Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 448. Đánh chết cũng không dạy Lý Hiên (2)

Chương 448. Đánh chết cũng không dạy Lý Hiên (2)
“Kết quả là Lý Hiên đến, mới hơn hai mươi ngày mà hắn đã học xong hết kiến thức của ta, còn có thể học một suy ba, từ vấn đề đơn giản diễn sinh ra rất nhiều ý nghĩ phức tạp và hỏi một đống vấn đề có độ khó rất cao.”
“Lúc mới bắt đầu, ta còn có thể trả lời được, nhưng càng về sau những vấn đề của hắn càng nghe càng thấy giống thiên thư, ta hoàn toàn nghe không hiểu, chỉ có thể không trả lời.”
“Nhưng không ngờ sư tôn của ngươi tự mình nghiên cứu một phen liền tìm ra, sau đó lại hỏi ta vấn đề càng khó hơn.”
“Ta vốn đã nghe không hiểu, kết quả hắn lại hỏi vấn đề càng khó hơn. Đây không phải là bắt nạt người khác sao? Mấu chốt là bản thân sư tôn của ngươi không phát hiện ra, còn muốn học tập cùng ta.”
“Không còn cách nào nữa, ta đành giả vờ keo kiệt, không dạy cái gì hết, bây giờ khó khăn lắm ta mới đuổi được sư tôn ngươi đi mà không mất thể diện.”
Tả Thủ Tà Y giận dữ bất bình nói rõ. Hắn cảm thấy buồn phiền tới cực điểm.
“Sư tôn học nhanh như vậy sao?” Triệu Thiên kinh ngạc.
“Không chỉ nhanh đâu, nếu mà hắn không đi thì chuyện ta không bằng hắn sẽ bại lộ. Ta sống nhiều năm như vậy mới hiểu được, sự chênh lệch giữa thiên tài và người bình thường là hàng trăm, hàng nghìn lần.”
“Ta mất mấy năm mới nghiên cứu ra một vấn đề, nhưng hắn nghiên cứu một hai lần đã biết, còn thuận tiện lĩnh ngộ thêm rất nhiều kiến thức mới. Sự chênh lệch như vậy thật sự tức chết người khác.”
Tả Thủ Tà Y buồn bực khôn nguôi. Hắn quyết định, sau này có đánh chết hắn cũng không dạy Lý Hiên nữa. Đúng là quá đả kích người khác.
“Chuyện…”
Triệu Thiên nghe vậy, lại nhìn dáng vẻ buồn bực đó của Tả Thủ Tà Y, trong lòng không khỏi càng kính sợ Lý Hiên hơn, cảm thán sư tôn quả nhiên không phải người bình thường.
“Đúng rồi, Triệu Thiên. Lúc sắp đi, sư tôn của ngươi để lại một ít đan dược cho ngươi dùng. Hắn nói tốc độ tu hành của ngươi quá chậm, bây giờ mới Luyện Thể tông sư, bảo ngươi cố gắng đột phá lên Luyện Khí tầng một.”
Tả Thủ Tà Y lấy mấy chục bình đan dược ra và đưa cho Triệu Thiên, thúc giục hắn sử dụng.
“Nhiều thế?”
Thấy nhiều đan dược như vậy, Triệu Thiên không nhịn được gãi đầu, đồng thời nhỏ giọng nói.
“Thật ra thì thực lực của ta đã tăng lên rất nhanh, mới có mấy ngày, ta đã là Luyện Thể tông sư rồi.”
“Tốc độ thăng cấp của ngươi quả thật là rất nhanh, nhưng sư tôn của ngươi quá lợi hại, yêu cầu nhất định cũng cao hơn, cho nên ngươi cố gắng lên, mau chóng đạt đến tiêu chuẩn của sư tôn ngươi.”
“Vâng.”

Thanh Liên Tông.
Tiểu viện khu ngự thú.
Lý Hiên ngồi xếp bằng dưới tầng hầm, một con quạ lửa dần hình thành trong lòng bàn tay hắn, một con quạ lửa nhỏ xinh đẹp đang vỗ cánh.
“Cố gắng cả một tháng, tiêu hao lượng công đức lớn, cuối cùng ta vẫn thất bại, không thể ngưng tụ ra cự nhân hỏa nguyên tố, chỉ có thể ngưng tụ ra một con quạ lửa nhỏ.”
Lý Hiên thở dài, rất không hài lòng với nghiên cứu của mình. Thật sự là huyết mạch Phượng Hoàng trong cơ thể hắn quá ít, kìm hãm nghiêm trọng đến sự phát triển của hắn.
Tuy nhiên, còn hai tháng nữa là hắn lại có thể chiết tách huyết mạch tiếp. Đến lúc đó, uy lực của quạ lửa nhỏ cũng sẽ mạnh hơn.
Lý Hiên khẽ búng ngón trỏ, quạ lửa vỗ cánh, kêu oa oa và bay lượn vòng quanh Lý Hiên.
Nhiệt độ nóng bỏng hơ nóng mọi thứ trong tầng hầm, cuối cùng hóa thành ngọn lửa và hòa tan trong tay Lý Hiên.
Dị tượng biến mất, Lý Hiên bắt đầu suy tính phương hướng tiếp theo. Đầu tiên là kiếm thêm các loại cảm xúc.
Ngoài ra là kiếm thêm công đức. Mỗi ngày Huyết Phân Thân của hắn đều đang cứu người, kiếm công đức, nhưng hắn sẽ không bao giờ chê công đức nhiều.
Công đức thật sự quá ngon lành, mỗi lần tiêu hao công đức, tốc độ thăng cấp của cái gì cũng rất nhanh, thu hoạch rất phong phú.
“Tiếp tục bế quan, tăng cường thực lực, lĩnh ngộ Thanh Liên Thể, tăng cường phạm vi của lĩnh vực, còn phải lấy lòng Tiểu Thứ Vị, lấy được quả linh hồn mà nó cất giấu.”
Lý Hiên lẩm bẩm và nhắm mắt lại, tiếp tục tăng thực lực trong quá trình tiêu hao công đức.
Bên ngoài.
Hồ sen của Thanh Liên Tông.
Kiếm Si đứng ngạo nghễ trên lá sen, lấy hắn làm trung tâm, nồng đậm kiếm ý nhanh chóng khuếch tán, dần dần ngưng tụ thành kết giới kiếm ý, thực lực tiến bộ nhiều.
“Phù! Sau lần thua trong tay Lý Hiên trước dó, ta chẳng những không sa sút, mà còn càng đánh càng hăng, thậm chí còn ngưng tụ thành kết giới kiếm ý.”
Kiếm Si nở nụ cười, phóng ra thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, bóng người phiêu nhiêu rơi xuống, trông vô cùng phiêu dật.
“Chúc mừng thực lực của Kiếm Si sư huynh lại tăng mạnh.” Hai đệ tử nhanh chóng tiến lên và hành lễ chúc mừng.
“Ừ.” Kiếm Si gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ kiêu ngạo.
“Kiếm Si sư huynh, lần này ngươi còn khiêu chiến Lý Hiên sư huynh không?” Một đệ tử cao gầy hỏi.
“Đương nhiên, lần trước ta đi khiêu chiến Lý Hiên, kết quả còn chưa vào cửa đã thất bại, bị trận pháp vây bên ngoài, còn cười ngây ngô.”
“Ta vĩnh viễn không thể quên được thất bại khắc cốt ghi tâm đó. Lần này, ta muốn rửa sạch nỗi nhục trước kia, lấy lại vinh dự cho mình.” Ý chí chiến đấu của Kiếm Si sôi sục.
“Nhưng cổng nhà Lý Hiên có trận pháp bảo vệ, nếu đi, ngài nhất định sẽ lại trúng chiêu.” Đệ tử cao gầy tiếp tục nói.
“Đúng vậy, trận pháp đó rất đặc biệt lợi hại. Mấy ngày trước, Lý Hiên sư huynh không ở nhà. Triệu chấp sự cảm thấy mình đã hiểu thấu triệt về trận pháp, không nhịn được mà đến thử một phen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận