Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 492. Sự bảo vệ của Băng Huyên Nhi (2)

Chương 492. Sự bảo vệ của Băng Huyên Nhi (2)
Băng Thần Điếu Trụy mà Lý Hiên đeo trên người đột nhiên nổ tung.
Băng Huyên Nhi xinh đẹp như tiên nữ đột nhiên xuất hiện. Nàng của hư ảo duỗi đôi tay mảnh khảnh ra, trực tiếp bắt lấy cành cây màu đen.
Tiếp đó, Băng Huyên Nhi nhẹ nhàng điểm nhẹ, trong nháy mắt, quỷ dị xung quanh Lý Hiên bị đông lại, bán kính trăm dặm xung quanh biến thành thế giới hàn băng.
Băng này vô cùng kỳ lạ, vậy mà có được lực lượng diệt trừ căn nguyên. Quỷ dị trong vòng trăm dặm bị đóng băng lập tức đã chết rất nhiều, ngay cả căn nguyên cũng nát vụn.
Chỉ có con giáp quỷ dị không bị ảnh hưởng, nhiều nhất là bị đóng băng tạm thời. Băng Huyên Nhi hư ảo biến mất, hóa thành tinh thể băng tan biến trong gió.
“Chết!”
Lý Hiên thấy được thời gian đóng băng rất ngắn, kẻ địch rất nhanh sẽ thoát khỏi.
Nhân thời khắc then chốt này, Lý Hiên kéo hai con giáp quỷ dị vào khe nứt không gian, lợi dụng bàn tay linh hồn điên cuồng xé nát căn nguyên của đối phương.
Tất nhiên, hắn cũng không quên A Ngốc, cũng kéo cả A Ngốc vào trong nết vứt không gian với hắn.
Răng rắc!
Đóng băng rất nhanh đã bị phá vỡ, quỷ dị chuột và quỷ dị heo từ đột ngột tỉnh tảo lại từ khoảnh khắc bị đóng băng, định công kích Lý Hiên.
Nhưng điều khiến bọn nó kinh sợ là, lĩnh vực của Lý Hiên, cộng thêm sức mạnh thể lực quá lớn của hắn, cho dù bọn chúng có giãy dụa như thế nào thì cũng vô ích.
Lại cộng thêm Thiên Không Chi Thủ của hắn xuất hiện, hai con quỷ dị chỉ có thể tuyệt vọng, bị xé nát trong điên cuồng.
Rất nhanh.
Căn nguyên của bọn chúng toàn bộ bị lôi vào thế giới này, phần lớn đã bị Lý Hiên xé rách.
“Cùng chết đi!”
Hai con quỷ dị đồng thời lựa chọn tự bạo, trong sức mạnh cuồn cuộn, chúng đánh ra một chiêu cuối cùng trong sự tuyệt vọng.
Ầm ầm ầm!
Lý Hiên bảo vệ cho A Ngốc khỏi vụ nổ, đồng thời hai chiếc móng rồng cũng xé toạc không gian, trong năng lượng tự nổ cuồn cuộn, chúng đánh về phía Lý Hiên.
Biển hoa mẫu đơn.
Băng Huyên Nhi chầm chậm ngã xuống với gương mặt nhỏ bé tái nhợt, nang cô độc hôn mê trong biển hoa.
Chỉ có Trúc Cơ kỳ như nàng, ở khoảng cách xa như vậy, lấy ra sức mạnh bên trong mặt Băng Thần Điếu Trụy giúp Lý Hiên một lần cũng đã không dễ dàng gì.
Nếu như ở bên cạnh Lý Hiên, uy lực của Băng Thần Điếu Trụy có lẽ còn có thể tăng lên gấp đôi, nhưng phản phệ tạo ra cũng sẽ mạnh gấp đôi.
May mắn nàng ở đây, phản phệ mặc dù đáng sợ, nhưng cũng không đến nỗi ngọc nát hương tan, nàng vẫn còn sống.
Chỉ có điều không hoàn toàn cứu được Lý Hiên. Khi ngất đi, nàng vẫn đang áy náy, vẫn còn đang lo lắng cho Lý Hiên.
Kim Thiền Cốc.
Cuộc chiến khốc liệt vẫn đang tiếp diễn.
Lý Hiên đánh với quỷ dị rồng đen từ trong khe nứt không gian ra đến tận bên ngoài.
Khả năng phòng ngự của quỷ dị rồng đen rất mạnh, đến cả Lý Hiên cũng phải liên tiếp nhíu mày, cộng thêm sức mạnh không rõ vẫn đang được che đấu của rồng đen, luôn khiến Lý Hiên cảm thấy tim đập nhanh.
Hiện giờ Lý Hiên chỉ muốn đưa A Ngốc ra ngoài, tự mình dẫn sức mạnh mà rồng đen vẫn che dấu ra, cho dù Huyết Nhân Ngẫu này chết đi, hắn cũng rất thoả mãn.
Dù sao giết chết hai quỷ dị cầm tinh, nhưng quỷ dị còn lại muốn huỷ diệt Nam Vực thì đã không còn dễ dàng nữa rồi, biến số duy nhất là quỷ dị rồng đen.
Cho nên sau khi cùng bước ra khỏi không gian với rồng đen, Lý Hiên vẫn luôn thử đưa A Ngốc rời đi, nhưng nhiều lần bị ngăn cản, bị đông đảo quỷ dị vây đánh.
Quan trọng là nhành cây chưa biết kia đã biến mất, ẩn nấp trong tối, khiến Lý Hiên cực kỳ kiêng kỵ, chuyện này cũng khiến thương tích của hắn càng ngày càng nặng.
"Sư tôn, không cần bảo vệ ta nữa, xin ngài hãy bảo vệ chính mình đi!"
Nhìn Lý Hiên ngay cả mắt trái cũng từ từ mờ đi, dần dần mất đi ánh sáng, A Ngốc đau khổ đến cực điểm.
May mắn là, nhờ sự bảo vệ không ngừng của Lý Hiên, lân giáp trên người A Ngốc dần dần biến mất, hắn một lần nữa khôi phục lại hình người.
"Đừng lo lắng, nhớ kỹ lời ta nói, ta vĩnh viễn sẽ không chết! Ta không hy vọng ngươi biến thành Thôn Thiên Ma, vĩnh viễn không muốn thấy điều đó."
Lý Hiên lại dặn dò thêm lần nữa, sau lần cuối cùng của Thiên Không Chi Thủ cuối cùng, mắt trái hoàn toàn tối đi, hắn mất đi ánh sáng.
"Chết đi!"
Rồng đen dẫn đám quỷ dị đồng thời thả công kích, tấn công vào thời khắc Lý Hiên gian nan nhất.
Nhành cây màu đen thần bí kia cũng giáng lâm ngay lúc này, đột ngột đâm về phía ấn đường của Lý Hiên.
"Ai dám tổn thương hắn!"
Lưỡi hái màu đen khổng lồ từ trên trời chém xuống, mang theo sức mạnh vô biên, chém toạc khoảng không màu đen, chặt nhánh cây màu đen ra làm đôi.
Tiếp đó, Sở Vãn Thu phong thái thanh nhã, xinh đẹp vô song xuất hiện. Trong dao động không gian, nàng đứng chắn trước mặt Lý Hiên, mạnh mẽ hoá giải lần tấn công này.
"Đáng chết!"
Thấy Sở Vãn Thu đột ngột xuất hiện, quỷ dị rồng đen tức giận không kiềm chế được, sức mạnh thần bí trong cơ thể nó khẽ dao động, cuối cùng bị nó kiềm chế lại.
"Bán Bộ Nguyên Anh, thế thì đã sao? Tiểu tử này còn khó chơi hơn cả Bán Bộ Nguyên Anh, không phải là hắn cũng sắp chết rồi sao!"
Rồng đen không hề lo sợ Sở Vãn Thu, người nó không yên tâm nhất vẫn là Lý Hiên. Nó cảm thấy Lý Hiên chắc chắn sẽ không bị giết chết một cách đơn giản và dễ dàng như vậy, nhất định vẫn còn che giấu gì đó.
"Vậy sao? Nếu như ta không đủ, vậy bọn họ thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận