Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 431 - Cậu vẫn phải có bản lĩnh mới được 3

Lâm Khê nhìn ra, cô ta nói ra những lời này e rằng đã suy nghĩ trong lòng không biết bao nhiêu lần.
Hai ngày nay, e là cô ta vẫn luôn đấu tranh những thứ này.
Hơn nữa cô ta cũng không phải một người dễ kích động.
Lúc này cô ta hỏi ra những lời đó, cũng không phải nhất thời kích động, hiển nhiên là đã suy nghĩ cặn kẽ.
Những chuyện này, trong lòng Lâm Khê hiển nhiên đã có đáp án.
Có lẽ là vì cô đã được mẹ mình nuôi lớn như vậy.
Sự giáo dục mà mẹ cô cho cô nhiều nhất, món quà lớn nhất mà mẹ cô tặng cho cô chính là tôn trọng bình đẳng.
Nhưng hiện giờ là đầu thập niên chín mươi, mỗi người đều có một môi trường sinh ra và lớn lên khác nhau, quan niệm của những người bên cạnh đều không giống nhau, mỗi một cặp cha mẹ đều có những cách khác nhau để giáo dục con cái.
Nhất định không thể vơ đũa cả nắm.
Nhưng loại người như người nhà họ Chu, vẫn khiến người ta khinh bỉ.
Với nhân phẩm như vậy, thoát khỏi cũng tốt.
Cho nên, cô suy nghĩ một cách rất nghiêm túc một lúc, cân nhắc từng câu từng chữ nói: “Bọn họ sinh ra và nuôi cậu lớn lên không thể là lý do để bọn họ có thể tùy ý quyết định cuộc sống của cậu. Chẳng lẽ mục đích để bọn họ sinh ra và nuôi dưỡng cậu là để cậu phục dịch bọn họ, làm hòn đá lót chân cho bọn họ, cho anh trai của cậu sao? Cậu là một con người, đâu phải là vật nuôi trong nhà được nuôi vì mục đích nào đó, cho ăn ngon mặc đẹp cho đi học, nuôi cho béo mập rồi có thể làm thịt sao? Cho nên nếu có chuyện gì thì bản thân cậu phải tự suy nghĩ, nhìn thái độ thực sự của bọn họ đối với cậu, nhìn hiểu rồi thì tự sẽ có phán đoán của mình.”
“Nếu là cậu thì cậu sẽ làm thế nào?”
Chu Vân Vân không hề thỏa mãn với câu trả lời của cô, tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô mà hỏi: “Cậu đừng lo lắng cho tôi, chỉ cần nói cho tôi biết, nếu như cậu là tôi cậu sẽ làm gì?”
“Là tôi?”
Khóe miệng Lâm Khê hơi mấp máy: “Nhưng mà cậu để tôi nói, đừng thay thế bản thân vào, cũng đừng nói là tôi dạy cậu.”
Vẻ mặt Chu Vân Vân hung dữ.
Lâm Khê nói: “Cậu biết tôi có rất nhiều tiền đúng không? Có cả mấy căn nhà để cho thuê, sau đó trước đây tôi cũng nghe nói có một người là mẹ ruột của tôi, cũng đã nuôi tôi vài năm, nhưng bà ta đi bước nữa rồi. Sau đó mang theo cả nhà bà ta chạy đến nhà tôi, muốn ăn của tôi, uống của tôi, ở nhà tôi, đã bị tôi đuổi đi ở nhà lán. Đương nhiên, sau này lại phát hiện hóa ra bà ta không phải mẹ ruột của tôi, là giả, sau đó tôi đã cho bà ta đi ăn cơm tù. Dĩ nhiên đó là trường hợp đặc biệt, không có gì để so sánh cả.”
“Nhưng nếu như cha mẹ tôi dám để tôi đi nhận tội ăn cơm tù thay người khác chỉ vì để con trai bảo bối của bọn họ được chuyển thành nhân viên chính thức, vậy tôi sẽ trực tiếp cho đứa con trai kia đi nhận cái tội này, là anh ta muốn chuyển thành nhân viên chính thức chứ đâu phải cậu, bị khùng chắc?”
Cô vừa nói vừa buông tay: “Cứ như vậy, trừng chị bọn họ nhiều lần, bọn họ sẽ sợ cậu. Đương nhiên, tốt nhất là cậu nên đi học thái cực quyền gì đó, cậu càng có bản lĩnh, bọn họ càng không làm gì được cậu, cậu vẫn phải có bản lĩnh mới được.”
Chu Vân Vân nhìn cô, không hiểu sao lại không nhịn được mà bật cười. Tâm trạng vốn đang nặng nề đột nhiên cũng thả lỏng hơn không ít.
Cô ta im lặng một lúc rồi nói: “Lâm Khê, chúng ta có thể làm bạn không? Nếu như tôi sửa sai, chúng ta có thể làm bạn không? Nếu như tôi làm không đúng, cậu có thể nói cho tôi biết.”
Tôi muốn có một người bạn giống như cậu.
Nếu vậy, cuộc sống này hình như cũng không còn quá khó khăn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận