Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 502. Người cõng quan tài đại biểu cho tử vong

Chương 502. Người cõng quan tài đại biểu cho tử vong
“Sư tôn còn sống, quá tốt, thật sự quá tốt. Sư tôn, ngài còn sống, thật sự quá tốt, hu hu hu.”
Nước mắt Tần Nguyệt rơi lã chã, ôm Lý Hiên khóc như mưa. Đôi tay trắng như tuyết ôm chặt lấy Lý Hiên, giống như nàng lo lắng sau khi mình buông tay thì Lý Hiên sẽ biến mất.
“Không sao, không sao, ta sẽ không bao giờ chết. Tin tưởng ta, ta vĩnh viễn không tử vong.” Lý Hiên tiếp tục an ủi tâm trạng của nàng với giọng ấm áp.
“Vâng, vâng, sư tôn sẽ vĩnh viễn không, sẽ vĩnh viễn không chết.”
Cái đầu nhỏ của Tần Nguyệt vội vàng gật, thân thể mềm mại rúc trong lòng Lý Hiên, như một con mèo con cô độc không nơi nương tựa tìm thấy ngôi nhà duy nhất của mình.
Lý Hiên tiếp tục ôm nàng, dịu dàng an ủi nàng, cho đến khi nàng thiếp đi trong lòng, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Một cách nhẹ nhàng, Lý Hiên muốn đặt nàng nằm lên giường bạch ngọc, nhưng lại phát hiện Tần Nguyệt vẫn đang túm lấy quần áo của hắn không chịu thả tay, vì vậy, hắn không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục ôm nàng.
Sau nửa giờ.
Trạng thái của Tần Nguyệt rốt cuộc cũng khá hơn nhiều, nàng dần dần khôi phục tư thái của tiểu nữ nhi gia, ngồi bên cạnh Lý Hiên với khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Tuy nhiên, nàng vẫn luôn nắm tay Lý Hiên, sống chết không chịu buông ra.
“Tiểu Nguyệt, chúng ta đi cứu một người đi, là Huyên Nhi. Lần này, nàng cũng giúp ta.” Lý Hiên nghĩ tới Băng Huyên Nhi, trong lòng khẽ thở dài một hơi.
“Vâng.”
Tần Nguyệt gật đầu, bàn tay nhỏ vẫn nắm tay Lý Hiên, chỉ là lực lượng hơi tăng thêm một ít.
“Đi thôi.”
Lý Hiên khống chế lệnh bài bí cảnh, hướng về phía biển hoa ở Nam Vực. Rất nhanh, Băng Huyên Nhi và hươu sao nhỏ đang ngủ say trong biển hoa được bao phủ và đưa vào trong bí cảnh.
Lý Hiên đặt Băng Huyên Nhi xinh đẹp như thiên tiên lên giường bạch ngọc. Thấy nàng vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, Lý Hiên cau mày kiểm tra tình huống của nàng.
Trên người nàng không có bất kỳ vết thương nào, nhưng khí tức rất không thích hợp, có cảm giác lơ lửng, hơn nữa nàng vẫn hôn mê bất tỉnh.
“Vết thương linh hồn!”
Lý Hiên cau mày, nếu vết thương tương tự Tần Nguyệt thì hắn vẫn có thể chữa khỏi.
Nhưng vết thương linh hồn tương đối phiền toái, hắn cũng không hiểu cách chữa trị.
“Tiểu Thứ Vị, đi ra ngoài một chút.” Lý Hiên nhìn vào khu vực cung điện ở tầng mười hai.
Vèo!
Tiểu Thứ Vị đột nhiên chui ra, sải bốn cái chân ngắn nhỏ chạy đến bên cạnh Lý Hiên, đứng trên vai hắn.
“Tình huống của nàng thật sự rất không ổn. Ta chỉ có một quả linh hồn, nhưng một quả này không đủ để nàng bình phục.”
“Nó tối đa chỉ có thể chữa trị được một phần thương thế, giúp vết thương linh hồn của nàng ổn định.” Tiểu Thứ Vị nghiêm túc nói.
“Ngươi cho nàng dùng đi.” Lý Hiên thở dài.
“Ngươi chắc chứ? Đây là quả linh hồn duy nhất.” Tiểu Thứ Vị nhìn Lý Hiên.
“Ngươi cho nàng dùng đi. Ta không muốn lại thiếu nợ thêm nhân tình.” Lý Hiên siết chặt bàn tay nhỏ của Tần Nguyệt rồi nói.
“Được.”
Tiểu Thứ Vị lấy ra quả linh hồn duy nhất còn sót lại, đặt lên trên đôi môi đỏ thắm của Băng Huyên Nhi.
Trong nháy mắt, quả linh hồn hóa thành năng lượng tinh thuần và dung nhập vào trong miệng của Băng Huyên Nhi, bị nàng hấp thu nhanh chóng.
Linh hồn của nàng bắt đầu dao động, thực lực cũng tăng lên đến một trình độ nhất định, trạng thái có vẻ tốt hơn rất nhiều.
Nhưng nàng vẫn đang ngủ say, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
“Chỉ có thể vậy thôi, tình huống của nàng sẽ không trở nên xấu đi, nhưng để nàng tỉnh lại, còn cần ít nhất một quả linh hồn nữa.” Tiểu Thứ Vị nghiêm túc giải thích.
“Ta biết rồi.”
Lý Hiên gật đầu, suy tính xem nơi nào có quả linh hồn.
Lúc này, hắn nghĩ tới hai đại bí cảnh còn lại thuộc ba đại bí cảnh, cũng chính là bí cảnh có đẳng cấp tương đồng với bí cảnh Linh Hồn.
“Tiểu Thứ Vị, trừ bí cảnh Linh Hồn, còn có hai đại bí cảnh khác đúng không? Có cách nào lấy quả linh hồn từ nơi đó không?”
“Ba đại bí cảnh, bí cảnh Linh Hồn là bí cảnh Trúc Cơ kỳ, bí cảnh Hàn Băng ở Bắc Vực là bí cảnh Kim Đan kỳ, bên trong chắc hẳn không có quả linh hồn.”
“Hình như ở đó chỉ có công pháp luyện thể mạnh mẽ. Nếu ngươi muốn đi, tốt nhất Kim Đan đại viên mãn rồi hãy đi, nếu không sẽ rất nguy hiểm.” Tiểu Thứ Vị giải thích.
“Không có sao? Vậy sau này lại đi.” Lý Hiên cau mày suy nghĩ, muốn tìm biện pháp giải quyết.
“Sư tôn, ngài đừng lo lắng. Sau đó ta sẽ nhờ Tần Bất Hối trưởng lão giúp đỡ, có lẽ nàng sẽ có tin tức về quả linh hồn ở Ngoại Vực.” Tần Nguyệt nghiêm túc nói.
“Sắp tới ngươi cứ ở bí cảnh Linh Hồn. Mặc dù thân thể của ngươi đã bình phục, nhưng huyết mạch bị tổn thương, phải chữa trị mới được.”
Lý Hiên nghĩ tới năng lực Huyết Mạch Đề Thủ, tiếp theo đây hắn dự định sẽ tu bổ huyết mạch của Tần Nguyệt cho tốt.
“Vâng, vâng, ta nghe sư tôn.”
Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, bàn tay nhỏ mảnh khảnh trắng nõn nắm lấy bàn tay của Lý Hiên, nhẹ nhàng dựa vào hắn.
“Ta đi đây.”
Thấy cảnh này, Tiểu Thứ Vị có cảm giác bị rải thức ăn cho chó. Nó chịu không nổi nên vội vàng nhảy lên và biến mất.
‘Ting! Đệ tử Triệu Thiên của ngài thành công cấy ghép huyết mạch Dung Nham Tích Dịch, thực lực từ Luyện Khí tầng năm tăng vọt lên Luyện Khí tầng mười.’
‘Ting! Đệ tử Lý Hồng Phúc của ngài bất ngờ nhặt được quả thần bí, sau khi dùng, từ Luyện Khí tầng ba tăng vọt lên Luyện Khí tầng tám.’
‘Ting! Phần thưởng của ngài cộng dồn lại: Chưởng Khống Phong Bạo sơ cấp. Ngài có thể tùy ý điều khiển lực lượng của thuộc tính phong trong trời đất.’
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận