Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 280 - Hình như cũng rất tốt 2

“Bây giờ cái miệng kia của nó, toàn bộ đại viện toàn bộ quân khu đều biết rồi, con gái của Dung Quốc Minh tôi không gả đi được, đưa đến cửa rồi con trai ông cũng không cần. Thế vẫn chưa đủ, con trai ông lấy vợ con gái tôi vẫn chưa bỏ qua, khóc lóc om sòm lăn lộn nguyền rủa con dâu ông đi chết. Bá Dung, ông muốn ép Hoa An đến chết sao?”
Ông ta nói đến câu cuối cùng thì cơn thịnh nộ đã bùng nổ, giọng nói hoàn toàn biến thành bi ai của một người cha, khiến người ta lộ vẻ xúc động.
“Vậy ông muốn thế nào?”
Nhưng tướng quân Lương lại không xúc động, ông ấy lạnh nhạt nói: “Quốc Minh, vậy ý của ông là thế nào? Lời xin lỗi của mấy người chính là gọi bà Hứa ấn cho vợ của Triệu Thành cái tội vì chuyện cũ của Hoa An và Triệu Thành mà ghen tị khóc lóc om sòm, đánh bề trên không xứng làm vợ của Triệu Thành?”
“Xác thực lời đồn trước đây vợ ông và em gái ông đã truyền ra, con bé nhúng tay vào hôn sự giữa Triệu Thành và Hoa An, dùng ân đức cũ uy hiếp cưỡng ép Triệu Thành cưới con bé, hoặc là hồ ly tinh thủ đoạn cao minh cướp lấy hôn sự của Hoa An? Cứ như vậy làm trong sạch thanh danh của Hoa An, của nhà họ Dung các người sao?”
“Bá Dung!”
Dung Quốc Minh ở đầu dây bên kia nóng nảy, nhưng tướng quân Lương không cho ông ta cơ hội lên tiếng nữa.
Ông ấy nói: “Quốc Minh, tôi bảo các người đi chủ động hòa giải đã là sự khoan dung, nể tình xưa nghĩa cũ lớn nhất của tôi. Nhưng các người vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn đạp vợ của Triệu Thành một cái để đổi lấy danh tiếng trong sạch. Quốc Minh, Hoa An là con gái ông, nhưng Triệu Thành cũng là con trai tôi, Lâm Khê là vợ của Triệu Thành.”
“Bá Dung, ông, ông như vậy là ý gì?”
Dung Quốc Minh ở đầu dây bên kia âm thanh run rẩy nói.
“Tôi sẽ không xen vào chuyện này nữa.”
Tướng quân Lương chầm chậm nói: “Quốc Minh, trong lòng ông hiểu rõ ban đầu Triệu Thành đã rời khỏi quân đội như thế nào, lúc Triệu Thành nộp đơn xin chuyển ngành đoàn trưởng Liêu đã từng gọi điện cho tôi, nói với tôi rằng ông đã từng âm thầm đi tìm Triệu Thành. Từ sau khi Triệu Thành chuyển nghề, tôi cũng đã bắt đầu hối hận, sau đó đã không còn có ý muốn kết thân, sau đó tại sao mọi chuyện lại diễn biến thành như bây giờ, trong lòng ông hẳn cũng rất rõ ràng.”
Ông ấy nói xong liền cúp điện thoại.
Ông ấy nghĩ, mình còn phải sống thêm vài năm.
Ông ấy còn chưa chết, nhà họ Dung đã giẫm đạp con trai như vậy. Đợi sau khi ông ấy chết rồi, chỉ sợ rằng không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Ông ấy không ngờ rằng, có một ngày mình sẽ nghĩ về chiến hữu của mình như vậy.
Ông ấy suy nghĩ một chút, lại gọi một cuộc điện thoại đến nhà họ Trịnh.
Bên kia Lương Triệu Thành cũng đang gọi điện thoại.
Lâm Khê tiễn Trịnh Siêu và Tiểu Dã rời đi, trở về phòng thì thấy anh đang gọi điện thoại, sau đó đưa mắt lên nhìn cô, nói với đầu dây bên kia một câu rồi cúp máy.
Lâm Khê thấy anh như vậy, không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười, đi đến ôm lấy anh nói: “Đang gọi điện với người phụ nữ khác sao?”
Lương Triệu Thành: ??
Lâm Khê ngẩng đầu, nũng nịu nói: “Nếu không đang lúc Tết nhất, đến khách sạn rồi mà anh chỉ lo gọi điện thoại, sau đó nhìn thấy em đi vào thì lén la lén lút cúp điện thoại?”
Lương Triệu Thành không lên tiếng.
Lâm Khê dựa vào trong lòng anh cười thành tiếng, anh cúi đầu xuống hôn một cái lên cổ cô, sau đó ôm cô ngồi lên giường, để cô ngồi lên người mình, nói với cô: “Chuyện nhà họ Dung, anh đã từng nói với em là anh sẽ giải quyết, anh vừa mới gọi điện cho một người bạn, cậu ấy giúp anh điều tra một vài việc. Việc này nửa năm trước anh đã bắt đầu làm rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận