Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 231. Có được thiên phú hiếm thấy

Chương 231. Có được thiên phú hiếm thấy
“Người kế thừa? Nhạc Tử Quân có phản đối không? Hắn là đại sư huynh trong số các đệ tử, là người kế thừa tương lai. Nếu đổi thành bồi dưỡng Lý Hiên, Nhạc Tử Quân chắc chắn sẽ có ý kiến.” Tứ trưởng lão cau mày.
“Vậy thì chú trọng bồi dưỡng cả hai người, vừa hay chúng ta có đầy đủ tài nguyên, có thể bồi dưỡng hai người thừa kế.” Đại trưởng lão đề nghị.
“Cũng được, có điều thực lực của Lý Hiên còn kém một chút, nên thúc giục hắn nâng cao thực lực trước, nghề phụ để sau này học tiếp cũng được.” Tứ trưởng lão một lần nữa đề nghị.
“Cũng đúng, có điều là tốt nhất chúng ta đừng cưỡng ép quấy nhiễu hắn, vạn nhất làm hắn sinh ra tâm tư phản nghịch thì không ổn.” Bát trưởng lão cau mày.
“Ta có cách, để Nhạc Tử Quân đánh bại Lý Hiên một lần là được, Nhạc Tử Quân đã đạt đến Luyện Khí tầng mười nhiều năm, đang chuẩn bị Trúc Cơ hoàn hảo. Trước khi Trúc Cơ, để hắn đánh bại Lý Hiên một lần, kích thích Lý Hiên một chút, cũng có thể khiến Lý Hiên nhận thức được tầm quan trọng của thực lực.”
Đại trưởng lão đề nghị, sau đó nhìn sang phía tông chủ.
Các trưởng lão khác cũng nhìn về phía tông chủ, hỏi ý kiến của hắn.
“Cũng được, vừa hay Nhạc Tử Quân đã quay về, có thể thử xem.” Tông chủ gật đầu, dùng ngọc phù tiến hành truyền tin.
Có điều, Nhạc Tử Quân còn chưa đến, ngược lại có người đã báo cáo một chuyện.
Đó chính là Nam Hy và Băng Huyên Nhi đang đánh nhau trên không trung, bên ngoài đồn rằng vì ghen tuông tranh giành Lý Hiên mà đánh.
Lời đồn vô căn cứ thế này khiến các trưởng lão cạn lời, Đại trưởng lão càng đen mặt hơn, không lên tiếng.
……
Ở một phía khác.
Trên bậc thềm đại điện Thanh Liên Tông.
Một nam tử mũi khoằm chậm rãi đi tới, đôi mắt cay nghiệt liếc nhìn xung quanh, khí tức u ám khiến không khí lạnh xuống.
“Đại sư huynh!”
“Đại sư huynh!”
Sau khi một vài đệ tử đứng xung quanh nhìn thấy người này thì lập tức hành lễ, trong mắt mang theo sự sợ hãi.
Sau khi một đệ tử mập mạp trong số đó hành lễ xong thì lộ ra vẻ muốn nói gì đó rồi lại thôi.
“Lục sư đệ, có chuyện gì thì nói đi."
Đại sư huynh Nhạc Tử Quân mũi khoằm lạnh lùng nhìn nam tử đẫy đà.
"Đại sư huynh, ban nãy ta vừa thấy Băng Huyên Nhi tiên tử, nàng và Nam Hy sư tỷ đã đánh một trận.” Nam tử đẫy đà vội vàng giải thích.
"Đánh một trận? Tại sao?” Đôi mắt Nhạc Tử Quân nheo lại.
"Ta cũng không rõ lắm, chẳng qua có một đệ tử vô cùng tuấn lãng mới đến tông môn tên là Lý Hiên, người này rất được chào đón, hắn và Nam Hy sư tỷ có quan hệ rất tốt, hôm nay có người thấy Băng Huyên Nhi đi với Lý Hiên. Sau đó Băng Huyên Nhi và Nam Hy sư tỷ đột nhiên đánh nhau một trận, có người nói bọn họ đánh nhau vì tranh giành tình nhân là Lý Hiên.” Nam tử đẫy đà nói.
"Tranh giành tình nhân? Lý Hiên?"
Khí tức âm u lạnh lẽo lăn tăn xung quanh cơ thể Nhạc Tử Quân, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào nam tử đẫy đà.
"Đúng rồi, Lý Hiên có thể không biết chuyện ngài thầm mến Băng Huyên Nhi tiên tử.” Nam tử đẫy đà vội vàng trả lời.
"Ta biết rồi, đi điều tra một chút thông tin của Lý Hiên, ta cần biết nhiều tin tức về hắn hơn.” Nhạc Tử Quân lạnh lùng nói.
"Đại sư huynh, chỗ ta có thu thập trước một phần, huynh xem.” Nam tử đẫy đà đưa tới một phần thông tin
“Ừ.”
Nhạc Tử Quân nhận lấy thông tin và xem xét kỹ càng, trong mắt hắn, hàn quang không ngừng chớp động.
"Ta biết rồi."
Nhạc Tử Quân liếc nhìn nam tử đẫy đà, xoay người rảo bước về phía trước, vừa đi vừa như đang suy nghĩ điều gì.
Đợi sau khi đi xa, Nhạc Tử Quân quay đầu lại liếc nhìn một cái và thầm nói.
"Lục sư đệ đang khích bác gây chia rẽ, nghĩ muốn lừa ta để ta đối phó Lý Hiên, thật sự cho rằng đại sư huynh ta là vô dụng sao? Nực cười."
Nhạc Tử Quân nở nụ cười lạnh lùng, lại cẩn thận xem lại thông tin tình báo một chút, nói tiếp.
"Nam Hy sư muội là một người liều lĩnh như vậy, tuyệt đối không cho phép có lời đồn nhảm về muội ấy xuất hiện, nếu như xuất hiện muội ấy tất nhiên sẽ khiến tông môn ồn ào đến long trời lở đất. Nhưng, hiện tại rõ ràng nàng không hề náo loạn, còn có Băng Huyên Nhi, nàng thoạt nhìn trong trẻo lạnh lùng, nhưng trong lòng lại kiêu ngạo hơn thế, vậy mà cũng không tỏ vẻ gì. Phản ứng của hai người kia có gì đó rất không đúng, Lý Hiên này e rằng thật sự không đơn giản."
Từ trong thông tin ít ỏi, Nhạc Tử Quân đã phân tích ra những thông tin hữu ích, chuẩn bị sẽ tiếp xúc một chút với Lý Hiên trong tương lai, xem xem Lý Hiên lợi hại đến đâu mà lại trấn áp được Nam Hy và Băng Huyên Nhi.
Mang theo suy nghĩ này.
Nhạc Tử Quân đi tới đại điện của Thanh Liên Tông, hắn thấy tông chủ và mấy vị trưởng lão.
Sau đó.
Đôi bên bắt đầu nói chuyện với nhau, Nhạc Tử Quân cuối cùng cũng biết được nhiệm vụ của mình.
"Khiêu chiến Lý Hiên? Đả kích hắn? Khiến cho hắn coi trọng tu vi ?” Nhạc Tử Quân cau mày.
"Đúng, Lý Hiên có thiên phú rất tốt, nhưng hắn ưa thích nghề nghiệp phụ hơn, rất dễ trì hoãn việc tu hành, chúng ta hy vọng ngươi đến đả kích hắn một chút, khiến cho hắn càng xem trọng tu vi.” Tông chủ kiên nhẫn giải thích.
"Nhưng ta sắp Trúc Cơ hoàn mỹ rồi, không có thời gian khiêu chiến người khác, ta không muốn ảnh hưởng đến thời gian tu hành. Trong mắt ta, chuyện gì cũng không quan trọng bằng nâng cao thực lực.” Nhạc Tử Quân lắc đầu từ chối.
"Không sao, khiêu chiến một lần là được, nửa giờ là đủ rồi.” Đại trưởng lão nói một câu.
"Chuyện này..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận