, dù là một chút cũng tốt.
Đáng tiếc đôi tay này lại phảng phất đã không còn thuộc về cô, bất kể giãy dụa như thế nào, không cam lòng như thế nào, thân thể cũng không thể ngăn chặn dần dần lạnh như băng, ngay cả ý thức cuối cùng cũng đang dần dần bị tách ra.
Nhìn đồng tử trong mắt Hoàng Hậu dần dần phóng đại, tâm tình C giờ phút này vô cùng sung sướng. Tựa như mèo vờn chuột, mắt thấy con mồi đang giãy dụa cùng không cam lòng một chút chết đi, điều này sẽ làm cho cô ta rất có dục vọng. Duy chỉ tiếc là, đối với cô mà nói Hoàng Hậu vẫn là yếu một chút, không thể để cho cô hưởng thụ được càng nhiều sung sướng.
Vì thế C còn đang nhàn hạ lại đem ánh mắt hướng về phía chiến trường 11 và K bên kia, nhưng mà nhìn thấy kết quả lại làm sắc mặt cô ta chợt trầm xuống, ngay cả dục vọng hòa hảo vừa mới tìm được ở trên người Hoàng Hậu cũng trong phút chốc không cánh mà bay.
C
Bạn cần đăng nhập để bình luận