Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 152. Không có lẽ trời

Chương 152. Không có lẽ trời
“Phụ thân của ngươi bị người tu tiên coi là yêu tà giết chết, mẫu thân ngươi bị người của thôn Nam Sơn coi là yêu ma mà thiêu chết, khi ngươi mới ba tuổi phải tuyệt vọng mà bỏ trốn khỏi thôn, bước chân trần trong cô đơn và băng tuyết.”
“Nếu không có ta, ngươi đã bị sói ăn thịt, ngươi đã chết cóng, đã bị đánh chết rồi. Ngươi càng không thể gặp được Thu Nhi tỷ tỷ, người chăm sóc ngươi. Thế giới lạnh lẽo này, ngươi thực sự tình nguyện bảo vệ nó sao? Hợp nhất với ta, chúng ta sẽ là sự tồn tại mạnh nhất trên thế giới này, là Thôn Thiên Ma có thể khiến thế giới run sợ, cả thế giới sẽ nằm bò dưới chân chúng ta."
Giọng nói âm u vang vọng, văng vẳng không ngừng trong đầu A Ngốc, không ngừng mê hoặc hắn.
Nhưng mà.
A Ngốc không nói gì mà nhìn về phía Thu Nhi tỷ tỷ đang bận rộn nấu thuốc trong phòng, nhìn thấy thân hình không xinh đẹp mà lại gầy yếu, A Ngốc mỉm cười.
“Chỉ cần ở cạnh Thu Nhu tỷ tỷ, ta đã rất thỏa mãn rồi.”
A Ngốc nói xong thì trong tay hiện ra một ký hiệu thần dị, sau đó tiếng kêu thảm thiết vang lên.
“Chết tiệt, ngươi sẽ hối hận, thế giới này căn bản là không có ánh sáng, dù cho có có ánh sáng thì cũng là của người khác, số phận của ngươi là đến từ bóng tối…”
Âm thanh âm u biến mất không còn nghe thấy gì nữa, hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
A Ngốc mỉm cười đi đến bên cạnh Thu Nhi, bận rộn giúp Thu Nhi tỷ tỷ sắc thuốc.
Một khoảng thời gian trôi qua.
Nấu thảo dược xong, hai người lấy cái bát duy nhất đựng thảo dược ra, sau đó trở về cạnh Huyết Phân Thân.
“A Ngốc à, ngươi tháo mặt nạ của hắn ra đi, để ta cho hắn uống thuốc.” Thu Nhi tỷ tỷ bưng thảo dược nói.
“Được rồi.”
A Ngốc tháo mặt nạ ra thì trông thấy một gương mặt tuấn tú phi thường tái nhợt.
Nhìn gương mặt tuấn mỹ như vậy, A Ngốc vô cùng ngạc nhiên, thậm chí hắn không thể tin được rằng trên đời này lại có người anh tuấn như vậy.
“Đúng là đẹp thật, nhưng tiếc là dạng người này đã được chú định không phải là người cùng đường với chúng ta.”
Thu Nhi khẽ nói, bưng thuốc bắt đầu mớm thuốc.
“Vâng… Đúng vậy, lần trước hắn tùy ý cho chúng ta công pháp và đan dược, tiếc là đến bây giờ ta vẫn chưa học được.” A Ngốc buồn bã nói.
“Ta cũng chưa học được, có điều ta cảm thấy thể chất tốt hơn rất nhiều, lần này chúng ta chăm sóc hắn thật tốt, nói không chừng có thể có đan dược, đợi đến khi ăn nhiều đan dược rồi, có lẽ chúng ta sẽ trở thành võ giả đó.” Thu Nhi háo hức nói, vô cùng hướng đến võ giả.
“Thu Nhi tỷ tỷ ngươi cố gắng như vậy, chắc chắn sẽ trở thành võ giả.” A Ngốc chân thành nói.
“Ừm, ta cũng cho là vậy, chờ khi ta thành võ giả rồi, ta có thể bảo vệ ngươi tốt hơn.”
Thu Nhi đưa tay xoa tóc A Ngốc, khiến tóc hắn rối tung cả lên.
“Ha ha ha.”
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của A Ngốc, Thu Nhi cất tiếng cười to, tiếng cười vô cùng thuần khiết và vui vẻ.
. . . . .
Bờ sông nhỏ bên ngoài bí cảnh Quỳ Thủy.
Lam bà bà vui mừng nhìn Tống Tiểu Mỹ, cảm nhận được dao động của Luyện Thể tầng mười tỏa ra trên người nàng, Lam bà bà vui gần chết.
“Tốt tốt lắm, không ngờ rằng ngươi sẽ đột phá Luyện Thể tầng mười, quá tốt rồi.” Lam bà bà rất vui, gương mặt già cũng cười thành hoa.
“Lam bà bà ơi, Luyện Thể tầng mười của ta đã vững chắc rồi, thậm chí còn cảm thấy cách khoảng cách đột phá rất gần, có phải bước tiếp theo ta sẽ trở thành Luyện Thể Tông Sư không?” Tống Tiểu Mỹ hỏi.
“Đúng vậy, có điều một bước Luyện Thể Tông Sư này rất khó, bước thoái phàm nhập tiên này sẽ gặp phải khảo nghiệm của tâm ma, vô cùng nguy hiểm.” Lam bà bà nghiêm túc nói.
“Nguy hiểm như vậy ư?” Tống Tiểu Mỹ kinh ngạc.
“Đúng vậy, Luyện Thể tầng mười đến Luyện Thể Tông Sư là quá trình thoái biến lớn, là lần đột phá rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ nhập ma ngay.” Lam bà bà tiếp tục giải thích.
“Vậy có cách nào tránh được cửa ải này không? Cảm giác đáng sợ quá đi.” Tống Tiểu Mỹ lo lắng nói.
“Có, có thể mời cường giả canh giữ, hỗ trợ trấn áp tâm ma, cách này rất phổ biến, cũng là chỗ tốt của việc gia nhập môn phái tu tiên. Loại thứ hai là sử dụng thiên tài địa bảo, pháp bảo và pháp khí bảo vệ, còn có thể sử dụng phương pháp trấn áp tinh thần đặc thù.”
“Loại thứ ba là phương pháp phân thân, tâm ma ảnh hưởng tới bản thể, nếu có phân thân sẽ lập tức nhận ra khác thường, từ đó bài trừ tâm ma. Nhưng phương pháp phân thân rất hiếm, nhất là phương pháp phân thân của của võ giả Luyện Thể, hiện nay gần như không thể nhìn thấy.”
“Loại thứ tư là ý chí kiên định, tâm như bàn thạch, dù tâm ma có tới cũng không sợ, nhưng điều này rất khó, chỉ cần có tình cảm là không cách nào thoát khỏi tâm ma. Càng là người coi trọng tình nghĩa thì càng dễ sa vào, hai người các ngươi đều thuộc loại này, ta rất lo lắng cho các ngươi.” Lam bà bà thở dài nói.
“Không sao, có Lam bà bà ở đây, bọn ta nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn, vả lại còn có sư tôn nữa mà.” Tống Tiểu Mỹ cười nói.
“Hi vọng là vậy.”
Lam bà bà thở dài, thời gian nàng tiếp xúc với Tống Tiểu Mỹ và Tần Nguyệt không dài, nhưng nàng biết rõ, Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ xem trọng sư tôn các nàng thế nào.
Lúc hai người nói chuyện phiếm, nói xa nói gần đều là vị sư tôn kia, rõ ràng là vô cùng xem trọng vị sư tôn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận