Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 571. Giả Kim Đan (2)

Chương 571. Giả Kim Đan (2)
Nhưng cũng chính vì vậy, khi hắn đưa ra đề nghị này, tất cả mọi người có mặt đều không phản đối, ngược lại đều nhìn tông chủ bằng ánh mắt kính nể, cảm thán sự quyết đoán của hắn.
"Đừng nhảy nữa, cảm phiền ngươi dùng nó nhanh đi, còn nhảy nữa ta sợ ta sẽ cướp Giả Kim Đan mất."
Tông chủ kìm nén sự tiếc nuối trong lòng, quay đầu sang một bên, không muốn nhìn Giả Kim Đan.
"Tông chủ, cảm tạ."
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão cầm Giả Kim Đan rồi vèo cái bay đi, biến mất ở chân trời.
Chỉ còn lại đám người ngồi đó thầm thở dài, vô cùng luyến lưu.
Sau một ngày.
Hai luồng uy áp của Kim Đan kỳ lóe lên trong Thanh Liên Tông, đều khiến tông chủ và các trưởng lão mở to mắt.
Rất nhanh.
Những uy áp này biến mất, đại trưởng lão và nhị trưởng lão tiên phong đạo cốt, trên người tỏa ra uy áp của Kim Đan kỳ xuất hiện, đứng trước mặt mọi người.
"Chúng ta thành công rồi, hai viên Giả Kim Đan này không phải là ngũ giai trung phẩm, chúng là đan dược ngũ giai thượng phẩm quý giá." Đại trưởng lão trịnh trọng nói.
"Ngũ giai thượng phẩm ư? Vậy mà là ngũ giai thượng phẩm."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, dựa vào đan hương, bọn họ đều cho là linh đan ngũ giai trung phẩm, không nghĩ tới lại là ngũ giai thượng phẩm.
Đan dược giá trị cao như vậy nhất định sẽ tăng tỷ lệ kết đan lên rất cao, điều này đủ để giải thích vì sao đại trưởng lão và nhị trưởng lão có thể đồng thời thành công kết đan.
Mặc dù là tu sĩ giả đan, là Kim Đan kỳ yếu nhất, nhưng vẫn là trình độ ngoài tầm với của vô số người, cho nên những cao tầng khác ở đây đều hâm mộ.
"Chúng ta ẩn giấu thực lực của mình, chuyện này không thể để cho người khác biết, chờ sau này Nam Vực lại có nguy cơ, chúng ta cũng có thể trở thành lực lượng ẩn giấu." Đại trưởng lão đề nghị.
"Ta đồng ý, làm vậy có thể bảo vệ Lý Hiên tốt hơn, chúng ta không thể để hắn rơi vào nguy hiểm một lần nữa." Tông chủ gật đầu.
"Nói đúng lắm, chúng ta đều đồng ý."
Các trưởng lão lần lượt gật đầu, nhất trí với quan điểm này, đều muốn bảo vệ Lý Hiên nhiều hơn.
Lúc này, bọn họ đã không còn dáng vẻ già cỗi nặng nề của trước đó, chỉ còn sự hướng về tương lai, bởi vì Lý Hiên không chết, Thanh Liên Tông vẫn còn tương lai.
Một nơi khác.
Hoàng thành Nước Đại Hạ, Băng gia.
Băng lão gia tử, tộc trưởng Băng gia đang đứng trên sân huấn luyện ở phía sau núi, yên lặng nhìn từng khí tài huấn luyện.
Đây từng là nơi Băng Huyên Nhi tu hành trước kia, tất cả khí tài ở đây đều là của Băng Huyên Nhi, chúng đều do Băng lão gia tử tự mình chế tạo cho nàng.
Nhưng kể từ trận chiến Kim Thiền Cốc trước đó, Băng Huyên Nhi đã biệt tăm mất tung tích, như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian, không còn tin tức gì nữa.
Điều này khiến Băng lão gia tử rất lo lắng, sợ tôn nữ của mình xảy ra chuyện gì, nhất là nghĩ đến chuyện Băng Huyên Nhi đã lấy Băng Thần Điếu Trụy đi, hắn càng thêm lo lắng.
"Phụ thân, người của Lôi gia đến, muốn gặp ngài." Băng Hải bước đến, nhìn về phía Băng lão gia tử. Băng Hải và phụ thân của Băng Huyên Nhi, cũng là một người vô cùng bao che khuyết điểm.
"Lôi gia ư? Có phải đến khoe khoang tôn tử của hắn đạt đến Trúc Cơ kỳ không?" Băng lão gia tử cũng không quay đầu lại, hắn nói.
"Dựa vào cái tính nóng nảy của bọn họ, rất có khả năng là bọn họ tới đây khoe khoang." Băng Hải gật đầu.
"Một thằng bỏ đi dựa vào đan dược mà đạt đến Trúc Cơ kỳ thôi, nếu như Huyên Nhi vẫn còn ở đây, ai dám tới nhà chúng ta khoe khoang? Huyên Nhi mới là thiên tài đứng đầu Hoàng thành."
Băng lão gia tử thở dài, vô cùng tưởng niệm tôn nữ.
"Đúng vậy, nhưng rốt cuộc Huyên Nhi đi nơi nào, nàng vẫn không trở về thật khiến người khác lo lắng."
Băng Hải lo lắng không yên, sợ Băng Huyên Nhi cũng sẽ ngã xuống như Lý Hiên.
Cũng vào lúc này.
Một thân ảnh vạm vỡ từ xa bay tới, tản ra khí tức sấm sét.
"Băng lão, lão bằng hữu tới thăm ngươi, ngươi cũng không gặp mặt sao?"
Theo tiếng hô to, tộc trưởng vạm vỡ của Lôi gia bay tới, sau lưng là một thanh niên mỏ nhọn, khí tức Trúc Cơ sơ kỳ.
"Lão bằng hữu, ta không nghĩ như vậy." Băng lão gia tử thản nhiên đáp, hiển nhiên không có hứng thú nói chuyện với đối phương.
"Xem ngươi nói kìa, chúng ta là hai gia tộc lớn của Hoàng thành, quan hệ vẫn luôn rất tốt."
"Tất cả chúng ta đều quen biết từ nhỏ, sao có thể nói không coi là bạn bè cơ chứ?" Lôi gia gia chủ cười ha ha nói.
"Đúng vậy, chính là kiểu đánh nhau từ nhỏ, sứt đầu mẻ trán..." Băng lão gia tử lạnh lùng nói.
"Chúng ta như thế gọi là không đánh nhau thì không quen biết, chúng ta vẫn là bạn tốt, hiện tại tôn tử của ta đạt đến Trúc Cơ kỳ, nên ta dẫn nó đến bái phỏng lão bằng hữu, dù sao đứa nhỏ này còn nhỏ, không hiểu chuyện lắm."
"Chủ yếu là hắn dành thời gian tu luyện, cho nên mới có thể dễ dàng đạt đến Trúc Cơ kỳ khi còn trẻ, có triển vọng bước vào Kim Đan trong tương lai." Lôi gia gia chủ ngẩng đầu lên và mỉm cười.
"Ngươi không có việc gì thì đi đi. Ta còn muốn ngắm phong cảnh." Băng lão gia tử ra lệnh đuổi khách.
"Đừng nôn nóng thế, bạn bè cũ gặp mặt phải trò chuyện một chút mới có thể gia tăng tình cảm, lại nói tôn tử của ra còn muốn thỉnh giáo kiến thức Trúc Cơ kỳ, muốn hỏi cao thủ Trúc Cơ đại viên mãn ngươi đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận