Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 577. Hòa Hợp Với Hàn Băng của Lý Hiên

Chương 577. Hòa Hợp Với Hàn Băng của Lý Hiên
"Nói cũng đúng, vậy thì chúng ta đi xem sao."
Tuyết Nhu gật đầu, dẫn mấy người Lý Hiên đi về phía xa.
Dọc đường đi, tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng trên trời, khắp nơi bao la trắng xóa, tuyết đọng dưới chân cao hơn một thước.
Tuy nhiên, nơi đám người Lý Hiên bước qua thì ngay cả dấu chân cũng không in lại, thậm chí tuyết đọng trên đất cũng không hề có chút ảnh hưởng nào.
"Lý Hiên tiên sinh, băng tuyết này có hiệu quả che chắn thần thức, tuyết thú thích ẩn nấp trong băng tuyết và tấn công, xin hãy cẩn thận." Tuyết Nhu nghiêm túc giải thích.
"Ừ."
Lý Hiên khẽ liếc nhìn lớp băng dưới chân mình, từ Góc Nhìn Thượng Đế, hắn nhìn thấy một con gấu tuyết đang nấp bên dưới ụ tuyết, nó đang len lét quan sát hắn bằng ánh mắt ngờ vực và mê mang, hoàn toàn không có ý định tập kích.
"Tuyết Nhu, tuyết thú có tấn công các ngươi không?" Lý Hiên hỏi.
"Chúng ta là thành viên của bộ tộc Tuyết Nữ, trời sinh đã thân thiết và hòa hợp với hệ hàn băng cho nên rất ít bị tuyết thú công kích, trừ phi chúng ta cách tuyết thú trong phạm vi ba thước, chúng nó cảm thấy bị uy hiếp thì sẽ tấn công chúng ta."
Tuyết Nữ nhẹ nhàng giải thích, hoàn toàn không phát hiện ra con gấu tuyết đang ẩn nấp dưới chân mình.
"Hòa Hợp Với Hàn Băng à."
Lý Hiên lại quan sát con gấu tuyết dưới chân, trong lòng hiểu ra.
Là một người có năng lực Chưởng Khống Hàn Băng cao cấp, lực tương tác với hàn băng của hắn có thể nói là biến thái, không bị tuyết thú tấn công cũng là chuyện bình thường.
"Những con tuyết thú này dường như không phải là sinh mệnh sống thì phải." Lý Hiên đột nhiên hỏi.
"Ồ? Thậm chí ngay cả chuyện này mà Lý Hiên tiên sinh cũng biết."
Tuyết Nhu kinh ngạc nhìn về phía Lý Hiên, bởi vì rất ít người biết rằng tuyết thú không phải là sinh mệnh sống, các nàng biết là do tổ tiên truyền lại.
"Có phải tuyết thú sinh ra từ những băng tuyết này không?" Lý Hiên lại hỏi.
"Ngươi thật là uyên bác, những băng tuyết này rất đặc thù, mỗi thời mỗi khắc đều đang diễn sinh ra tuyết thú."
"Nếu bị tuyết thú bao vây và tấn công ở đây thì sẽ rất rắc rối, quan trọng là giết tuyết thú ở nơi này không gia tăng điểm tích lũy, giết tiểu tuyết thú còn khiến điểm tích lũy giảm đi, chỉ giết thú bị ô nhiễm mới có thể gia tăng điểm tích lũy."
"Có điều con đường mà ta vạch ra khá an toàn, tương đối ít tuyết thú, vậy nên không cần lo lắng quá nhiều." Tuyết Nhu mỉm cười tự tin.
"Ừ."
Lý Hiên gật đầu, hắn lại nhìn thấy một con rắn tuyết bên dưới lớp băng ở bên trái.
Con vật này cũng trốn trong tuyết, đánh giá hắn bằng ánh mắt ngờ vực, hoàn toàn không có ý định tấn công.
Lý Hiên biết, điều này là do Hòa Hợp Với Hàn Băng của bản thân, nhưng hắn không nói nhiều, chỉ bước từng bước tiến về phía trước dọc theo mặt băng.
Suốt chặng đường.
Bọn họ không đụng độ với bất cứ con tuyết thú nào.
Ngay cả bóng dáng của tuyết thú cũng không nhìn thấy, kết quả như vậy khiến Tuyết Nhu và Tuyết Kỳ có chút bối rối.
"Tuyết Nhu tỷ tỷ, lộ trình ngươi vạch ra thật là lợi hại, ngay cả một con tuyết thú cũng chưa từng đụng phải." Tuyết Kỳ khen ngợi.
"Thực ra ta cũng không ngờ, có lẽ vận khí của chúng ta đủ tốt." Tuyết Nhu gãi đầu, nghĩ rằng mình đã chọn đúng con đường.
Các nàng không biết rằng đang có hai con tuyết thú im lặng ẩn nấp trong lớp băng tuyết dưới chân mình.
Những con tuyết thú này đều nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt mê mang, không hề có ý định tấn công.
"Ồ? Đằng kia có một cây Băng Quả Thụ, sau khi dung nhập trái băng vào lệnh bài thì có thể gia tăng điểm tích lũy, chúng ta đến hái chúng đi."
Ngón tay út của Tuyết Nhu chĩa về nơi cách đó không xa. Một cây đại thụ tuyết trắng mọc ra từ lớp băng ở nơi đó.
"Được."
Lý Hiên gật đầu, nhìn thấy một con sóc nhỏ trên cây Băng Quả Thụ, bộ lông trắng như tuyết và đôi mắt đen nhỏ, trông rất dễ thương.
"Là một con tiểu tuyết thú, có chút phiền toái."
Tuyết Nhu đi vài bước, nàng cũng nhìn thấy con sóc nhỏ, và cau mày.
"Rắc rối sao?"
Lý Hiên ngờ vực, hắn cảm thấy sức chiến đấu của con sóc nhỏ không cao.
"Không thể giết tiểu tuyết thú, giết xong điểm sẽ giảm điểm tích lũy, mấu chốt là tiểu tuyết thú có thể kêu gọi đại tuyết thú, rất phiền phức."
"Nếu chúng ta muốn có được trái băng, cách tốt nhất là trao đổi thức ăn ngon với sóc con, như vậy mới khiến nó không quấy rầy chúng ta."
Tuyết Nhu nghiêm túc mở miệng, nàng lấy ra mấy món ngon từ trong túi trữ vật, chuẩn bị trao đổi với con sóc nhỏ.
"Tỷ tỷ, con sóc nhỏ sẽ trao đổi với chúng ta chứ?" Tuyết Kỳ lo lắng hỏi, trong lòng thấp thỏm.
"Mặc dù khó khăn, nhưng dù sao chúng ta cũng thuộc bộ tộc Tuyết Nữ, có lực tương tác rất mạnh, có lẽ có thể làm được chuyện mà người khác không làm được."
"Chỉ cần chúng ta thiện chí trao đổi, có lẽ sẽ có cơ hội trao đổi một hoặc hai trái." Tuyết Nhu nghiêm túc nói, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng.
"Vậy thì tỷ tỷ cố lên."
"Ừ, các ngươi ở đây đợi ta một chút, ta qua đó thử xem sao."
Nói xong, bóng dáng Tuyết Nhu chợt lóe, nàng đã bay đến dưới cây đại thụ, bắt đầu nói chuyện với con sóc nhỏ.
Kết quả là cuộc nói chuyện giữa hai bên không suôn sẻ, bất kể Tuyết Nhu lấy ra thứ gì thì con sóc nhỏ vẫn chỉ lắc đầu.
Thậm chí con sóc nhỏ còn nhe răng trợn mắt bảo vệ trái cây, hiển nhiên là không muốn đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận