Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 686. Phiên ngoại 4: Nhị giai sao? Quá yếu! (2)

Chương 686. Phiên ngoại 4: Nhị giai sao? Quá yếu! (2)
"Thế mới đúng, nói cho ta biết hoàn cảnh xung quanh đây, cả chuyện về bộ lạc Vinh Diệu, cũng tình hình của tộc Diệt Thế."
Lý Hiên bình tĩnh nói, chẳng qua hắn để tâm đến tộc Diệt Thế, muốn có thêm nhiều thông tin về chúng.
"Được, đại nhân."
Mai hoa lộc không dám nói không, nó vội vàng kể.
"Có rất nhiều chủng tộc sinh tồn xung quanh đây, có bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Hắc Xà,... Còn về tộc Diệt Thế, đó là một chủng tộc vô cùng đáng sợ."
"Cơ thể của chúng nó là một loại bia mộ kỳ quái, là một chủng tộc có năng lực không thể tưởng tượng nổi, đừng nên nhìn thẳng vào mắt chúng khi chiến đấu với chủng tộc này."
"Bởi vì linh hồn sẽ bất tri bất giác bị tấn công, hơn nữa công kích linh hồn rất khó ngăn cản."
"Thế giới Thần Vực cao thủ nhiều như mây, nhưng trong lần giao chiến đầu tiên với tộc Diệt Thế, cao thủ của chúng ta vẫn chịu thiệt hại nặng nề, nên tộc Diệt Thế mới có thể tiến vào bên trong thế giới..."
Mai hoa lộc nói từng chút một, kể ra tất cả những thông tin mà nó biết.
Lý Hiên lắng nghe cẩn thận, khi nghe nói rằng nhiều sinh vật mạnh mẽ của Thần Vực bị tộc Diệt Thế ô nhiễm thành chiến sĩ con rối, Lý Hiên càng cảm thấy không dễ đối phó với tộc Diệt Thế.
Tất nhiên, Lý Hiên cũng nhận được vài tin tức tốt.
Ví dụ như tộc Diệt Thế cũng có những tồn tại yếu ớt, cấp bậc của tộc Diệt Thế cũng tương tự như các sinh vật Thần Vực.
Yếu nhất là nhất giai nhất đẳng, tương đương với Bán Bộ Tiên Đế, cũng là cấp bậc hiện tại của Lý Hiên.
Nghĩ đến điều này, Lý Hiên hơi bị đả kích một chút.
Bản thân cố gắng lâu như vậy, khó khăn lắm mới trở thành Bán Bộ Tiên Đế, kết quả lại ngang hàng với một cái cấp bậc yếu nhất của tộc Diệt Thế.
Cũng may hắn được nhiều thiên phú tăng cường, sức chiến đấu cực kỳ mạnh, cho dù là kẻ địch nhị giai cũng có thể dễ dàng giết chết, đây mới là lá bài tẩy quan trọng của hắn.
Cân nhắc đến điểm này, Lý Hiên không còn bị đả kích nữa, trái lại quay sang nhìn mai hoa lộc.
"Nói cho ta biết nơi nào có bảo vật tương tự với cỏ Bách Linh, gần đây có cấm địa hoặc động phủ gì đó không." Lý Hiên nói.
"Được, ta có biết một cấm địa tên là thung lũng Hàn Băng, từng có một đại lão hệ hàn băng tử trận ở nơi này, khiến sốc quanh năm phủ tuyết."
"Sau đó, có rất nhiều hoa Hàn Băng mọc lên ngay tại trung tâm của thung lũng."
"Những bông hoa Hàn Băng này có giá trị rất cao, dồi dào sinh trưởng, rất nhiều sinh linh của các bộ lạc muốn có."
"Nhưng khí tức hàn băng của nơi đó qua lạnh giá, chỉ cần đến gần là cơ thể sinh linh đã trở nên giá lạnh, càng tới gần càng lạnh."
"Cho đến bây giờ, vẫn chưa có ai có thể lấy được hoa Hàn Băng ở nơi đó, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhưng không thể làm gì được."
"Về sau, ngay cả sinh vật Thần Vực ngũ giai cũng thất bại, lúc này mọi người mới không dám tùy tiện tới gần, nếu ngươi muốn đi, chúng ta có thể đế gần đó nhìn xem." Mai hoa lộc nói.
"Thung lũng Hàn Băng à?"
Lý Hiên nóng lòng muốn thử, hắn có đông đảo thiên phú hệ hàn băng, Hòa Hợp Với Hàn Băng, tính kháng hàn băng, Đóng Băng Vĩnh Viễn...
Chưởng Khống Hàn Băng được hình thành từ việc dung hợp các loại năng lực của nhiều thiên phú như thế mang lại cho Lý Hiên một sự tự tin mãnh liệt.
Đương nhiên hắn muốn thử đến đó một lần, nếu lỡ thành công hái được, vậy thì có lẽ cấp bậc của hắn sẽ tăng lên nhiều.
Nghĩ về điều này, Lý Hiên khẽ gật đầu.
"Được, lát nữa chúng ta đi đến đó. Trước khi đi, ngươi trở về cùng với ta, ta định từ biệt bộ tộc Thỏ, dù sao ta cũng sinh ra ở bộ lạc này."
"Được, đại nhân."
Mai hoa lộc chậm rãi đứng dậy, trong thời gian ngắn như vậy, vết thương của nó đều đã lành hẳn, tốc độ tự hồi phục mạnh mẽ cũng được thể hiện.
Nhưng đôi mắt của nó cứ nhìn trước liếc sau, như thể đang tìm kiếm cơ hội chạy trốn.
Vèo!
Bóng dáng của Lý Hiên lóe lên trong không trung.
Hắn trực tiếp đứng trên đầu mai hoa lộc, giẫm lên nó nói: "Đi thôi, trở về bộ lạc Hắc Thạch."
"Chuyện..."
Mai hoa lộc không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của Lý Hiên, bước từng bước về phía bộ lạc Hắc Thạch.
Bộ lạc Hắc Thạch.
Vương tử Thỏ Tím đang ngồi trên mặt đất, vừa tiêu hóa năng lượng trong cơ thể, đồng thời cảm nhận được thực lực tăng lên nhanh chóng.
Những con thỏ còn lại đang ăn cỏ khô, ăn xong một lúc chúng cũng ngồi tiêu hóa lấy sức.
"Vương tử Thỏ Tím, ngươi có cảm nhận được không? Tốc độ tăng lên của ngươi rất nhanh, ăn cùng một loại năng lượng, nhưng ngươi tăng trưởng nhiều hơn." Hôi Nhị nghiêm túc nói.
"Đúng thực! Ta có thể cảm nhận được mình đang mạnh lên, ta cảm thấy mình có thể đánh bại chúng nó một cách dễ dàng." Vương tử Thỏ Tím chỉ vào những con thỏ nhỏ phía sau mình.
"Đó là đương nhiên, ngươi là tộc Thỏ Vương, có thiên phú hấp thu năng lượng cường đại, chỉ cần có đầy đủ lương thực, tốc độ tiến bộ của ngươi nhanh hơn chúng ta 50%."
"Vì vậy tốc độ trưởng thành của ngươi trong tương lai sẽ rất đáng sợ, đây không chỉ là thiên phú đặc biệt của tộc Thỏ Vương, mà cũng là nền tảng để ngươi trở thành Thỏ Vương sau này." Hôi Đại nói.
"Có thật không? Vậy ta có thể vượt qua công chúa Thỏ hay không? Hiện tại nó đã nhất giai nhị đẳng rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận