Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 452 - Nhạc Khê cô từ nhỏ đã không phải người dễ đối phó 3

Nhưng lúc đó ông ngoại bà ngoại Lâm Khê qua đời còn chưa được bao lâu, đang là lúc cùng bảo mẫu đấu trí đấu dũng, thời điểm đấu trí cao trào nhất, hận không thể lúc nào cũng lộ ra cái gai nhỏ, bắt được ai thì đâm người đấy.
Thì bà coi nhìn trông chả khác gì bà mối xấu xa được chiếu trên tivi lại muốn từ chỗ bà nội cô bên kia đem cô lừa đi, cô cảm thấy khẳng định sẽ không có lòng tốt gì, nói không chừng còn giống như trên tivi, muốn đem cô bán đi! Ngay lập tức bà ta chọc phải tổ ong vò vẽ, cô chạy về nhà nước mắt nước mũi một dàn mà tố tụng với mẹ cô, nói bà nội cô muốn đem cô đi tặng cho một bà mai, bà mai đó lại không phải thứ tốt đẹp gì, nói không chừng còn muốn đem cô bán đi cho nhà người ta làm con dâu nuôi từ nhỏ.
Mẹ cô nghe xong nổi giận đùng đùng, trực tiếp cầm điện thoại gọi điện cho cha cô, cũng không biết cha cô có phải đang phong lưu vui sướng hay không, bị mẹ cô mắng cho đổ máu chó: “Nhà họ Nguỵ nhà anh sao chẳng có thứ tốt gì, Tiểu Khê mới nhỏ tuổi như thế, vậy mà dám đặt tâm tư lên người nó, tôi nói cho Nguỵ Trọng Hằng anh biết, nhà họ Nguỵ anh tự mình đặt lợi ích lên đầu như nào thì cũng không sao cả, nhưng mà dám có ý đồ xấu đánh lên đầu con gái tôi, thì đừng có mà tưởng bở!”
Cha cô vô duyên vô cớ bị mắng một trận lập tức vội gọi điện thoại về nhà hỏi từng người một, xem rằng rốt cuộc là ai có ý đồ với con gái ông ấy rồi.
Cuối cùng chuyện này náo loạn rất lớn, từ đó hai gia tộc đều biết đến danh tiếng “bà mối xấu xa” của bà cô này, bà ta có miệng cũng không nói rõ được, về nhà mẹ đẻ phân trần khóc lóc kể lể cũng không có tác dụng, cuối cùng bị tức giận đến nỗi nằm ở nhà nằm luôn một thời gian rất lâu, từ đó nhìn thấy Lâm Khê là trừng mắt dựng ngược lông mày giận dữ mà đi đường vòng, bà ta chỉ dám ở bên ngoài mà lẩm bẩm: “Thảo nào Trọng Hằng lại ly hôn với đứa con gái nhà họ Nhạc kia, con gái mình cũng không dám nhận, quả nhiên không phải thứ tốt gì, nhìn thì nho nhã xinh đẹp đấy, nhưng cắn người thì quả thật giống như một con điên vậy, như thế ai mà dám nuôi được cơ chứ.”
Dù sao thì cả hai nhìn thấy nhau cũng đều ghét bỏ nhau.
Cũng bởi vì chuyện này, Lâm Khê đối với bên cha cô và ông bà nội cô càng thêm xa cách bài trừ, cho dù mẹ cô có bận đến mức không chăm non cô được, cô cũng kiên quyết phản đối không muốn về nhà họ Ngụy.
Bởi vì người nhà họ Ngụy quá nhiều, cô chỉ sợ bị người ta bán đi mất!
Cha cô - Nguỵ Trọng Hằng đối với chuyện này thì cực kỳ bất đắc dĩ nhưng cũng chả có cách nào khác.
Lâm Khê có nghĩ cũng không nghĩ tới ở kiếp này, những người khác của nhà cha cô bên kia, một người cũng gặp không nổi, mà lại gặp được bà cô này trước tiên.
Đợi ánh mắt nghi ngờ của bà cô này lướt qua người cô và Nhạc Minh Tư, cuối cùng rơi xuống người ông bà nội Chiến, bác cả Chiến, vợ bác cả Chiến và Trần Dung Dung, lúc ánh mắt rõ ràng mang theo sự ghét bỏ và khinh mạn thì Lâm Khê vốn dĩ còn cảm thấy hành vi hồi nhỏ của mình vào kiếp trước có chút lệch lạc, giờ đây trong chốc lát lập tức biến thành, tại sao hồi nhỏ cô lại có thể thông minh như thế được cơ chứ, quả thực làm càn làm bậy vậy mà đều là đánh đâu trúng đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận