Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 408. Ai đã đảo ngược vận mệnh của Tần Nguyệt (2)

Chương 408. Ai đã đảo ngược vận mệnh của Tần Nguyệt (2)
“Sao lại thế này? Tầng thứ mười một nguy hiểm như vậy, ngay cả Nguyệt phán xử cũng không thể kiên trì được lâu, tại sao Tần Nguyệt lại kiên trì được lâu như vậy? Hơn nữa, minh bài còn đang khôi phục.” Tiểu Khả Ái thắc mắc.
“Ta không biết. Chẳng lẽ Tần Nguyệt có được bảo vật trong cửa ải?” Tần Bất Hối suy đoán.
“Không thể nào. Chỉ có hai phương thức có được bảo vật trong bí cảnh Linh Hồn. Cách thứ nhất là vượt qua mười hai cửa ải của bí cảnh thì mới có thể đạt được bảo vật và rời đi bình an.”
“Một phương pháp khác chính là cách của chúng ta, chết trận trong bí cảnh bằng thủ đoạn khéo léo, sau đó sống lại ở bên ngoài bằng thủ đoạn đặc biệt.”
“Phương thức mưu lợi này cũng có thể lấy được bảo vật, cũng là phần thưởng của bí cảnh, nhưng phần thưởng sẽ rất kém, chẳng hạn như Tâm Thứ Nguyên của ta, nó cũng đến từ bí cảnh Linh Hồn.”
Tiểu Khả Ái thoáng nhìn ngực mình và nói.
“Ra là như vậy. Thế tình hình lúc này là sao? Tại sao Tần Nguyệt vẫn còn ở bên trong? Chẳng lẽ Thiên Mệnh Chi Tử thật sự mạnh như thế sao?” Tần Bất Hối hỏi dồn.
“Ta cũng không biết. Thật kỳ quái, Tần Nguyệt có thể vượt qua mười cửa ải phía trước đã là hành động nghịch thiên, đoán ràng vùng trời đất này đã trao cho nàng sự ủng hộ khổng lồ.”
“Nhưng dù có duy trì lớn đến đâu đi chăng nữa cũng không phải vô hạn, lẽ ra nàng không nên kiên trì ở cửa ải thứ mười một lâu như vậy. Hơn nữa, rõ ràng đã bị thương nặng, nhưng nàng lại đang khôi phục, thật kỳ quái.”
Tiểu Khả Ái không nghĩ ra và không hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì. Nàng cũng trông rất hoang mang.
“Bất kể thế nào, Tần Nguyệt không sao là tốt rồi, chỉ cần nàng còn sống là được.” Tần Bất Hối may mắn nói.
“Nhưng thật sự rất kỳ quái. Không được, ta phải tính toán một chút.”
Tiểu Khả Ái đưa bàn tay nhỏ trắng nõn vào trong ngực, cả cánh tay duỗi vào trong. Khi một lần nữa rút ra, thế mà nàng lại lấy ra một lá cờ tam giác, một lá cờ dài hai thước.
Quang huy thần bí lập lòe trên đầu lá cờ, dường như là quanh huy có liên quan đến vận mệnh. Sau đó, nàng cắm lá cờ xuống đất, phát động tác dụng của lá cờ.
Bên cạnh.
Tần Bất Hối im lặng nhìn cảnh này. Mỗi lần nhìn Tiểu Khả Ái lấy đồ ra bằng cách đó, nàng đều thấy nhức đầu.
Nó thật sự hơi quá trái ngược, vì ngực Tiểu Khả Ái thật sự rất phẳng, tuổi nhỏ hơn nàng rất nhiều, chuyện này làm Tần Bất Hối ngạo nghễ ngẩng đầu.
Nhưng nghĩ đến Tần Nguyệt, Tần Bất Hối lại bất lực lắc đầu. Nàng cảm thấy Tần Nguyệt trổ mã càng lúc càng nhanh, đã lớn hơn một vòng so với lần đến chỗ Lý Hiên trước đây, thật sự làm người ta hâm mộ.
“Ngươi đang nhìn cái gì thế, nhìn tia sáng vận mệnh trên lá cờ đi.” Tiểu Khả Ái phát hiện Tần Bất Hối nhìn ngực mình thì lập tức ngại quá hóa giận nói.
“Được, được, được.”
Tần Bất Hối vội vàng nhìn lên phía trên lá cờ, phát hiện tia sáng này rất yếu ớt, lúc liền lúc đứt.
“Ta đã kết nối minh bài của Tần Nguyệt với Vận Mệnh Kỳ. Thông qua lá cờ, chúng ta có thể nhìn thấy tia sáng vận mệnh của Tần Nguyệt, đó cũng là chúc phúc của thế giới đối với Tần Nguyệt.”
“Nhìn thấy chưa, bây giờ tia sáng vận mệnh đã vô cùng yếu ớt, điều này cho thấy sự ủng hộ của thế giới đối với nàng đã tiêu hao đến gần như cạn kiệt. Nàng đã không còn nhiều duy trì nữa.”
“Theo lý thuyết, trong tình huống này, nàng phải chết và biến thành trứng phượng hoàng, nhưng bây giờ xảy lại ra biến cố không thể lường trước là nàng vẫn còn sống.”
“Điều này giống như có người đã cưỡng ép đảo ngược vận mệnh của nàng, xuất hiện cứu vớt nàng trong lúc nàng tuyệt vọng, nhưng chuyện này là không có khả năng, bí cảnh Linh Hồn quá đặc thù.”
“Không ai có thể tiến vào loại bí cảnh này, đừng nói đến ngươi và ta, ngay cả Nguyệt phán xử cũng không làm được việc này. Tất cả những gì chúng ta có thể làm chính là cứu người bằng cách đánh vỡ bí cảnh.”
“Nhưng bây giờ bí cảnh vẫn còn nguyên vẹn, Tần Nguyệt cũng chưa chết, thậm chí nhìn vào dấu hiệu, có thể thấy nàng vẫn đang vượt vào bí cảnh. Hiện tượng như này thật sự không thể tưởng tượng nổi, quá kỳ quái.”
Tiểu Khả Ái xị mặt, giải thích với vẻ mặt nghiêm túc. Nàng nghĩ mãi mà vẫn không nghĩ ra nguyên nhân tại sao, cảm thấy đầu óc của mình không đủ.
Bên cạnh.
Tần Bất Hối cũng rất khó hiểu. Cảm giác đầu tiên là có người cứu Tần Nguyệt và nàng nghĩ tới Lý Hiên. Nàng cảm thấy chuyện này có liên quan đến Lý Hiên.
Nhưng Lý Hiên chỉ mới kỳ Trúc Cơ, lại đã dùng hết Văn Tự Thần Bí. Hơn nữa, linh hồn của hắn còn đang bị thương nặng. Ngay cả khi Lý Hiên có phân thân thì hắn cũng không có nhiều sức mạnh.
Ngoài ra, Nam Vực và Trung Châu bị ngăn cách bởi biển Vô Tận, phải trải qua rất nhiều nguy hiểm trên đường đi, Lý Hiên căn bản không thể cứu được Tần Nguyệt chứ đừng nói đến chuyện tiến vào bí cảnh Linh Hồn cứu người.
Ngay cả bọn họ cũng không vào được bí cảnh Linh Hồn thì Lý Hiên càng không thể tiến vào từ bờ bên kia của biển Vô Tận, quan trọng là Lý Hiên không biết Tần Nguyệt đã tiến vào bí cảnh Linh Hồn.
Vì vậy, Tần Bất Hối cảm thấy chuyện này không liên quan đến Lý Hiên, đành phải suy đoán ngẫu nhiên rằng có một người khác.
“Tông chủ, liệu có phải là có cường giả siêu cấp nào đó đã cứu Tần Nguyệt hay không?” Tần Bất Hối hỏi.
“Cũng có khả năng, nhưng xác suất này tiệm cận bằng không. Dù sao đây cũng là bí cảnh Linh Hồn, sao có người có thể lặng im không tiếng động mà tiến vào được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận