Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 620. Đệ tử gặp chuyện (2)

Chương 620. Đệ tử gặp chuyện (2)
“Lũ tà ma cũng nhận ra điều này, hiện tại bọn chúng đình chỉ xâm lấn, chờ đợi kịch độc tạo thành tổn thương lớn hơn cho ta.”
“May mắn là ngươi kịp thời đưa tới một viên đan dược, chữa khỏi độc tố của ta. Lũ tà ma căn bản không biết điều này, còn đang ngây ngốc chờ đợi.”
“Hiện tại thương thế của ta đã khỏi bảy tám phần. Lần sau, nếu tà ma xâm lấn, ta tuyệt đối có thể cho bọn chúng một bất ngờ lớn, nói không chừng còn có thể làm một hai con trọng thương. Đây đều là công lao của viên đan dược này."
Thược Dược lão tổ nói nhanh, kể lại tình hình chiến đấu ở thiên vực.
Liễu trưởng lão nghe thấy thế thì hết sức kinh ngạc, vội vàng nói.
"Không nghĩ được rằng Giải Độc đan lại có ảnh hưởng đến cuộc chiến ở thiên vực, vậy ta đưa cho ngài thêm mấy viên, sau đó ta sẽ nghĩ cách mời vị Miêu tiên sinh kia tiếp tục luyện chế."
"Ừ, vị Miêu tiên sinh này rất bất phàm, lại đã cứu mệnh của ta, nhất định phải đối đãi cho tốt, không thể chậm trễ Miêu tiên sinh, thuật luyện đan của nó có khả năng cao hơn ta." Thược Dược lão tổ dặn dò.
"Ngài yên tâm, ta hiểu rõ."
Liễu trưởng lão liền vội vàng gật đầu, chỉ là trong lòng càng thấy kinh ngạc về vị Miêu tiên sinh này, dù sao Thược Dược lão tổ cũng là một trong những Luyện Đan Sư đương thời mạnh nhất.
Ngay cả Thược Dược lão tổ cũng cho rằng Miêu tiên sinh ở trên nàng thì thuật luyện đan của Miêu tiên sinh rốt cuộc khủng bố đến mức nào? Liễu trưởng lão không dám nghĩ tới.
Tâm tình Liễu trưởng lão chấn động, nàng lập tức lấy ngọc phù truyền tin ra và liên lạc với Tần Nguyệt, muốn gặp lại Miêu tiên sinh một lần nữa.
Tiếc là đáp án mà nàng nhận được không phải là đồng ý, mà là sẽ chuyển lời.
Liễu trưởng lão cũng hiểu, Luyện Đan Sư mạnh mẽ như Miêu tiên sinh chắc chắn có rất nhiều chuyện, không thể nào dễ gặp mặt được.
Cho nên nàng chỉ uyển chuyển thể hiện tình thế của thiên vực cần Giải Độc đan, hy vọng Miêu tiên sinh có thể giúp hỗ trợ luyện chế một ít đan dược, thù lao và tài liệu đều sẽ được chuẩn bị.
Làm xong hết thảy.
Liễu trưởng lão phái người đưa Giải Độc đan trong tay mình đến thiên vực, đề phòng thiên vực nảy sinh việc lớn, khiến cả thế giới Nhân tộc sụp đổ.
Bên kia.
Trụ sở núi Thanh Phong ở ngoại vực.
Tiểu Muội bạc trắng mái đầu lẳng lặng nằm trên giường bệnh, yếu ớt nhắm mắt trầm miên, một nàng, người mà lẽ ra phải có tinh thần hăng hái và mạnh mẽ, giờ phút này lại lộ ra tử khí và dần dần già đi.
Cạnh giường bệnh.
Một nữ hán tử cường tráng nghiêm túc canh giữ, sốt ruột đi tới đi lui.
Lúc này.
Vài y sư trong căn cứ đi đến, biểu cảm của ai cũng đều nặng nề.
“Sao rồi? Thế nào rồi? Tìm ra cách cứu Tiểu Muội chưa?” Nữ hán tử cường tráng vội hỏi.
“Vũ tỷ, bọn ta thua rồi, bọn ta đã tra tất cả sách cổ, đã tìm rất nhiều cách, nhưng đều không tìm ra cách trị liệu cho nàng.”
“Chuyện sinh cơ của nàng xói mòn chỉ là thứ yếu, phiền toái thực sự là huyết mạch của nàng đã cạn khô, đây mới là vấn đề lớn nhất.”
Huyết mạch quá thần bí, một khi xảy ra vấn đề thì rất khó chữa trị, bọn ta đã suy nghĩ rất nhiều cách nhưng đều không dùng được.”
Các y sư thở dài thật sâu, trên mặt đều lộ ra thần sắc bất lực.
“Thọ tiên sinh thì sao? Ngay cả ngươi cũng không có cách nào ư? Không phải ngươi thích nghiên cứu huyết mạch sao?” Vũ tỷ cường tráng nhìn về phía lão đầu gầy đét.
“Haiz, vấn đề của nàng của khó nói lắm, nói đơn giản thì cũng đơn giản, chỉ cần bổ sung huyết mạch đang khô cạn là sẽ có chuyển biến tốt đẹp rồi, nhưng mà.”
“Bổ sung huyết mạch mới là vấn đề khó khăn nhất, căn bản là bọn ra không biết đây là huyết mạch gì, cũng không biết ở nơi nào có loại huyết mạch này, càng không biết cách bổ sung huyết mạch.”
“Đối với chúng ta, đây là vấn đề khó giải vô cùng, đừng nói là bọn ta, dù là ba Luyện Đan Sư đứng đầu của Thần Đan Tông cũng không có cách giải quyết.”
Thọ tiên sinh gầy đét bất lực lắc đầu, dù hắn bức thiết muốn cứu Tiểu Muội, nhưng đối với nan đề huyết mạch, hắn thật sự bất lực.
“Sao có thể như vậy được? Sao có thể như vậy cơ chứ? Tiểu Muội cứu được toàn bộ căn cứ núi Thanh Phong, nếu không có nàng, chúng ta sẽ bị tà ma tiêu diệt.”
“Sau khi nàng xuất hiện, nàng đã ngăn sóng dữ và đánh lui tà ma, đã cứu chúng ta, vậy mà bây giờ chúng ta muốn cứu nàng nhưng lại rơi vào đường cùng,”
“Mà chúng ta chỉ có thể nhìn chứ không còn cách nào khác, đúng là khiến người ghê lòng mà.” Vũ tỷ cường tráng lớn tiếng hô, đôi mắt có hơi phiếm hồng.
“Chuyện…”
Chúng y sư nghe thế thì đều hổ thẹn cúi đầu, căm giận sự bất lực của chính mình, căm giận bản thân mình vụng về, căm giận chính mình không cách nào giúp đỡ ân nhân cứu mạng.
Nhưng bọn họ thật sự không còn cách nào, bọn họ đã nghĩ rất nhiều cách, thậm chí ngay cả tư liệu của tổ tiên cũng đã tra mấy lần, nhưng vẫn không tìm ra cách giải quyết.
Kết quả như vậy khiến bọn họ không cam lòng, đồng thời cũng ngập tràn bất lực.
“Thần Đan Tông thì sao? Thần Đan Tông cũng không có cách nào ư?” Vũ tỷ cường tráng hỏi lại lần nữa.
“Không có, các nàng cũng không am hiểu về phương diện trị liệu huyết mạch, có điều các nàng có nói một tin, rằng có một con mèo trắng rất giỏi, có thể có thể cứu được ân nhân Tiểu Muội.”
“Mèo màu trắng ư?” Vũ tỷ ngờ vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận