Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 1. Lý Hiên

Chương 1. Lý Hiên
"Bánh bao, bánh bao thịt nóng hổi."
"Kẹo hồ lô! Kẹo hồ lô vừa ngọt vừa ăn ngon."
"Bánh hấp, bánh hấp mới ra lò."
. . . .
Tiếng la ầm ĩ vang vọng ở bên tai, Lý Hiên đứng ở trên đường phố cổ kính, đạp lên mặt đường lát gạch xanh, lẳng lặng dừng ở trước một gian hàng nhỏ.
Gian hàng chỉ lớn chừng bàn tay, phía dưới cùng trải một tấm vải rách, phía trên để một ít rau củ dại mới đào lên.
Trước gian hàng có một cô bé gầy yếu đang ngồi, má trái cô bé có một vết bớt, má bên phải bẩn thỉu, không thấy rõ được dung mạo .
Ánh mắt bé gái vô cùng trong veo, cảm giác đầu tiên cô bé mang tới cho Lý Hiên chính là rất ngây thơ, không chút đen tối.
Dường như vì bị nhìn chằm chằm hồi lâu, cô bé ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Hiên.
Sau khi liếc Lý Hiên một cái, cô bé sợ hãi mà rụt người một cái, rõ ràng có chút sợ sệt.
Trầm mặc hai giây, cô bé dường như dặn lòng gồng mình lên, thận trọng ngẩng đầu lên, nói với giọng mềm nhũn êm ái.
"Đại. . . Đại ca ca mua rau củ dại sao? Chỉ cần 3 khối tiền đồng."
Cô bé nói xong, tay nhỏ mảnh khảnh chìa ra ba ngón , nhìn giống như là con thỏ nhỏ nhu nhược.
"Phải, ta muốn hết."
Gương mặt tuấn mỹ của Lý Hiên lộ ra nụ cười, tóc đen thật dài theo gió mà bay, một cây đại đao treo ở bên hông, toàn thân lộ ra vẻ anh tuấn, uy vũ bất phàm.
Sau lưng hắn là hai gã tráng hán dáng vóc khôi ngô, bọn họ cũng đeo trường đao ở thắt lưng, giống như hộ vệ vậy, không hề nhúc nhích.
Bá tánh ăn mặc đồ cổ trang trên đường phố, vừa thấy ba người Lý Hiên liền rời đi xa, không dám trêu chọc đám người Lý Hiên.
"Có thể nói cho ta biết tên của ngươi sao?"
Lý Hiên ngồi xổm người xuống nhìn về cô bé trước mặt, con ngươi đen nhánh cố hết sức làm ra vẻ dịu dàng.
"Ta. . . Ta tên là Tần Nguyệt, Nguyệt trong Mặt Trăng. " Cô bé sợ hãi trả lời, không dám nhìn vào mắt Lý Hiên.
"Tên rất hay."
Ánh mắt Lý Hiên càng tỏ ra dịu dàng, lẳng lặng nhìn cô bé mềm mại mỏng manh có vết bớt.
[ Tên họ : Tần Nguyệt
[ Tư chất : Tuyệt phẩm
[ Huyết mạch : Phượng Hoàng huyết mạch chưa kích hoạt.
[ Định mệnh : Một trong nhân vật chính của Thiên mệnh, Phượng Hoàng Nữ Đế trong tương lai.
[ Nhắc nhở : Phù hợp tiêu chuẩn thu đồ đệ.
...
Nhìn nhắc nhở trước mắt, Lý Hiên mừng rỡ không thôi, dù là là người của hai thế giới cũng không kiềm được kích động vạn phần.
Thân là người xuyên việt, Lý Hiên đi tới cái thế giới này, đã mười bảy năm.
Cái thế giới này vô cùng nguy hiểm, đủ loại yêu ma quỷ quái hoành hành, còn có yêu thú, sinh vật ô nhiễm, người tu tiên quái dị, thần bí.
Ở thế giới nguy hiểm như vậy, người chết là chuyện hết sức bình thường, thậm chí từng có một tòa thành trì, biến hóa thảnh thảm kịch địa ngục nhân gian.
Dù cho Lý Hiên thân là võ giả, năng lực tự vệ mạnh, nhưng mà trải qua rất nhiều nguy hiểm, còn là đoàn kết tiêu cục nhà mình, mới an toàn sinh hoạt đến nay.
Bây giờ.
Chỉ cần hắn nhận lấy tiểu cô nương này, có thể được đến hồi báo phong phú của hệ thống, là có thể trở nên mạnh hơn.
Nghĩ tới điểm này, Lý Hiên không kịp đợi muốn nhận cô bé làm đồ đệ, tăng lên thực lực của mình.
"Tần Nguyệt, ngươi có thiên phú tu hành, có nguyện ý hay không bái ta làm thầy? Trở thành võ giả như ta vậy? " Lý Hiên mong đợi nói.
“Sao cơ? Bái ngài làm thầy?"
Cô bé nghe nói như vậy hơi sửng sờ, ngay sau đó nghĩ tới điều gì, trong mắt to hiện lên nét sợ hãi.
Cặp mắt như vậy làm Lý Hiên cau mày, không khỏi nghĩ đến một vài tin đồn.
Cái thế giới này bá tánh sinh hoạt vô cùng chật vật, rất nhiều trẻ nít bị người ta lấy đủ loại lý do dẫn dụ đi, chịu đủ loại hành hạ, cuối cùng cũng không trở về nữa.
Bây giờ chính mình tùy tiện thu học trò, quả thật hù dọa Tần Nguyệt, Lý Hiên chỉ đành nói một cách mềm mại.
"Ta tên là Lý Hiên, là Thiếu Tiêu Đầu của Bạch Vân Tiêu Cục, ngươi biết Bạch Vân Thành không? Ngay tại phía bắc Bạch Vân Sơn."
"Ta. . . Ta từng nghe nói."
Tần Nguyệt sợ hãi nhìn Lý Hiên, vì Lý Hiên kiên nhẫn giải thích, sợ hãi trong mắt Tần Nguyệt bớt đi một chút.
"Ta đến từ Bạch Vân Thành, là chân chính muốn nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi chẳng lẽ không muốn trở thành võ giả như ta sao? Đến lúc đó ngươi liền có thể trợ giúp càng nhiều trẻ nít đáng thương."
Lý Hiên lần nữa dùng lời nói ấm áp nhỏ nhẹ an ủi, cố hết sức hiền hoà.
Dường như cảm nhận được sự hiền hoà của Lý Hiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Nguyệt dâng lên một tia ước mơ, nhưng vẫn còn có chút cẩn thận, không dám tùy ý đáp ứng.
"Đừng lo lắng, ta có thể đi quan phủ ghi danh báo cáo đầy đủ, để cho quan phủ bảo đảm một chút, chứng minh ta thật muốn nhận ngươi làm đồ đệ,
Đúng rồi, đây là chứng minh hộ tịch của ta, có thể chứng minh thân phận của ta."
Lý Hiên từ trong lòng ngực lấy ra một cái chứng minh hộ tịch, đem đưa cho Tần Nguyệt.
"Thật... Thật xin lỗi, ta không biết chữ. " Tần Nguyệt yếu ớt nói.
"Không biết chữ?"
Lý Hiên gãi đầu một cái, cảm giác mình bị làm khó, nhất thời không biết nên chứng minh thân phận của mình như thế nào.
Song Lý Hiên rất nhanh nghĩ đến biện pháp nói: "Như vậy đi, ta bây giờ sẽ dạy ngươi tu hành, dạy ngươi Luyện Thể Công mà võ giả tu hành."
"Luyện Thể Công?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận