Nhân Gian Băng Khí

Chương 1003. Chờ anh, cả đời 29

Chương 1003. Chờ anh, cả đời 29
Chương 1003: Chờ anh, cả đời 29
Người dịch: PrimeK
Cô chưa bao giờ gần gũi với một người đàn ông như vậy, ngoại trừ cha và anh trai cô. Cho dù thỉnh thoảng cần xã giao trong công việc, cô cũng cố ý duy trì khoảng cách với người khác phái. Chớ nói chi là giống giờ này khắc này trần như vậy nằm ở bên người một người đàn ông, đây là cô cả đời đều chưa từng gặp qua chuyện. Tuy rằng chân chính tính ra đây là lần thứ hai cô không hề che chắn đối mặt với 11, nhưng dù sao lần trước ý thức của cô hỗn loạn, căn bản cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng giờ phút này lại là trạng thái hoàn toàn thanh tỉnh, tuy là cam tâm tình nguyện, nhưng vẫn tránh không được tâm như hươu đụng.
Lạnh? "11 nằm bên cạnh Nguyệt Nhi tựa hồ nhận ra thân thể cô hơi run rẩy, mở miệng hỏi một câu.
Nguyệt Nhi lắc đầu thật mạnh, vẫn không dám nhìn 11, sắc mặt càng đỏ như một quả táo mềm mại.
Sau khi Nguyệt Nhi lắc đầu, 11 liền không hỏi nữa, an tĩnh nằm ở nơi đó cũng không nhúc nhích. Lại qua hồi lâu, tâm tình khẩn trương của Nguyệt Nhi mới dần dần bình phục lại. Lặng lẽ ngẩng lên một chút mặt len lén nhìn 11, trong bóng tối cô không thấy rõ mặt người đàn ông bên cạnh, cũng không nghe thấy tiếng hít thở của hắn, cũng không biết hắn có phải đang ngủ hay không. Đối với phản ứng hoàn toàn không có phản ứng của 11, Nguyệt Nhi vừa có chút tức giận, lại có chút không thể làm gì. Chẳng lẽ mình không có lực hấp dẫn như vậy sao? Một người con gái kiêu ngạo nhất chính là mỹ mạo cùng thân thể tuổi trẻ của mình, nhưng khi có một ngày, ngươi phát hiện những tiền voón khiến mình kiêu ngạo này ở trước mặt một người đàn ông một chút tác dụng cũng không có, cảm giác duy nhất của ngươi chính là thất bại cùng bị thương. Nguyệt Nhi hiện tại cảm giác chính là như thế, mặc dù không có bị thương, nhưng khó tránh khỏi vẫn có cảm giác thất bại. Dù sao đã thành thói quen đi tới chỗ nào cũng trở thành tiêu điểm chú ý, thế nhưng người đàn ông trước mặt lại hoàn toàn không coi ngươi ra gì, điều này cũng làm cho Nguyệt Nhi mơ hồ có chút khổ sở.
Nhẹ nhàng cắn cắn môi, Nguyệt Nhi lặng lẽ hướng bên 11 di chuyển vào một chút, sau đó dừng lại len lén nhìn hắn, thấy hắn không có phản ứng, liền lại di chuyển vào một chút. Thẳng đến khi thân thể dán đến bên ngoài cánh tay 11 cô mới ngừng lại, giống như một người vợ dịu dàng, nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay 11, vùi đầu vào trong khuỷu tay hắn.
Lúc này ngón tay 11 nhẹ nhàng cử động một chút, tựa hồ là không quá thích ứng bị một người con gái như vậy ôm cánh tay ngủ, muốn rút cánh tay ra. Nhưng cánh tay của hắn đang dán trên người Nguyệt Nhi không hề che chắn, lúc nhúc nhích ngón tay không thể tránh khỏi xẹt qua da thịt trơn bóng của Nguyệt Nhi, hơn nữa chết người, nơi đó chính là bộ vị mẫn cảm nhất, trọng yếu nhất của người con gái.
Khi ngón tay 11 vừa chạm vào hạ thân mẫn cảm của mình, Nguyệt Nhi liền "A" một tiếng kêu ra tiếng, thân thể càng không cần suy nghĩ theo bản năng lui về phía sau.
"Có chuyện gì vậy?" 11 hỏi.
Nguyệt Nhi đỏ mặt lắc đầu không lên tiếng, cô vừa rồi chỉ là phản ứng theo bản năng thuần túy, chờ lấy lại tinh thần mới ý thức được người bên cạnh là chồng của mình, có cái gì phải sợ hãi? Nhưng mặc dù nghĩ như vậy, cô vẫn xấu hổ vì chủ động tiến lên.
Lúc này 11 rút cánh tay ra khỏi ngực cô, khoảnh khắc cánh tay rời khỏi ngực cô, Nguyệt Nhi thoáng chốc cảm thấy một trận mất mát. Tựa như đột nhiên mất đi thứ gì đó quan trọng, đáy lòng cảm thấy trống trải. Bất quá không để cho cô sa sút bao lâu, 11 đã đem cánh tay xuyên qua phía dưới cổ của cô ôm lấy lưng của cô, để cho cô dùng một tư thế thoải mái tựa vào cánh tay của mình.
Động tác của 11 khiến Nguyệt Nhi có chút cảm động, cô vừa rồi còn tưởng rằng 11 không muốn chạm vào mình mới rút cánh tay về. Nằm ở trong khuỷu tay 11, Nguyệt Nhi thuận thế ôm eo hắn, đem mặt dán sát vào trước ngực hắn, khóe miệng bất tri bất giác đã treo lên một tia nụ cười ngọt ngào.
Lúc này ngón tay 11 dường như hữu ý vô ý nhẹ nhàng xẹt qua sau lưng Nguyệt Nhi, kích thích trước nay chưa từng có kia làm Nguyệt Nhi nhịn không được giật mình, thân thể run rẩy đồng thời, hai khối mềm mại trước ngực cô cũng là cùng thân thể 11 phát sinh ma sát không thể tránh khỏi. Không biết là kích thích đến từ phía sau lưng hay là bởi vì mẫn cảm trước ngực, Nguyệt Nhi không tự giác từ trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ, bất quá âm thanh này mới vừa phát ra, cô lập tức xấu hổ mặt đỏ bừng.
Lúc này, 11 đã nghiêng người đối mặt với cô, tay kia nhẹ nhàng ôm eo mảnh khảnh của Nguyệt Nhi. Khi bàn tay to ấm áp mang theo nhiệt độ cơ thể này khoác ở bên hông mình, Nguyệt Nhi chợt toàn bộ thân thể đều căng thẳng, khẩn trương cúi đầu không dám liếc hắn một cái.
Tay của 11 theo bên hông Nguyệt Nhi chậm rãi di chuyển lên trên, theo tay của hắn càng ngày càng tới gần bộ ngực, hô hấp của Nguyệt Nhi cũng là càng ngày càng dồn dập, tim đập cũng là càng thêm kịch liệt. Mà khi bàn tay rộng lớn của 11 cuối cùng rơi vào bộ ngực của cô, đem một đoàn mềm mại trước ngực bao vây ở trong lòng bàn tay ấm áp, trong đầu Nguyệt Nhi đột nhiên "Oanh" một tiếng, lập tức trở nên trống rỗng. Chờ cô lấy lại tinh thần thì, 11 đã nhẹ nhàng áp chặt vào thân thể của cô
Nguyệt Nhi đột nhiên tỉnh táo lại, hai tay nâng 11 ngực, ngượng ngùng nhắc nhở nói: "Đứa trẻ..."
Ừ. "11 đáp một câu, bỗng dưng đưa phía dưới về phía trước, liền tiến vào bên trong thân thể Nguyệt Nhi.
Nguyệt Nhi không kìm lòng được "A" một tiếng
Bạn cần đăng nhập để bình luận