Nhân Gian Băng Khí

Chương 909. Viên đạn băng mang đến khủng hoảng 2

Chương 909. Viên đạn băng mang đến khủng hoảng 2
Chương 909: Viên đạn băng mang đến khủng hoảng 2
Người dịch: PrimeK
Lục Đạo bưng ly rượu lên vừa định uống mới nhớ ra trong rượu đã không còn rượu vang đỏ, cười tự giễu, hắn đứng lên đi tới trước quầy bar, rót gần nửa ly rượu vang đỏ, vừa nói: "Sự tình tôi đều giải thích rõ ràng với cậu, cậu chấp nhận cũng được, có oán hận cũng được, tôi chỉ muốn cho cậu biết, bất kể là 13 hay là tôi, đối với cậu đều không có ác ý. Kế tiếp tôi muốn nói việc chính với cậu, là về nguyên nhân cậu không thể trở về."
Nói tới đây, Lục Đạo đột nhiên dừng lại một chút, trong mắt dần dần lộ ra một tia cuồng nhiệt, mà nụ cười trên khóe miệng lại càng thêm lạnh lẽo, hắn chậm rãi nói: "Tôi cần cậu, đi mang đến hắc ám và khủng hoảng cho thế giới này."
"Khủng hoảng?" 11 giật mình, cùng Hoàng Hậu liếc mắt nhìn nhau, đều từ trên mặt đối phương nhìn thấy một tia nghi ngờ ngưng trọng. Hoàng Hậu chậm rãi lắc đầu với hắn, không biết là bảo 11 không nên dễ dàng tin lời của Lục Đạo, hay là đang nói mình cũng không hiểu ý tứ của Lục Đạo, hoặc là cả hai đều có?
“Đúng"Lục Đạo hơi cúi đầu, ánh sáng không chiếu tới khuôn mặt hắn, chỉ có thể miễn cưỡng chiếu tới khóe miệng hơi vểnh lên dưới mũi, lộ ra một nụ cười khiến người ta sợ hãi, chậm rãi nói:" Tôi muốn cậu, mang đến cho thế giới này một hồi khủng hoảng.
‘Lý do? "11 thản nhiên nói.
Lục Đạo chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia nóng rực, mang theo nụ cười giễu cợt nói: "Bởi vì, bên ngoài còn chưa đủ loạn.
Nâng ly rượu lên nhẹ nhàng lắc lư trong lòng bàn tay, Lục Đạo nhìn chằm chằm vào vòng xoáy nhỏ lắc lư của rượu vang đỏ, mang theo một phần ma lực hấp dẫn nhẹ nhàng nói: "Hơn nữa tôi làm như vậy cũng là vì tốt cho cậu. Tin tưởng cậu cũng đã chán ghét những cái đuôi phiền lòng như Tiểu Trùng Quốc, Indo rồi chứ? Đã đến lúc cắt bỏ rồi. Lần này bọn họ có thể chạy tới Tam Giác Vàng đuổi giết cậu, như vậy khẳng định còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba...... Lấy năng lực của mấy người các cậu là không thể không ngừng đi đối kháng mấy quốc gia, cho nên vĩnh tuyệt hậu hoạn mới là lựa chọn tốt nhất.
Lời nói của Lục Đạo phảng phất mang theo ma lực dễ dàng khiến người tôi mê em nào đó, luôn làm cho người ta không tự giác hãm sâu vào, sau đó theo đầu dây hắn kéo ra càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng sâu.
11 chậm rãi cúi đầu suy nghĩ khả năng đề nghị này, nói thật, hắn không nghĩ tới muốn đi đối kháng hai quốc gia, dù sao điều đó cũng không thực tế, trừ phi hắn có thể giết sạch toàn bộ lãnh đạo của một quốc gia, nhưng loại chuyện này cho dù là 11 cũng tuyệt đối không làm được. Hơn nữa nếu hắn thật sự dám làm, phiền toái kế tiếp có thể sẽ lớn.
Nhưng Lục Đạo nói cũng không phải không có lý, người chính là như vậy, bạn càng nhượng bộ, hắn càng được voi đòi tiên. Một lần đuổi giết không có kết quả, bọn họ khẳng định còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba, thẳng đến một bên chết mới thôi. Tiểu Trùng Quốc chính là ví dụ rất tốt, Nhật Sơ từng ở Đông Hải truy sát qua 11 sau khi bị hắn tiêu diệt, lúc này đây vẫn là không chết không thôi phái nhóm Bộ đội Nhật Sơ thứ hai đến đây, lúc này đây thất bại khẳng định còn có thể lại có lần sau, thậm chí là lần sau nữa.
11 ó thể không quan tâm, nhưng người bên cạnh hắn thì sao? Nhất là thời gian còn lại của hắn không nhiều lắm, vạn nhất nếu thật sự chờ hắn không còn, Tiểu Trùng Quốc cùng Indo có thể tiếp tục xuống tay với người bên cạnh hắn hay không? Dù sao Tiểu Trùng Quốc cùng Indo muốn nhằm vào mục tiêu cũng không chỉ có 11, mà là nhằm vào toàn bộ Thập Tự Hắc Ám, cho dù hắn không còn, Thập Tự Hắc Ám vẫn sẽ tồn tại, Tiểu Trùng Quốc cùng Indo truy sát cũng vẫn sẽ tiếp tục.
Trước đây 11 không nghĩ đến những điều này, nhưng bây giờ được Lục Đạo nhắc nhở, hắn cũng không thể không suy nghĩ một chút cho những người Thập Tự Hắc Ám. Ví dụ như Âu Dương Nguyệt Nhi, Văn Vi, Nguyễn Thanh Ngữ còn có Trương Hân Hân, nhất là ba cô gái trước hiện nay đang làm công ở Thập Tự Hắc Ám. Lúc còn ở đây còn có thể bảo vệ các cô, nhưng nếu như sau khi hắn đi rồi, Thập Tự Hắc Ám lại là tự mình lo không xuể, còn có ai tới bảo vệ an toàn của các cô?
Vĩnh tuyệt hậu hoạn?
Lông mày 11 hơi nhíu lại, tựa hồ đã có chút ý động.
Hoàng Hậu ngồi dựa lưng vào cây đại thụ, ngẩng mặt lẳng lặng nhìn 11. Bất kể hắn đưa ra quyết định như thế nào, cô sẽ chỉ toàn lực ủng hộ vô điều kiện.
Lục Đạo cũng không có thúc giục 11 quyết định, hắn chậm rãi tinh tế thưởng thức rượu đỏ, khóe miệng cuối cùng vẫn duy trì ý cười như có như không. Không biết có phải ánh sáng khúc xạ góc độ vấn đề hay không, trên mặt kính của hắn bỗng nhiên một tia tinh quang vội vàng hiện lên.
Thật lâu sau, 11 rốt cục mở miệng hỏi: "Nhật Sơ cùng Vinh Quang sẽ xuất hiện ở chỗ này, phải chăng cũng ở trong kế hoạch của anh?"
Lục Đạo khẽ mỉm cười, không thừa nhận, cũng không phủ nhận, bởi vì điều đó đều không có ý nghĩa.
11 Lại hỏi: "Anh có kế hoạch gì chưa?"
Khi 11 nói ra những lời này, trên mặt Lục Đạo đồng thời nở rộ ra sáng lạn, rồi lại mang theo một nụ cười cổ quái. Gật đầu, hắn nhẹ nhàng cầm ly rượu nói: "Đương nhiên, tôi chưa bao giờ làm chuyện chưa chuẩn bị”.
..
Bạn cần đăng nhập để bình luận