Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 233. Có được thiên phú hiếm thấy (3)

Chương 233. Có được thiên phú hiếm thấy (3)
Sau đó không lâu.
Âm thanh máy móc quen thuộc lại vang lên một lần nữa.
'Ting! Góc Nhìn Thượng Đế của ngài đã tiến hóa thành công, đạt được Năng Lực Điều Tra mạnh mẽ hơn.'
"Năng Lực Điều Tra mạnh mẽ hơn? Thử xem!"
Lý Hiên búng nhẹ một cái, Góc Nhìn Thượng Đế đột nhiên được kích hoạt, trong phút chốc, cảnh tượng của phạm vi mười dặm quanh đó xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Từng luồng khí tức màu đen quẩn quanh giữa đất trời cũng được Lý Hiên nhìn thấy rõ ràng, đồng thời hắn cũng nhìn thấy hắc khí xuất hiện trên người A Ngốc.
Mức độ dày đặc của hắc khí này vô cùng đáng sợ, giống như ngưng tụ lại vậy, cho dù chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Sau khi liếc nhìn A Ngốc một cái, lúc này Lý Hiên mới nghĩ Góc Nhìn Thượng Đế.
"Quả nhiên Góc Nhìn Thượng Đế đã tăng cấp rồi, trước đây căn bản là không thể thăm dò ra được, ồ? Sao trên thân thể của người đó cũng có hắc khí?"
Lý Hiên ngạc nhiên điều chỉnh Góc Nhìn Thượng Đế, rất nhanh đã khóa chặt một tu sĩ có cơ thể hơi mập mạp ở Thanh Liên Tông.
Trên gương mặt của tu sĩ này là nụ cười đê tiện, cho người ta một cảm giác rất bỉ ổi.
Người như thế bình thường sẽ không quá xấu xa, nhưng xung quanh cơ thể người này lại có hắc khí nồng đậm đang dập dờn, có điều số lượng hắc khí không nhiều.
"Thế này là thế nào? Chẳng lẽ trong cơ thể hắn cũng có giam cầm quái vật nào đó sao? Hay là nói, hắn thuộc về ma tu?"
Lý Hiên cảm thấy khó hiểu, định đi đến Tàng Kinh Các để tra tài liệu một chút, nhìn xem thử có thông tin gì liên quan không.
Sau khi quyết định xong.
Lý Hiên giẫm lên phi kiếm, trực tiếp đi đến Tàng Kinh Các.
Không lâu sau, Lý Hiên đã dừng lại ở cửa Tàng Kinh Các, hơi chán nản lật tung túi Càn Khôn.
"Vậy mà lại không có linh thạch."
Lý Hiên không còn cách nào, muốn vào Tàng Kinh Các cần có nộp một viên linh thạch, đây là quy định nhiều năm của tông môn, tu sĩ xung quanh đều nộp.
Nhưng gần đây Lý Hiên tiêu hơi nhiều, không còn linh thạch để dùng nữa, bây giờ không đi vào bên trong được, hắn thật sự cảm thấy hơi đau đầu.
Lý Hiên suy nghĩ một hồi, quyết định tìm Băng Huyên Nhi mượn mấy viên, vượt qua mấy ngày này trước rồi sau này luyện chế đan dược bán lấy tiền rồi trả lại cho nàng sau.
Suy nghĩ tới đây.
Lý Hiên lấy ngọc phù ra truyền âm cho Băng Huyên Nhi, sau đó đợi ở gần Tàng Kinh Các.
Vù!
Rất nhanh.
Một bóng dáng xinh đẹp như tiên nữ xuất hiện.
Giống như bóng dáng xinh đẹp bước ra từ trong tranh, chậm rãi bay đến trong gió, phút chốc thu hút sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.
Những tu sĩ đó nhìn Băng Huyên Nhi với khí chất ưu nhã, tiên khí xuất trần, ai ai cũng đều không rời được bước chân.
"Lý Hiên, ngươi tìm ta."
Băng Huyên Nhi cuốn theo làn gió thơm đáp xuống trước mặt Lý Hiên, hỏi thăm bằng giọng nói trong trẻo lạnh lùng, đôi mắt to xinh đẹp nhẹ nhàng chớp chớp.
"Cho ta mượn một ít linh thạch, ta không còn linh thạch nữa." Lý Hiên nói thẳng.
"Được, ta không mang theo nhiều linh thạch lắm, một nghìn viên đủ không? Nếu không đủ thì ta bảo gia tộc đem qua một ít nữa." Băng Huyên Nhi dịu dàng hỏi.
"Một nghìn viên? Như vậy là đủ rồi." Lý Hiên gật đầu.
Trước đó hắn chỉ định vay vài viên thôi, kết quả Băng Huyên Nhi lấy ra một nghìn viên, kết quả này khiến Lý Hiên rất vừa lòng, đồng thời cũng cảm thán Băng Huyên Nhi đúng là tiểu phú bà.
Xung quanh.
Mấy người tu tiên nhìn thấy cảnh tượng này đều lặng người nhìn Lý Hiên.
Bọn họ cảm thấy, có thể nói chuyện với một đại mỹ nữ như Băng Huyên Nhi thì bọn họ đã mãn nguyện lắm rồi.
Kết quả không ngờ được rằng, Lý Hiên không những có thể nói chuyện mà còn có thể đòi linh thạch của Băng Huyên Nhi, quan trọng là Băng Huyên Nhi cũng cho, mà còn cho những một nghìn viên.
Kết quả như thế, thực sự khiến mọi người ghen tị mà.
Đặc biệt là nhìn thấy khoảng cách giữa Lý Hiên và Băng Huyên Nhi gần như vậy, những tu sĩ này không khỏi châm chọc hai câu, trong lòng âm thầm mắng một câu 'tiểu bạch kiểm', sau đó nghiến răng nghiến lợi rời đi.
Không còn cách nào khác, bọn họ lo rằng nếu nhìn tiếp thì sẽ bị tức chết.
"Hửm?"
Lý Hiên nhìn xung quanh, cảm nhận được cảm xúc tiêu cực từ xung quanh xộc đến, phát hiện Băng Huyên Nhi thật sự là một công cụ lôi kéo thù hận hình người.
Sau này không có chuyện gì làm thì gọi Băng Hiên Nhi ra đi dạo một vòng, chắc chắn sẽ nhận được một đống cảm xúc tiêu cực.
Nhưng Lý Hiên đang cần tra tư liệu gấp, sau khi nhận được linh thạch thì nói.
"Được rồi, ngươi trở về đi, nói chuyện sau."
Lời vừa dứt, Lý Hiên xoay người đi vào Tàng Kinh Các, chỉ để lại Băng Huyên Nhi đứng lặng ngoài cửa.
Xung quanh.
Những tu sĩ đang rời đi thấy một màn này thì càng chán nản, cảm thấy Lý Hiên thật sự rất trâu.
Lấy linh thạch của Băng Huyên Nhi xong thì không để ý tới nàng nữa, người như thế, thực sự rất có cá tính.
Phải biết rằng.
Nếu như có quen biết với Băng Huyên Nhi, bọn họ tuyệt đối sẽ ở bên cạnh nàng một cách vui vẻ, chắc chắn sẽ xem nàng như nữ thần mà cung phụng, không dám có chút lạnh nhạt nào.
Kết quả Lý Hiên thì hay rồi, không những dùng linh thạch của Băng Huyên Nhi mà còn không để ý đến Băng Huyên Nhi.
Sau khi so sánh như thế xong, kết quả so sánh khiến những tu sĩ này rất không cân bằng, tâm trạng có chút bùng nổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận