Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 140 - Chồng của tớ 2

Trên tay bọn họ không thiếu hạng mục, hạng mục này cũng không phải hạng mục gì lớn, đối mặt với một người khiến người ta phiền lòng, không cần thiết phải vậy.
Ý tưởng thì có rất nhiều, nhưng chỉ với cái nhà máy nhỏ này của bọn họ, không biết có bỏ ra tiền được không.
“Nhận đi.”
Vẻ mặt Lương Triệu Thành lạnh nhạt, nói: “Rất nhiều đề nghị mà cậu ta nói đều không tệ, tra tài liệu một chút rồi làm cho tốt, làm thành hạng mục mẫu của chúng ta. Không phải cục xây dựng thành phố còn muốn mời chúng ta biên tập điều lệ an toàn sao? Những vấn đề tổng kết ra được từ hạng mục này cũng rất có tác dụng.”
“Nhưng thằng nhóc đó tìm chúng ta rõ ràng không phải chỉ vì hạng mục.” Triệu Bắc không kìm được nói.
Cho dù là quân nhân đã giải ngũ, bọn họ cũng có bản năng trực tiếp nhất với sự thù địch.
Bề ngoài Triệu Bắc là một người thành thực qua loa, nhưng anh ấy đã từng là một quân nhân vô cùng xuất sắc, khả năng quan sát nhạy bén thông suốt sớm đã khắc vào tận xương tủy.
Anh ấy nghĩ, vốn biết rằng anh Thành của mình có thể nhịn được tức giận, nhưng không ngờ rằng tên nhóc Hạ Hướng Viễn kia còn trẻ tuổi như vậy cũng có thể kìm được tức giận.
Lương Triệu Thành nhìn lướt qua anh ấy: “Vậy thì sao?”
Triệu Bắc run lên.
Anh ấy đã rất lâu không nhìn thấy Lương Triệu Thành xuất hiện ánh mắt như vậy rồi.
Trong lòng anh ấy lại càng trầm xuống.
Kể từ khi Trình Âm biết Lâm Khê kết hôn liền ồn ào muốn đến nhà họ Lâm gặp người đàn ông kết hôn với cô.
Cô ấy hỏi Lâm Khê nửa ngày cũng không hỏi ra được điều gì.
Chỉ biết rằng người đàn ông kia là khách thuê nhà của nhà họ Lâm, là một quân nhân giải ngũ.
Trình Âm: “Cậu kết hôn với anh ta từ bao giờ?”
Lâm Khê: “Trước đó không lâu, nhưng mà tớ còn chưa gặp người nhà của anh ấy, cũng chưa tổ chức hôn lễ nên không nói ra bên ngoài. Tớ định đến Tết sẽ đến nhà của anh ấy rồi lúc quay về mới nói. Nhưng cậu cứ nói đến Hạ Hướng Viễn, sợ các cậu hiểu lầm, để tránh phiền phức nên tớ nói thẳng luôn.”
“Như vậy cũng nhanh quá rồi.”
Trình Âm phản ứng nửa ngày vẫn có chút ngơ ngẩn, cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.
Cô ấy nói: “Lâm Khê, tại sao cậu lại muốn kết hôn cùng anh ta?”
Cô ấy muốn nói rằng, cậu và Hạ Hướng Viễn tốt như vậy.
Cô ấy và Lâm Khê là bạn học trung học sáu năm, đã gặp qua Hạ Hướng Viễn không biết bao nhiêu lần, đương nhiên biết rằng Hạ Hướng Viễn đối xử tốt với cô như thế nào.
Sau đó chuyện của nhà họ Hạ cô ấy cũng đã nghe cha mình nói qua, khi đó cũng cảm thấy rất đau lòng cho Lâm Khê, nghĩ rằng không biết cô sẽ suy sụp buồn bã suốt bao nhiêu lâu, thậm chí không biết rằng liệu có thể tốt lên không. Đợi sau khi nhà họ Hạ thoát khỏi chuyện đó, cô ấy cảm thấy Lâm Khê và anh ấy quay về bên nhau chỉ là chuyện sớm muộn. Thấy Hạ Hướng Viễn còn đến tìm cô, còn hỏi thăm nhiều chuyện về cô như vậy là biết Hạ Hướng Viễn vẫn còn quan tâm đến cô, nhưng không ngờ rằng cô lại kết hôn rồi.
“Vốn dĩ là cuộc hôn nhân mà bà nội tớ quyết định.”
Lâm Khê chỉ coi như không thấy biểu cảm vừa kinh ngạc vừa tiếc nuối muốn nói lại thôi của Trình Âm, cười nói: “Sau đó tớ phát hiện ra anh ấy rất tốt, nên đã nhận cuộc hôn nhân này.”
“Vậy Hạ Hướng Viễn thì sao? Anh ấy phải làm sao đây?” Trình Âm không kìm được hỏi.
Lâm Khê:
Cô nghiêm túc lại một chút, nói: “Cho nên tớ mới phải nói với cậu chuyện này, chuyện của tớ và anh ấy đã là quá khứ rồi, bọn tớ đều đã có cuộc sống riêng của mình, chuyện trước kia không cần nhắc lại nữa.”
Nói xong Lâm Khê cũng không giải thích thêm với cô ấy, quay lại tự làm bài tập.
Chuyện này không có gì để phân tích.
Trình Âm nhìn gò má của Lâm Khê, muốn nói lại thôi, cuối cùng có lẽ là vì hòa hoãn bầu không khí liền nói: “Vậy thì không biết phải có bao nhiêu người đau lòng đây, cậu biết là trong lớp có rất nhiều người biết rằng cậu và Hạ Hướng Viễn đã chia tay, còn rục rịch cảm thấy không biết mình có cơ hội hay không? Cậu thì tốt rồi, trực tiếp kết hôn.”
Nói đến hai chữ ‘kết hôn’ này, luôn cảm thấy như không phải là thật.
Lâm Khê quay lại nhìn Trình Âm.
Cô thật sự không biết những người khác rục rịch gì đó.
Đúng vậy, cô đều không thân với bọn họ.
Trình Âm vẫn luôn đòi đến nhà Lâm Khê gặp Lương Triệu Thành.
Hôm nay tan học cũng đi theo Lâm Khê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận