Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 207. Cương thi tà ác (2)

Chương 207. Cương thi tà ác (2)
Thần thức của bọn họ nhìn thấy, đột nhiên cương thi đứng lên, từng bước đi về phía của Diệp Phàm.
"Sắp hành động rồi phải không? Nhanh, chúng ta nhanh chóng qua đó giết chết cương thi, không thể để nó hành động được."
Người trung niên đầy mùi rượu nói xong thì mang theo nữ tu vội vàng bay qua phía sơn động.
Chỉ là.
Khi bọn họ sắp đuổi đến sơn động.
Đột nhiên nhìn thấy cương thi cầm lấy trường kiếm của Diệp Phàm, sau đó cắt cổ tay của mình bằng một nhát kiếm.
Sau đó.
Cương thi vứt trường kiếm xuống, đi đến trước mặt Diệp Phàm, nhỏ một giọt máu chứa đầy sinh cơ từ trong cổ tay vào miệng Diệp Phàm.
Sau khi nhỏ một giọt vào miệng thì khí tức của Diệp Phàm đã chuyển biến tốt một cách rõ ràng, mà khí tức của cương thi lại trở nên yếu ớt.
Nhưng cương thi không hề ngừng lại mà vẫn nhỏ từng giọt máu vào miệng Diệp Phàm, cho đến khi cương thi yếu ớt không đứng vững nữa thì mới ngừng lại.
Giây tiếp theo.
Sinh cơ nồng đậm xuất hiện trên cơ thể Diệp Phàm, vết thương nhanh chóng lành lại, khí tức nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.
Thực lực ban đầu vốn là Luyện Thể Tông Sư cũng đột phá vào khoảnh khắc này, trở thành người tu tiên Luyện Khí tầng một.
"Cái này..."
Ngoài sơn động.
Người trung niên đầy mùi rượu nhìn thấy Diệp Phàm trong họa có phúc, thực lực mạnh mẽ, rồi lại nhìn cương thi 'tà ác' đang yếu ớt vô cùng trong góc.
Nhưng mà bây giờ.
Cương thi không những không làm hại Diệp Phàm mà còn chữa trị cho Diệp Phàm yếu ớt, khiến hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
Cảnh tượng như thế đã khiến nội tâm của người trung niên đầy mùi rượu chấn động, cả người sững sờ tại chỗ.
Không chỉ là hắn.
Nữ tu bên cạnh cũng khó tin mà nhìn cảnh ấy, ngơ ngác nhìn cương thi 'tà ác' đó, nhìn bộ dạng nó ngay cả đứng cũng đứng không vững, nữ tu cũng lộ vẻ xúc động.
'Ting! Đệ tử Diệp Phàm của ngài đã thoái phàm nhập tiên, đạt đến Luyện Khí tầng một, thưởng cho ngài năng lực thiên phú: Tự Bạo.'
Trong sơn động tối tăm.
Diệp Phàm trở thành người tu tiên mở mắt ra, nhìn Huyết Phân Thân cương thi bên cạnh bằng ánh mắt phức tạp.
Nhìn thấy đại sư huynh vô cùng yếu ớt, Diệp Phàm khàn giọng nói: "Đại sư huynh, cảm ơn ngươi, ngươi lại cứu ta một lần nữa."
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân vang lên từ từ.
Diệp Phàm lập tức bảo vệ Huyết Phân Thân cương thi trước mặt, nhìn về phía cửa sơn động.
Ở đó.
Hai bóng người đang từ từ tiến đến.
"Yên tâm, chúng ta sẽ không làm hại nó nữa, ta thực sự không có tư cách."
Người trung niên đầy rượu nói bằng giọng điệu nặng nề, đôi mặt lặng lẽ quan sát cương thi yếu ớt, sau đó cúi đầu thật sâu.
"Xin lỗi, trước đó là ta đưa kết luận võ đoán, ta xin lỗi vì sự thô lỗ trước đó của mình."
"Cái này..."
Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này thì hơi sững sờ, nhất thời không biết nên nói gì.
"Diệp Phàm, tình hình đại sư huynh của ngươi không ổn, vừa nãy khi nó cứu ngươi đã tiêu hao rất nhiều máu chứa đựng sinh cơ. Loại máu này vừa nhìn đã biết không đơn giản, máu đặc biệt còn thừa lại trong cơ thể của đại sư huynh ngươi có thể chỉ còn có nửa giọt thôi, tình hình của nó rất không ổn."
Nữ tu hơi mập mạp ở bên cạnh nói, ánh mắt cũng phức tạp.
"Nửa giọt?" Trong lòng Diệp Phàm lo lắng, lại không biết nên làm sao.
"Chúng ta cũng không biết nên làm thế nào, loại máu thần kỳ này có thể là chỉ có đại sư huynh người đặc biệt có, cương thi khác tuyệt đối sẽ không có. Chúng ta đã giết qua hàng trăm cương thi, nhưng chưa từng nhìn thấy loại máu nào bao hàm sinh cơ nồng đậm như vậy." Nữ tu hơi mập mạp lắc đầu.
"Tu luyện tiên pháp đi, để bản thân trở nên mạnh mẽ, sau đó tìm cách cứu đại sư huynh ngươi." Người trung niên đầy mùi rượu lấy một túi Càn Khôn ra đưa cho Diệp Phàm.
"Ta đã không có tư cách thu ngươi làm đồ đệ, bên trong có một cái đấu lạp, một bộ quần áo và đồ dùng hằng ngày đặc biệt, chúng có thể che giấu thân phận của đại sư huynh ngươi, những thứ còn lại là sự tạ lỗi với ngươi."
Người trung niên đầy mùi rượu nói xong thì nhìn Huyết Phân Thân cương thi một cái thật sâu, sau đó dẫn nữ tu nói lời tạm biệt rồi rời đi.
Bọn họ còn có nhiệm vụ chém giết yêu ma nữa, không thể ở lại lâu.
"Chúng ta đi đây, hy vọng lần sau gặp lại ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn."
Cộp cộp cộp!
Trong sơn động rơi vào im lặng.
Diệp Phàm nhìn đại sư huynh yếu ớt, trong lòng lại thề rằng nhất định sẽ chữa khỏi cho đại sư huynh, giúp đại sư huynh trở nên mạnh hơn.
Thề xong, Diệp Phàm mở túi Càn Khôn ra, hắn nhìn thấy bên trong có đấu lạp, quần áo, công pháp, linh thạch, ngọc phù truyền tin, còn có hai quả kỳ lạ.
"Hóa ra là quả tiến hóa, tốt quá rồi."
Diệp Phàm kích động vô cùng, quả tiến hóa có thể tiến hóa thiên phú, là đồ mà hắn cần gấp, chỉ cần dùng là có thể trở nên mạnh hơn.
Lúc này.
Diệp Phàm phát hiện đại sư huynh yếu ớt nhìn sang, nhìn chằm chằm vào hai quả tiến hóa trong phút chốc, sau đó cúi đầu.
"Đại sư huynh, ngươi thích quả tiến hóa sao? Cho ngươi!" Diệp Phàm không do dự đưa một quả tiến hóa cho Huyết Phân Thân cương thi.
"Hà.. hà hà!"
Huyết Phân Thân cương thi yếu ớt đáp lại, vươn tay đào đá vụn, cẩn thận đặt quả tiến hóa vào.
"Đại sư huynh, ngươi làm gì thế?"
Diệp Phàm không hiểu đại sư huynh làm thế làm gì, nhưng nghĩ đến việc đại sư huynh đã nhiều lần cứu mình, Diệp Phàm không hỏi nữa mà cũng đặt quả tiến hóa của mình vào trong một cái hố nhỏ, cùng chôn lấp nó!
"Hà... hà hà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận