Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 449. Kiếm Si lại tới khiêu chiến nữa

Chương 449. Kiếm Si lại tới khiêu chiến nữa
Kết quả là chẳng những Triệu chấp sự không giải được, hắn còn bị nhốt trong trận pháp mấy ngày, vẫn là do Băng Huyên Nhi nhờ Lý Hiên giúp đỡ mới cứu được Triệu chấp sự.
“Giờ đã qua mấy ngồi mà Triệu chấp sự vẫn không dám ra ngoài, trong lòng có ám ảnh luôn.” Một đệ tử khác nói.
“Chuyện…”
Kiếm Si nghe thấy thế thì cũng thấy sợ hãi trong lòng, không dám tùy tiện bước đến gần nhà Lý Hiên.
Nhưng hắn muốn khiêu chiến Lý Hiên, chỉ có như vậy thì hắn mới có thể cảm nhận được sự tiến bộ của mình, cho nên hắn thử thăm dò.
“Nếu ta dùng thủ đoạn bạo lực, có thể phá vỡ trận pháp không?”
“Đừng, tuyệt đối không được dùng thủ đoạn bạo lực.”
Đệ tử cao gầy vội vàng lắc đầu rồi nói tiếp: “Kiếm Si sư huynh, ngươi biết tại sao những sinh vật được nuôi dưỡng trong khu ngự thú đều trở nên thành thật hay không?”
“Tại sao?”
“Bởi vì bọn chúng đều bị trận pháp dọa sợ. Những sinh vật này cảm thấy thể chất của mình mạnh mẽ, muốn tiến vào bằng cách dùng thể chất của mình để phá hỏng trận pháp.”
“Kết quả là móng vuốt vừa duỗi ra, chúng nó đã bị kéo vào trong trung tâm trận pháp, sau đó chính là các loại tự phản kích của trận pháp như là sấm sét, mưa đá, lửa đốt…”
“Tóm lại, nếu dùng thủ đoạn bạo lực thì ngươi sẽ kích hoạt uy lực mạnh nhất của trận pháp, hậu quả không thể tưởng tượng được. Vì vậy, sư huynh, ngươi tuyệt đối đừng làm chuyện điên rồ.” Đệ tử cao gầy nói.
“Vậy ta phải làm sao bây giờ?”
Nghe vậy, Kiếm Si vội vàng gạt bỏ suy nghĩ này trong lòng và quay lại hỏi làm thế nào.
“Theo suy đoán của chúng ta, trận pháp chỉ có hiệu lực trong bán kính năm trăm thước từ nhà của Lý Hiên, sư huynh, ngươi chỉ cần đứng cách đó năm trăm thước rồi.” Đệ tử cao gầy giải thích.
“Cách năm trăm thước à?”
Kiếm Si nghĩ đến cảnh mình đi khiêu chiến người khác, nhưng lại không dám đến quá gần, phải trốn cách xa năm trăm thước để khiêu chiến, hắn cảm thấy rất mất mặt.
“Như vậy có phải là quá mất mặt rồi không? Khiêu chiến vẫn luôn là cuộc cạnh tranh giữa các cường giả. Kết quả là ta còn chưa khiêu chiến mà đã yếu hơn một bậc. Làm thế không ổn lắm đâu?”
“Kiếm Si sư huynh, ngươi biết không? Trận pháp của Lý Hiên vô cùng lợi hại, ngay cả Thái thượng trưởng lão của Tam Kiếm Tông cũng muốn mời Lý Hiên rời núi bố trí trận pháp để đối phó quỷ dị.”
“Đáng tiếc là Lý Hiên từ chối. Chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Lý Hiên. Bọn họ đều cảm thấy hắn nhát gan, sợ phiền phức, thậm chí có người nói sẽ cưỡng ép chiêu mộ Lý Hiên chinh chiến.”
“Vẫn là Tông chủ và các trưởng lão ra sức dẹp yên nghị luận của mọi người, toàn lực bảo vệ Lý Hiên, lúc này mới không có ai quấy rầy Lý Hiên. Khụ, đi xa rồi, tóm lại, trận pháp của Lý Hiên vô cùng lợi hại.”
“Khiêu chiến trong trận pháp quá không công bằng với ngươi, tỷ thí chân chính hẳn phải công bằng. Ta đề nghị ngươi chỉ khiêu chiến kiếm ý của Lý Hiên.”
“Chỉ khiêu chiến kiếm ý của Lý Hiên à? Như thế có được không?”
Kiếm Si vẫn cảm thấy khiêu chiến thực lực tổng hợp mới là điều mà một cường giả nên làm.
“Có gì không tốt chứ? Ngươi không muốn biết Đoạn Chi Kiếm Ý của ngươi mạnh hay Thủ Hộ Kiếm Ý của Lý Hiên lợi hại hơn sao?” Đệ tử cao gầy vội vàng nói.
“Chuyện…”
Kiếm Si hơi động lòng, hắn thật sự muốn tỷ thí một trận với Lý Hiên.
Nhưng vừa nghĩ đến cảnh bản thân không dám đến gần nhà của Lý Hiên, chỉ có thể đứng cách đó năm trước thước mà gào thét là hắn đã cảm thấy hơi mất mặt.
Nhưng hắn vẫn quyết định khiêu chiến, bởi vì hắn phát hiện ra sau mỗi lần khiêu chiến Lý Hiên, hắn đều tiến bộ thần tốc. Vì thực lực, hắn có thể chấp nhận việc mất chút thể diện.
Vì vậy, hắn rời đi, sải bước đi nhanh về phía tiểu viện của Lý Hiên.
Việc hắn chuẩn bị khiêu chiến Lý Hiên cũng được lưu truyền giữa các đệ tử thông qua ngọc phù truyền tin.
Cổng sơn môn.
Nam Hy vác trường thương hoàng kim, mặc khôi giáp màu vàng, dẫn theo Liệt Diễm Cuồng Sư mệt mỏi đi từng bước lên núi, tốc độ rất chậm.
“Cuồng Sư, ngươi vất vả rồi. Ngươi đã chạy liên tục mười vạn cây số, lại tham gia nhiều trận chiến như vậy. Lần này trở về, ngươi nghỉ ngơi nhiều một chút.”
Nam Hy đau lòng vuốt ve Liệt Diễm Cuồng Sư, thậm chí nàng cũng không cưỡi nó, mà âm thầm đi cạnh để bầu bạn với nó.
Lần lịch luyện này, các nàng đã trải qua quá nhiều chuyện, chỉ riêng tuyệt cảnh đã xuất hiện hai lần.
May mắn là Cuồng Sư làm bạn với nàng, còn có linh phù Lý Hiên để lại cứu nàng, khiến nàng hết sức cảm động.
“Uy lực linh phù của sư tôn thật đáng sợ. Trong tuyệt cảnh như vậy mà vẫn có thể giúp ta siết ra một con đường sống. Lần này trở về, ta nhất định phải nán lại bên sư tôn lâu một chút.”
Giọng nói của Nam Hy dễ nghe, mái tóc đen tung bay trong gió, đôi môi đỏ thắm hơi mím lại.
Nghĩ đến dung nhan tuấn mỹ của Lý Hiên, nghĩ đến tính cách dịu dàng của sư tôn, nàng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Lúc này, nàng thấy vài đệ tử phi hành vội vã nên nhanh chóng hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Sau khi biết Kiếm Si muốn đến khiêu chiến Lý Hiên, đôi mắt xinh đẹp của Nam Hy lướt qua vẻ mong chờ.
“Kiếm Si dám khiêu chiến sư tôn, nhất định hắn có tuyệt chiêu gì đó, ta phải đi xem một chút. Hơn nữa lâu rồi không thấy sư tôn, ta rất nhớ hắn.”
Nam Hi thầm lẩm bẩm, lúc này mới nhìn sang Cuồng Sư đang mệt mỏi bên cạnh và nói: “Cuồng Sư, chúng ta đi gặp sư tôn và ăn thịt nướng nào.”
Rống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận