Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 394. Sở Vãn Thu hại nước hại dân (2)

Chương 394. Sở Vãn Thu hại nước hại dân (2)
Đường Khả Nhi vui vẻ nói, chân nhỏ giẫm lên nước mưa bay tới bay lui trong không trung, bàn tay nhỏ mảnh khảnh nhẹ nhàng chạm vào giọt nước mưa, cảm nhận sự trơn trượt của nước mưa.
Nước mưa mát mẻ sảng khoái đó khiến cho Đường Khả Nhi vui sướng đến phát khóc, vui vẻ giống như một đứa trẻ.
"Không ngờ lại thật sự có mưa, chuyện này là sao? Sinh Mệnh Chi Thư rõ ràng có ghi lại nên việc nước Mạc Bắc diệt vong là chắc chắn, không ai có thể giải quyết được vấn đề nước nguồn. Nhưng bây giờ lại mưa to như vậy, chẳng lẽ thế giới này thật sự có anh hùng cái thế sao?"
Khuôn miệng nhỏ xinh của Sở Vãn Thu khẽ đóng mở, đồng tử cầu hồn đoạt phách nhìn chằm chằm vào bầu trời, mái tóc dài đen nhanh tung bay trong gió, cả người tản ra luồng khí chất tài trí trưởng thành.
Nếu như dùng một từ để hình dung nàng thì từ đó chính là ngự tỷ, ngự tỷ thành thục trầm ổn.
Lúc này.
Vị ngự tỷ đã trải qua vô số cảnh tượng ấy lại ngửa mặt lên nhìn bầu trời với ánh mắt kinh ngạc trước, đầu óc choáng váng nhìn tất cả mọi thứ.
Nàng lúc này có nghĩ nữa nghĩ mãi cũng không hiểu được chuyện gì đang diễn ra, hoàn toàn không hiểu được tại sao trời lại đổ mưa.
Vì để làm rõ chuyện gì đang xảy ra, nàng mở thần thức và quét nhìn trong phạm vi nghìn dặm, kết quả nàng ngạc nhiên phát hiện, khu vực nghìn dặm quanh đây đều đang có mưa.
"Có điều gì đó không đúng, không đúng, đây không phải là cơn mưa bình thường, có người đang nghịch thiên cải mệnh, cưỡng ép giải cứu nước Mạc Bắc, ta đi xem thử ai là anh hùng chính trực như vậy!"
Thân hình mềm mại của Sở Vãn Thu lẩn vào không gian kép, biến mất. Khi xuất hiện lần nữa, nàng đã đi đến Thành Đông của nước Mạc Bắc, sau đó nàng lại biến mất, đi đến Nam Thành.
Sau khi tìm kiếm ở một vài vị trí, cuối cùng nàng cũng phát hiện, phạm vi bao phủ của mưa này đã lên đến năm nghìn dặm. Mà trung tâm của cơm mưa rõ ràng là vùng thượng nguồn sông Mạc Bắc.
"Thượng nguồn, quả nhiên là muốn nghịch thiên cải mệnh, ta sẽ tìm ra ngươi nhanh thôi."
Sở Vãn Thu lại biến mất lần nữa, ẩn vào không gian kép, đi về phía thượng nguồn sông Mạc Bắc.
Thượng nguồn sông Mạc Bắc.
Trận pháp khổng lồ lập lòe lưu quang, không ngừng chuyển động giống như máy móc, hình thành nên khung cảnh xinh đẹp tráng lệ như tòa nhà cao tầng.
Ở bên trong trận pháp.
Một lượng lớn linh thạch đã bị hút khô, hóa thành bụi rơi trên mặt đất.
Nhưng ở trung tâm của những nắm bụi này, Lý Hiên toàn thân khô héo đang yên lặng ngồi xếp bằng, đôi tay chắp thành hình chữ thập ngưng tụ linh lực trong trận pháp.
Luồng linh lực này vô cùng mạnh mẽ, xuyên qua mây xanh như thanh kiếm sắc bén, điên cuồng ngưng tụ tầng mây trong phạm vi nghìn dặm, cưỡng ép khiến mưa như trút nước hạ xuống Mạc Bắc.
Nhưng đáng tiếc.
Cưỡng ép sử dụng Tăng Phúc Pháp Trận mang đến tổn thương quá lớn cho Lý Hiên, Huyết Phân Thân này của hắn đã không thể động đậy được nữa, chỉ có đôi mắt sáng ngời đó vẫn đang lóe quang mang.
Không gian khẽ dao động.
Một đại mỹ nữ vô cùng cuốn hút bước ra khỏi hư không, đứng bên ngoài trận pháp, nhìn cảnh tượng bên trong trận pháp.
Nhìn trận pháp to lớn đó, nhìn linh lực xông thẳng lên trời cao, nhìn Lý Hiên ngồi xếp bằng trong trận pháp với làn da khô cằn, Sở Vãn Thu lộ vẻ xúc động, nghiến rằng quan sát cảnh tượng tráng lệ này.
Bước chân khẽ chuyển động, Sở Vãn Thu đi đến mép trận pháp, nhìn Lý Hiên ở bên trong, nhìn đôi mắt sáng láng đó, nàng nhẹ giọng hỏi.
"Nói cho ta biết tên của ngươi được không?"
"Ta à, ồ? Cũng khá đẹp."
Lý Hiên muốn nở một nụ cười, đáng tiếc Huyết Phân Thân này đã hỏng rồi, ngay cả nói chuyện cũng rất gò ép, còn về mỉm cười thì khó mà làm được.
Nhưng nữ tử trước mắt quá xinh đẹp, quả thật là loại nét đẹp hại dân hại nước, cho dù chỉ nhìn một cái cũng khiến trái tim kẻ khác say mê.
Lý Hiên đã từng nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân, Tần Nguyệt, Băng Huyên Nhi, Tống Tiểu Mỹ, Hạnh Nhi, Nam Hy, Tiểu Muội, và Tần Bất Hối, tất cả đều rất xinh đẹp.
Trong đó, Tần Nguyệt và Băng Huyên Nhi đứng trong hành ngũ những người xinh đẹp nhất, có thể xếp trong top 3 của cả ba mươi sáu nước Nam Vực.
Nhưng.
So với mỹ nhân trước mắt thì Tần Nguyệt và Băng Huyên Nhi vẫn còn kém một chút.
Nếu như tổng điểm nhan sắc là 1000 thì Tần Nguyệt là 998 điểm, Băng Huyên Nhi là 999 điểm, mà nữ tử này lại được trọn điểm.
Thật sự là nàng quá xinh đẹp, đôi mắt như thu thủy đó, dù là Lý Hiên cũng không khỏi ngắm nhìn lâu thêm một chút.
Phải biết, tầm mắt Lý Hiên rất cao, nhan sắc như của Hạnh Nhi gần như có thể đạt được 980 điểm, nhưng trong mắt Lý Hiên thì vẫn đứng trong hành khó coi.
Mà nữ tử hắc bào trước mắt, cho dù chỉ nhìn gương mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết vô cùng quyết rũ đó của nàng thôi cũng đã mang đến cho người ta cảm giác đẹp chòi lòa.
Từ đó, có thể nhìn thấy, nữ tử trước mắt có bao nhiêu cuốn hút, khí chất ngự tỷ khiến người ta muốn phạm tội, ngay cả Lý Hiên cũng bị ảnh hưởng.
"Ta tên là Sở Vãn Thu, là Hội chủ của Hội Thiên Mệnh Cứu Thế, ngươi còn có di nguyện gì không? Ta sẽ giúp ngươi thực hiện."
Sở Vãn Thu khẽ hỏi, nàng đã nhìn thấu trạng thái không ổn của Lý Hiên, cơ thể đã đến bờ vực tan vỡ, đến khi cơn mưa này kết thúc, Lý Hiên cũng sẽ chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận