Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 131 - Chuyển lên trên ở 2

Cô cười nghiêng người sang nhìn anh: “Em biết em chắc chắn là không phù hợp với dáng vẻ của người vợ ban đầu trong tâm trí anh, anh nói với em một chút, em muốn nghe.”
“Bớt gây chuyện.”
Anh đưa tay xoa xoa đầu cô, thuận tay nắm lấy một lọn tóc của cô: “Nói thật trước đây anh cũng không nghĩ đến, cảm thấy phiền phức. Nếu đã phiền phức thì đương nhiên là càng bớt chuyện càng tốt. Nhưng em không nên suy nghĩ nhiều, lúc đó là vì không muốn nghĩ đến chuyện này, không hề muốn kết hôn.”
Anh cầm lấy tóc của cô, thỉnh thoảng tay anh lại cọ lên mặt cô, hơi ngứa một chút, tay của anh thực sự vô cùng thô ráp.
Lâm Khê đẩy tay của anh ra, nhưng không đẩy được, dứt khoát bắt lấy rồi kéo xuống: “Lúc đó là vì không muốn nghĩ đến chuyện này, vậy bây giờ thì sao?”
Nói xong dừng một chút rồi nói tiếp: “Lúc đó em cũng không thích anh, cho nên mới nói với anh chúng ta âm thầm đi làm thủ tục kết hôn, chuyện này cũng kết thúc tại đây.”
“Sau đó anh cũng nói với em cảm thấy hai chúng ta không hợp, nhưng bởi vì trách nhiệm, phải có trách nhiệm đối với em. Người nhà họ Chu chuyển đi, chuyện của nhà họ Hạ cũng được giải quyết. Anh ở lại đây, cho dù không có cuộc hôn nhân này vẫn sẽ đảm bảo cho sự an toàn của em và Tiểu Dã. Anh là người rất khắc chế, rất lý trí.”
“Anh nói như vậy hiển nhiên là đã thận trọng cân nhắc, khi đó anh nói như vậy với em, có phải là vì cảm thấy em không ngừng gây chuyện, rất phiền phức, không phù hợp với anh, cho nên mới có tâm tư giải trừ hôn ước với em?”
Mặc dù đã thực sự đăng ký kết hôn, nhưng cô vẫn không có cảm giác đó, cảm thấy ‘hôn ước’ càng phù hợp với trạng thái của hai người hơn.
Cô lúc này thực sự không có tâm trạng gì khác.
Là mang theo sự tò mò, rất nghiêm túc mà hỏi anh, muốn biết trong lòng anh nghĩ như thế nào.
Khi đó cô không phục, một lòng muốn thử một lần nên đem những lời đó của anh xóa đi.
Bây giờ đã thử rồi, đã có kinh nghiệm đó, lại nói lại lời đó một lần nữa.
Lương Triệu Thành trước hết là nhìn vào đôi mắt mở to của cô, dùng con ngươi đen láy giống như đá quý đã được nước suối rửa sạch nhìn anh, cô nói “khi đó em cũng không thích anh”. Vậy ý là bây giờ đã thích, trong lòng anh cảm thấy tê dại, sau đó nghe thấy cô nhắc lại chuyện cũ, nói cái gì mà ‘không phù hợp’, ‘giải trừ hôn ước’, trong lòng anh lập tức nóng nảy.
Anh quả thực đã từng nói câu đó, nhưng lúc đó là anh đang chất vấn cô, anh sớm đã không còn tâm tư đó nữa.
Cô hỏi anh “có phải cảm thấy em không ngừng gây chuyện, rất phiền phức”, thật ra thì vẫn ổn.
Hơn nữa chỉ cần trong lòng cô có anh, cho dù có phiền phức một chút, quấn người một chút, anh cũng tình nguyện dung túng cho cô.
Nghĩ đến đây, trong lòng anh bỗng nhiên nổi tâm tư.
Trong lòng anh nóng nảy, nhưng tâm trạng lại vô cùng lý trí tỉnh táo.
Anh đưa tay ôm cả cô cả chăn vào lòng, Lâm Khê vốn định nói chuyện phiếm với anh, không ngờ rằng anh bỗng nhiên ra chiêu này, cô lắc đầu, muốn đưa tay ra cản anh. Nhưng anh muốn làm điều gì, cô trước nay luôn không ngăn được.
Anh ôm cô vào trong lòng, hôn lên cổ cô, thấy cô nhìn sang chỗ khác, gương mặt nhỏ nhăn lại, hiển nhiên là bây giờ không muốn thân mật với anh.
Anh liền nói: “Sau này đừng nhắc đến hôn ước gì đó nữa, chúng ta đã đăng ký kết hôn, em đã là người của anh, đừng cứ không yên tâm nữa, nếu không...”
Anh hơi nhíu mày, nếu không cái gì thì không nói tiếp nữa, mà là sửa lời: “Sau này cứ sống với anh thật tốt.”
Lại hỏi cô: “Có trách anh những ngày qua không có thời gian ở bên em không?”
Cái gì gọi là ‘đã là người của anh”?
Lâm Khê gần như có chút mơ màng.
Chưa nói đến chuyện cô chưa ngủ với anh, chỉ có ôm hôn, cho dù có thực sự ngủ rồi thì cô vẫn là bản thân cô.
Hơn nữa hai người vẫn còn đang ở giai đoạn sơ cấp, quan hệ của bọn họ thay đổi, Lâm Khê đúng là không cố chấp chuyện ly hôn đó nữa, thậm chí là tận lực để mình quên đi, muốn cho hai người sống chung tự nhiên, đi theo trình tự yêu đương bình thường.
Vừa nãy nhắc đến cũng chỉ là muốn hiểu thêm về anh một chút mà thôi.
Lâm Khê đang suy nghĩ nên trả lời câu hỏi trước đó của anh, Lương Triệu Thành đã nói tiếp: “Những ngày qua đúng là khá bận rộn, lúc anh về nhà thì em đã ngủ rồi. Tiểu Khê, công việc của anh khá là bận, đây cũng là trạng thái cuộc sống bình thường của anh, nhưng nếu em đồng ý, anh sẽ chuyển lên đây ở với em.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận