Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 594. Hỏa Phượng Hoàng và Phượng Hoàng Biến (2)

Chương 594. Hỏa Phượng Hoàng và Phượng Hoàng Biến (2)
“Nghiệm chứng không vội, xử lý tà ma và quỷ dị ở Trung Châu, Đông Hải, Nam Vực, Bắc Cương, Tây Mạc trước đã, nếu như có thể xử lý sạch thì ta tin rằng có thể nhận được rất nhiều công đức.”
Lý Hiên định kiếm công đức trên diện rộng, xử lý sạch tà ma và quỷ dị trong thế giới Nhân tộc.
Có hơn một vạn Huyết Phân Thân, lại thêm sức mạnh của chính hắn, Lý Hiên không tin có người có thể cản trở hắn.
Với suy nghĩ như vậy, Lý Hiên bước ra Thánh Tuyền, đồng thời cũng nghĩ đến Tiểu Tần Nguyệt mềm mại đáng yêu.
Trong nháy mắt nghĩ tới nàng, trái tim Lý Hiên điên cuồng đập mạnh, góc nhìn lập tức đi tới bên Tần Nguyệt, linh hồn của hắn lại trực tiếp giáng xuống trên người Tần Nguyệt.
Đông Hải.
Đế quốc Phượng Hoàng, trong tẩm cung của Tần Nguyệt.
Tần Nguyệt mặc lụa mỏng tựa vào bồn tắm lớn mà tắm rửa, dưới dự tẩm bổ của Linh Khí Chi Thủy ấm áp, nàng dần rửa sạch mệt mỏi trên người.
Hôm nay, hải thú Đông Hải một lần nữa xâm lược, số lượng nhiều gấp đôi so với trước kia, còn xuất hiện rất nhiều hải thú ô nhiễm cấp cao.
Đối mặt với kẻ địch mạnh, Tần Nguyệt chỉ huy tu sĩ của đế quốc Phượng Hoàng đại chiến với hải thú ròng rã cả một ngày, cuối cùng tạm thời đẩy lùi được sự xâm nhập của hải thú.
Nhưng Tần Nguyệt lại bị tà ma đánh lén trong lúc chiến đấu, bị nội thương không hề nhẹ.
Mặc dù bên ngoài nhìn có vẻ không đáng ngại, nhưng nàng biết sức chiến đấu của bản thân đã chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, tối đa chỉ có thể phát huy được một nửa sức chiến đấu.
Nếu như hải thú lại một lần nữa tấn công vào thời điểm này, Tần Nguyệt lo lắng bản thân không chống lại được.
Để trạng thái có thể nhanh chóng hồi phục, nàng đã mở bảo khố của đế quốc Phượng Hoàng và lấy thánh liệu chi thủy ra, nàng định khôi phục thương thế thông qua việc ngân thánh thủy.
Nhưng điều khiến nàng không ngờ tới là hiệu quả chữa trị không hề tốt như trong tưởng tượng, chỉ có thể ổn định vết thương.
Sức chiến đấu của nàng vẫn như cũ, không thể phát huy được mạnh hơn. Đây là điều khiến Tần Nguyệt lo lắng nhất.
“Hy vọng hải thú sẽ không đến xâm lấn, nếu không e là thực sự phiền phức rồi.” Tần Nguyệt thở dài, trong đầu không khỏi nhớ đến sư tôn tao nhã.
Nghĩ đến dáng vẻ sư tôn cưng chiều mình, Tần Nguyệt đã muốn sà vào lòng Lý Hiên, làm một tiểu cô nương ngốc nghếch cái gì cũng không hiểu.
Nàng không hề muốn làm Thiên Mệnh Chi Tử gì đó, không muốn gánh vác trách nhiệm giải cứu thế giới nặng nề, nàng chỉ muốn mãi mãi ở bên cạnh Lý Hiên.
Cũng vào lúc này.
Trong khi Tần Nguyệt đang nghĩ đến Lý Hiên, trái tim nàng đập thình thịch, sau đó liền cảm nhận được linh hồn của Lý Hiên đột nhiên giáng lâm, tiến vào trong cơ thể nàng.
Nghĩ tới bản thân đang tắm, khuôn mặt trắng như tuyết của Tần Nguyệt lập tức đỏ lên, cái đầu nhỏ lập tức cúi xuống, không dám ngẩng đầu lên nữa.
“Khụ khụ.”
Giọng nói của Lý Hiên truyền vào đầu óc của Tần Nguyệt, chỉ có Tần Nguyệt có thể nghe thấy. Sau đó khải giáp tiên khí xuất hiện trên cơ thể Tần Nguyệt, bao bọc xung quanh cơ thể nàng.
“Sư tôn, ngài…Ngài sao vậy?” Giọng nói của Tần Nguyệt mềm mại, không nghe kỹ có thể sẽ không nghe thấy.
“Có thể là do huyết mạch, ta có thể giáng lâm vào cơ thể của ngươi, khống chế tiên khí của ngươi, thậm chí khống chế cả cơ thể và sức mạnh của ngươi.”
Lý Hiên cố gắng nghiêm túc, nhưng giọng nói không ổn định chứng minh tâm trạng dao động của hắn, chứng minh hắn hình như đã nhìn thấy gì đó.
“Sư tôn, ta không muốn làm đệ tử của ngài nữa, có được không?” Tần Nguyệt đột nhiên nói ra lời kinh người, đưa ra một đề nghị táo bạo.
“Đợi khi giải cứu được thế giới, chúng ta liền giải trừ quan hệ sư đồ. Nếu như chúng ta chết rồi, vậy kiếp sau chúng ta tuyệt đối sẽ không phải là sư đồ.”
Lý Hiên nói ra những lời từ tận đáy lòng, nhưng sau khi nói xong bản thân hắn cũng cảm thấy có chút nghi hoặc, không hiểu tại sao bản thân lại nói đến cái chết, nói đến kiếp sau. Điều này khiến Lý Hiên vô cùng thắc mắc.
“Sư tôn, ngài sẽ không chết đâu, nhất định sẽ không chết.”
Giọng nói của Tần Nguyệt chắc như đinh đóng cột, nàng không cho phép Lý Hiên chết. Nếu có kẻ dám tổn thương Lý Hiên, nàng tuyệt đối sẽ xé kẻ đó ra thành từng mảnh.
“Ừ, thủ đoạn bảo mệnh của ta rất nhiều, sẽ không chết đâu.”
Lý Hiên ấm áp nói, nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ về những lời bản thân nói vừa rồi, bởi vì những câu ấy phát ra từ tận đáy lòng hắn.
“Sư tôn, ngài sao vậy? Ta cảm nhận được nỗi buồn của ngài.” Tần Nguyệt đột nhiên hỏi.
“Buồn sao? Thời gian sắp tới chúng ta có thể sẽ gặp phải khó khăn rất lớn, rất khó đối phó.”
Lý Hiên kìm nén nỗi buồn trong lòng xuống, nỗi buồn này đột nhiên xuất hiện khiến Lý Hiên có chút mất cảnh giác.
Linh cảm này có thể là dự đoán tương lai, cũng có thể là cảnh cáo của rất nhiều năng lực thiên phú đem đến, tóm lại không phải là điều tốt lành gì.
“Sư tôn, cho dù là khi nào ta đều sẽ bảo vệ người, nhất định đó.”
Đó có thể là dự cảm về tương lai, cũng có thể là cảnh báo mà đông đảo năng lực thiên phú mang đến, tóm lại là không phải chuyện tốt đẹp.
“Sư tôn, bất cứ lúc nào, ta đều sẽ bảo vệ ngài, nhất định.”
Tần Nguyệt siết chặt nắm đấm nhỏ nghiêm nghị nói, thề cho dù chết nàng cũng phải bảo vệ sư tôn.
“Ừ, cảm ơn ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận