Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 294. Siêu Cấp Ẩn Nấp

Chương 294. Siêu Cấp Ẩn Nấp
Hồ Chấn khàn giọng hét lên hai câu, sau đó loạng choạng lùi về phía sau, định quay về tìm một nơi yên tĩnh an ủi trái tim nhỏ bé bị tổn thương.
Ở nơi khác.
Trong ngôi nhà nhỏ của Lý Hiên trong khu Ngự Thú.
Lý Hiên và Băng Huyên Nhi đứng ở cửa, nhìn hoàng thất của nước Đại Hạ đi xa, trong lòng vô cùng cảm khái.
Nhớ lại năm khi hắn mới mười lăm tuổi, Lý Hiên từng gặp thành viên của hoàng thất một lần ở thành Bạch Vân.
Khi đó, hắn chỉ có thể từ xa nhìn, nhìn hoàng thất được nghênh đón vô cùng uy phong, Lý Hiên chỉ biết dùng ánh mắt hâm mộ mà nhìn.
Bây giờ.
Người trong hoàng thất lại đích thân đến cửa xin gặp, đối xử rất khách khí với hắn. Tất cả những điều này đều là do ảnh hưởng của thực lực, điều đó khiến Lý Hiên càng coi trọng thực lực hơn.
“Huyên Nhi, người mạnh nhất của hoàng thất nước Đại Hạ có thực lực ra sao?” Lý Hiên nhìn Băng Huyên Nhi eo thon mảnh mai đứng bên cạnh.
“Mạnh nhất chính là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, nước Đại Hạ tài nguyên khan hiếm, linh khí mỏng manh, căn bản không đủ chống đỡ để thăng cấp Kim Đan kỳ, cường giả rất ít.
Hơn nữa, chỉ có hoàn thành Trúc Cơ mới có cơ hội tiến giai Kim Đan, còn Trúc Cơ bình thường muốn thăng đến Kim Đan là rất rất khó.
Vì vậy nước Đại Hạ, bao gồm Thanh Liên tông chúng ta không có Kim Đan kỳ, chỉ có Tam Kiếm tông mới có một cường giả Kim Đan kỳ, hơn nữa còn là từ Trung Châu về.”
Băng Huyên Nhi nhẹ nhàng giải thích, giới thiệu khái quát tình hình của nước Đại Hạ, bao gồm cả các cường giả ở Trung Châu.
“Có phải Tiểu Nguyệt ở Trung Châu đúng không?” Lý Hiên đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, ở Vũ Tiên Tông tại Trung Châu. Địa vị của Vũ Tiên Tông cực cao, là siêu cấp đại tông môn chân chính.
Tần Nguyệt ở đó trưởng thành sẽ rất nhanh, mấy tháng qua đều đang thử hoàn thành Trúc Cơ. Đúng rồi, Tiểu Mỹ cũng đang thử hoàn thành Trúc Cơ.”
Băng Huyên Nhi tiếp tục nói, nàng cảm thấy Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ quá đáng sợ, nhanh như vậy đã thử Trúc Cơ hoàn mỹ.
Tất nhiên, Băng Huyên Nhi cảm thấy Lý Hiên mới là người đáng sợ thực sự, bởi vì Lý Hiên đã là Trúc Cơ hoàn mỹ rồi.
Nghĩ đến thiên tài càng đáng sợ hơn đang ở bên cạnh mình, Băng Huyên Nhi không thể không nhịn được lén nhìn Lý Hiên.
“Đi thôi, trở về tu hành.”
Lý Hiên sờ túi Càn Khôn, mang Băng Huyên Nhi trở lại tầng hầm trong sân, lấy ra hai quả tiến hóa đổi bằng Trúc Cơ đan, đúng vậy, chỉ có hai quả.
Quả tiến hóa quý hơn hắn nghĩ, Lý Hiên đã thực sự nhận ra sự quý giá của quả tiến hóa, đồng thời cũng hiểu được Tần Nguyệt, Tống Tiểu Mỹ và Băng Huyên Nhi đã phải trả giá bao nhiêu.
Lý Hiên tâm tình phức tạp, sử dụng quả tiến hóa, im lặng chờ đợi thông báo tiến hóa.
“Ting! Thần Lực Bẩm Sinh tiến hóa thành Siêu Cấp Quái Lực, sức mạnh của ngươi tăng mạnh.”
“Ting! Siêu Ẩn Nấp tiến hóa thành Siêu Cấp Ẩn Nấp, hiệu quả ẩn nấp tăng lên gấp mười lần.”
Cùng với âm thanh thông báo máy móc vang lên, Lý Hiên chỉ cảm thấy một lực lượng kỳ lạ chạy dọc khắp cơ thể mình, khiến Lý Hiên có cảm giác muốn đập phá mọi thứ.
“Cỗ lực lượng kỳ lạ này, thật là mạnh đến đáng sợ.”
Lý Hiên hít một hơi thật sâu, kìm nén dao động trong lòng, đồng thời sử dụng Siêu Cấp Ẩn Nấp để che giấu tất cả hơi thở.
“Hả?”
Giọng nói thanh lãnh vang lên, Băng Huyên Nhi chớp đôi mắt to nhìn Lý Hiên, trên khuôn mặt nhỏ là sự ngạc nhiên.
“Hiên thiếu gia, thần thức của ta không nhìn thấy ngươi nữa, hơn nữa ta phát hiện mình đã vô thức bỏ qua sự hiện diện của ngươi,
Nếu như không phải ta ở ngay bên cạnh ngươi, có lẽ ta sẽ không tìm thấy ngươi nữa.”
“Ừm, đây là năng lực đặc biệt của ta, cần sử dụng quả tiến hóa và quả dung hợp để thăng cấp.” Lý Hiên giải thích đại khái.
“Thì ra là thế.”
Băng Huyên Nhi gật đầu, trong lòng thầm quyết định tiếp tục thúc giục gia tộc và Tần Nguyệt cùng Tống Tiểu Mỹ, kêu họ dốc toàn lực tìm kiếm.
Nhưng vào lúc này.
Nàng phát hiện ra mình lại vô hình bỏ qua Lý Hiên, nàng cứ có cảm giác mình là người duy nhất ở trong tầng hầm, điều này khiến Băng Huyên Nhi thấy hơi hoảng hốt.
Bởi vì nàng thích cởi giày để chân trần khi ở một mình, nên nàng rất lo lắng mình sẽ bỏ qua sự có mặt của Lý Hiên rồi cởi giày ra.
Băng Huyên Nhi lo lắng mình làm hành động thất lễ nên hoảng hốt nói: “Hiên thiếu gia, ta đến chỗ của Thu Nhi.”
“Đi đi.”
“Vâng.”
Băng Huyên Nhi bay ra ngoài, sau khi đi đến một sơn thạch nàng mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghĩ đến việc quả tiến hóa.
Nàng tháo ngọc phù truyền tin từ thắt lưng màu xanh xuống, lập tức liên hệ với gia tộc, rất nhanh đã có tin tức.
“Huyên Nhi, gia gia tìm được một quả dung hợp và một quả tiến hóa, lát nữa ta sẽ phái người đưa tới cho ngươi.” Giọng nói của Băng lão gia tử từ trong ngọc phù truyền đến.
“Chỉ có hai quả thôi sao?” Hàng mày thanh tú của Băng Huyên Nhi khẽ nhíu lại.
“Không còn cách nào, loại thiên tài địa bảo này vốn khan hiếm, các đại gia tộc tích góp nhiều năm mới được một chút, muốn tìm được nhiều hơn rất khó. Có điều...
Có điều, Lôi gia bằng lòng lấy ra hai quả tiến hóa, nhưng bọn họ muốn đổi lấy mỏ linh thạch. Đó là của hồi môn duy nhất của ngươi, nhất định không thể đổi.” Trong ngọc phù một lần nữa truyền tới giọng nói của Băng lão gia tử.
“Gia gia, chúng ta đổi cho Lôi gia đi, cho dù là đổi lấy mỏ linh thạch cũng phải đổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận