Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 280. Lại thăng một cấp (2)

Chương 280. Lại thăng một cấp (2)
Hàn Băng Cự Hổ đột nhiên ngẩng đầu, lo lắng nhìn Lý Hiên, sợ Lý Hiên vứt bỏ nó.
“Yên tâm đi, ta sẽ không vứt bỏ ngươi. Biểu hiện hôm nay của ngươi rất kém cỏi. Ta hy vọng ngươi tăng cường sức chiến đấu của mình nhiều hơn.” Lý Hiên xoa tai cự hổ.
“Grào grào.”
Hàn Băng Cự Hổ vội vàng gật đầu, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm. Chỉ cần hắn không vứt bỏ nó, hắn bảo nó đi làm cái gì cũng không vấn đề gì.
“Cứ như vậy đi.”
Lý Hiên uể oải bước vào phòng, tiếp tục vẽ cuộn tranh trên bàn nhằm nâng cao hiểu biết của mình về kiếm ý.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời chiếu sáng khắp nơi, mang đến sức sống tràn đầy cho vạn vật.
Hôm nay là ngày thứ hai của cuộc đấu tông môn.
Vì kiếm lấy điểm cảm xúc, Lý Hiên cưỡi Hàn Băng Cự Hổ đến sớm, mang Lôi Điện Kim Điêu bước vào quảng trường lớn. Trước mắt bao người, hắn tiếp tục hưởng thụ Băng Huyên Nhi hầu hạ, ăn quả quýt mà nàng bóc sẵn.
Cảnh này khiến rất nhiều người chứng kiến rất tức giận, muốn lao lên liều mạng với Lý Hiên.
Nhưng sau trận chiến ngày hôm quan, mọi người đã có đánh giá nhất định về thực lực của Lý Hiên, nên không dám tùy ý nói bậy cái gì.
Mặc dù bọn họ vẫn thể hiện ra những cảm xúc tiêu cực, nhưng mặt ngoài, không ai dám nói gì.
Mọi người nhanh chóng đến đủ. Cửu trưởng lão thấy tám người mạnh nhất đã tới, lớn tiếng tuyên bố.
“Kế tiếp là vòng thi tám lấy bốn. Trận thứ nhất, Vương Hải đối chiến Từ Trang.”
Nghe lời trưởng lão nói, một người đàn ông mặc đồ đen với đôi mắt đỏ xuất hiện trên lôi đài, cả người toát ra luồng sát khí lạnh lẽo.
“Là Lục sư huynh Từ Trang. Gần đây hắn thay đổi rất nhiều, cảm giác khí chất càng ngày càng lạnh.” Có đệ tử nói.
“Đúng thế. Ta nghe nói Lục sư huynh càng ngày càng mạnh. Trước kia, khi làm nhiệm vụ, một mình hắn chém giết ba mươi sinh vật ô nhiễm Luyện Khí tầng mười.”
“Chém giết ba mươi con Luyện Khí, có thật không? Hắn mạnh thế sao?” Có người kinh ngạc.
“Hắn mạnh như thế thật. Nhưng Lục sư huynh hoàn toàn không giống trước kia, sức chiến đấu ước chừng tăng gấp đôi.”

Mọi người nghị luận sôi nổi. Bọn họ đều đang thảo luận về người đàn ông mặc đồ đen có tên Từ Trang.
Lý Hiên đã sớm chú ý tới hắn, thậm chí còn nheo mắt lại.
Bởi vì người này có chút đặc biệt. Khoảng không trên đầu hắn ngưng tụ huyết khí mờ nhạt.
Lý Hiên đã chú ý tới người này từ lâu. Lúc trước, hắn còn đến thư viện để tra thông tin về người này.
Sau đó, Lý Hiên phát hiện đối phương bị yêu ma bám vào người và đang bị phụ thân yêu ma dụ dỗ.
Kết quả là người này thật sự giết ngược lại phụ thân yêu ma, còn thu hoạch được huyết mạch từ phụ thân yêu ma, có thể hút máu để trở nên mạnh hơn.
Phương pháp này hết sức đặc thù nên Lý Hiên cũng khá tò mò.
Nhưng điều thực sự khiến Lý Hiên tò mò là số mệnh có thể thay đổi được.
Trước kia, mệnh cách của Từ Trang chỉ là một đệ tử bình thường, nhưng bây giờ, mệnh cách của hắn đã hoàn toàn thay đổi.
Tên: Từ Trang
Tư chất: Cực phẩm
Huyết mạch: Nhân ma
Mệnh cách: Ngu trung, trọng lời hứa, có thuộc tính trung nhị, tương lai vì một lời hứa mà một mình tiến vào động ma, chém giết ba mưới triệu yêu ma, cuối cùng tử trận.
Nhắc nhở: Không phù hợp với tiêu chuẩn thu đệ tử, nhưng là một thuộc hạ ưu tú. Đề nghị dùng phương thức trung nhị đánh bại đối phương, thu làm thuộc hạ.

Nhìn những thay đổi lớn trong bảng dữ liệu về Từ Trang, Lý Hiên suy ngẫm, cho rằng có lẽ hắn có thể tìm ra cách thay đổi mệnh cách của Thu Nhi.
Đương nhiên, bây giờ không phải thời điểm để cân nhắc mệnh cách. Có nên thu đối phương làm thuộc hạ không mới là vấn đề cần suy nghĩ bây giờ.
Đối với Lý Hiên, đánh bại người này không khó, nhưng đánh bại đối phương bằng phương thức trung nhị thì hơi xấu hổ, Lý Hiên không thể làm được điều này.
“Quên đi, có Băng Huyên Nhi là đủ rồi, không cần thêm một thuộc hạ nữa.” Lý Hiên lắc đầu, bỏ qua vị thuộc hạ này.
“Hiên thiếu gia, ngươi muốn nhận người này làm thuộc hạ sao?”
Băng Huyên Nhi nghe thấy lời Lý Hiên nói, phát hiện Lý Hiên cứ nhìn chằm chằm vào Từ Trang nên không nhịn được hỏi.
“Có thu hay không không quan trọng. Thật ra, có ngươi là đủ rồi.” Lý Hiên thờ ơ nói.
“Thế ạ.”
Băng Huyên Nhi gật đầu, nhưng trong lòng muốn gửi thư về nhà.
Khi gia gia nghe nói nàng trở thành thị nữ của người khác, hắn đã rất tức giận và ra lệnh cho nàng phải trở về Băng gia trong vòng ba ngày. Băng Huyên Nhi không còn cách nào khác, đành chờ cuộc đấu tông môn kết thúc rồi trở về một chuyến.
Nghĩ đến cảnh sau khi mình rời đi, Lý Hiên không có thuộc hạ để sai bảo, Băng Huyên Nhi nhìn Từ Trang, suy nghĩ xem có nên thuyết phục hắn trở thành thuộc hạ của Lý Hiên hay không.
Đương nhiên, nàng muốn xem biểu hiện của Từ Trang. Nếu thực lực quá rác rưởi thì nàng cũng không cần để ý.
Trong khi Băng Huyên Nhi đang suy tính, trận tỷ thí trên đài đã bắt đầu.
Khắp người Từ Trang hiện lên huyết quang dày đặc. Hắn nhanh chóng lóe lên như tia chớp đẫm máu, trường đao trong tay ngưng tụ ra huyết ảnh khổng lồ, hung hăng chém vào đối thủ.
Đao ảnh khổng lồ đó lập tức đánh bại đối thủ. Hắn dễ dàng giành được thắng lợi và cũng giành được sự cổ vũ của khán giả.
Trong tiếng hò reo của đám đông, Từ Trang vuốt mái tóc dài của mình, nhìn chằm chằm kẻ thua cuộc và nói với giọng trung nhị.
“Hãy cố gắng đuổi theo tốc độ của ta. Ngươi vĩnh viễn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của ta mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận