Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 645. Giao phó hậu sự

Chương 645. Giao phó hậu sự
Loại vết thương này, đến cả Lý Hiên cũng chỉ đành bất lực, chỉ có thể thông qua thể Công Đức để chữa trị từ từ.
"Xem ra lần này ta nên điên cuồng một chút, giết chết tà ma chia sẻ áp lực cho Nhân tộc."
Trong mắt Lý Hiên lóe lên sự điên cuồng, sau đó hắn ẩn vào hư không rồi biến mất, sau mấy lần chuyển dịch không gian, hắn đã đến căn cứ núi Tội Nghiệt của tà ma.
Ở đây là căn cứ tà ma của đại tướng quân Hồng Ma, cũng là căn cứ tuyến đầu quan trọng, chỉ cần hủy căn cứ này là sẽ có thể tiêu diệt tất cả tà ma.
Như thế thì chiến lực của tà ma sẽ giảm mạnh, dựa vào ưu thế về số lượng của Nhân tộc, tà ma và quỷ dị còn thừa lại hoặc là sẽ chết, hoặc là sẽ rời khỏi ngoại vực.
Đến lúc đó, Lý Hiên chỉ cần phong ấn thông đạo lại, ngoại vực sẽ trở thành hoa viên phía sau của Nhân tộc.
Cân nhắc đến đây.
Dưới tác dụng thiên phú Ẩn Nấp, Lý Hiên bắt đầu bận rộn bố trí Liệt Diễm Đại Trận lục giai ở bên ngoài căn cứ của tà ma, nhằm khiến tà ma thần hình câu diệt.
Chiến trường cổ.
Trong căn phòng nhỏ cổ xưa đầy vết kiếm và vết đao.
Một đám người ngồi xung quanh, ngạc nhiên nhìn Nguyệt phán xử.
Nhìn thấy Nguyệt phán xử tỉnh lại, nghe thấy âm thanh mềm mại của nàng, Thược Dược lão tổ không nhịn được mà hỏi.
"Đại nhân, cơ thể của ngươi thật sự đã bình phục rồi sao?"
"Đúng vậy, vết thương cũ của cơ thể đã hồi phục rồi, chỉ còn lại vết thương linh hồn thôi, nhưng đừng lo lắng, ngăn cản Tà Thần thì không thành vấn đề." Nguyệt phán xử dịu dàng nói.
"Hóa ra là như vậy, không ngờ hiệu quả của dược dịch trong bình sứ nhỏ lại mạnh mẽ như vậy."
Thược Dược lão tổ ngạc nhiên nhìn bình sứ nhỏ, trước đó nàng đã dùng rất nhiều cách nhưng không thể chữa khỏi cho Nguyệt phán xử, thậm chí đã tìm rất nhiều Đan Sư mạnh nhưng đều vô tác dụng.
Nhưng không ngờ được rằng.
Một lọ dược dịch do Tần Nguyệt cung cấp vậy mà lại trị khỏi cho Nguyệt phán xử, mặc dù vẫn còn vết thương linh hồn, nhưng có thể hồi phục đến hiện tại đã là rất tốt rồi.
Vì vậy Thược Dược lão tổ, vả cả những Đan Sư khác đều ngạc nhiên nhìn về một góc, nhìn Tần Nguyệt đang trầm mặc.
Lúc này.
Tần Nguyệt đang yên lặng ngồi đó, đôi mắt to tròn cẩn thận nhìn Nguyệt phán xử, quan sát vị thần thủ hộ, người bằng sức mạnh của một mình đã bảo vệ Nhân tộc qua vô số năm tháng.
Nhìn thấy mọi người đều đang nhìn mình, Tần Nguyệt vội vàng đứng dậy, nàng nói.
"Đây là đồ Miêu tiên sinh để lại cho ta, là di vật của hắn, ta còn có mấy bình, đều cho ngài cả."
Tần Nguyệt lấy tất cả bình sứ nhỏ ra, rồi lại lấy một miếng thịt khô ra, sau đó đưa tất cả chúng cho Nguyệt phán xử.
"Di vật của Miêu tiên sinh sao?"
Nghe những lời này, trái tim mọi người cảm thấy đau đớn, bầu không khí của nơi này trở nên nặng nề chỉ trong phút chốc.
Đối với cái chết của Miêu tiên sinh, mọi người đều cảm thấy vô cùng đáng tiếc, bởi vì Miêu tiên sinh đã mang lại hy vọng thực sự cho Nhân tộc, thay đổi kết cục sắp diệt vong của Nhân tộc.
Nhưng Miêu tiên sinh tốt như thế lại chết rồi, chuyện này đương nhiên khiến mọi người đau lòng.
Bây giờ di vật của Miêu tiên sinh còn cứu Nguyệt phán xử nữa, điều này càng khiến cho mọi người cảm thấy xót xa, dẫn đến bầu không khí tại nơi này trở nên nặng nề vô cùng.
Nhưng.
Nguyệt phán xử lại không hề lộ vẻ đau lòng, ngược lại, nàng quay đầu nhìn về phía ngoại vực, sau đó chớp mắt nói.
"Ta không thể nhận không đồ của ngươi được, cho ngươi hai Văn Tự Thần Bí này."
"Văn Tự Thần Bí!"
Tẩn Nguyệt nghe thấy Văn Tự Thần Bí thì trong lòng ngạc nhiên, đôi mắt to trợn tròn.
Nàng biết rõ mức độ quan trọng của Văn Tự Thần Bí, bây giờ Nguyệt phán xử đột nhiên lấy ra hai cái, chuyện này chắc chắn là một bất ngờ lớn đối với Tần Nguyệt.
Bởi vì hai Văn Tự Thần Bí này, mỗi một cái đều có ba lần sử dụng, uy lực siêu cấp lớn mạnh, tuyệt đối là một đại sát khí.
Vốn dĩ Tần Nguyệt không định nhận đồ của Nguyệt phán xử, nhưng nghĩ đến chuyện sư tôn thường xuyên xuất hiện ở nơi nguy hiểm, nếu như mang theo hai Văn Tự Thần Bí thì sự an toàn của hắn sẽ càng được đảm bảo.
Vì vậy Tần Nguyệt do dự một lát, cuối cùng vẫn gật đầu và nói: "Cảm ơn đại nhân."
"Không có gì."
Nguyệt phán xử mỉm cười, giơ tay xoa cái đầu nhỏ của Tần Nguyệt, nàng nói: "Cố gắng nâng cao thực lực, tương lai phải dựa vào các ngươi rồi."
"Ừm, ta sẽ cố gắng."
Tần Nguyệt vội vàng gật đầu, chỉ là nàng cảm thấy lời này giống như là chuẩn bị chuyện hậu sự vậy, khiến Tần Nguyệt có hơi lo lắng.
Nhưng nàng vẫn chưa kịp nói gì thì đột nhiên Nguyệt phán xử đã quay đầu nhìn về phía xa.
"Tà Thần đến rồi, các ngươi trở về đi."
Nguyệt phán xử vẫy tay nhỏ, trong phút chốc tất cả mọi người đã bị đưa về Trung Châu, thể hiện thực lực đáng sợ của nàng một cách rõ nét.
Làm xong tất cả điều này.
Đôi chân trần của nàng bước vào không trung, vẫn trước sau như một mà cản đường tiến của Tà Thần, ánh mắt hời mà trầm lặng.
Thật ra.
Thương thế trên cơ thể Nguyệt phán xử vẫn còn rất nhiều, có một vết thương có tình trạng vô cùng mạnh mẽ nhưng lại không thể trừ tận gốc được, nhưng quả thật là máu của Lý Hiên đã giúp đỡ nàng, đã trị khỏi hầu hết các vết thương trên cơ thể.
Sau khi loại bỏ những vết thương này, chiến lực của nàng đã hồi phục rất nhiều, có thể tiếp tục chiến đấu với tà ma rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận