Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 232. Có được thiên phú hiếm thấy (2)

Chương 232. Có được thiên phú hiếm thấy (2)
Nhạc Tử Quân có chút không muốn, hắn cho răng Lý Hiên không đơn giản, ngay cả cao tầng cũng coi trọng Lý Hiên như vậy, lại càng có thể chứng minh điều này.
Người như vậy nên giao hảo mới đúng, khiêu chiến chỉ có thể tạo thành kẻ địch, hoàn toàn lợi bất cập hại, thế nên hắn lại lắc đầu lần nữa.
"Ta không đi, ta không có lý do gì khiêu chiến hắn."
"Tại sao không có lý do? Bên ngoài đều truyền rằng ngươi thầm mến Băng Huyên Nhi, lý do này rất thích hợp.” Bát trưởng lão cười khà khà.
"Thầm mến? Ta từ nhỏ đã tu hành Huyền Âm Chân Công, sớm đã mất đi đặc tính của nam nhân, làm sao có thể thầm mến Băng Huyên Nhi? Người khác không biết chuyện này thì thôi, mấy ngài còn không biết sao?” Nhạc Tử Quân bất đắc dĩ nói.
"Đây..."
Các cao tầng đều im lặng, thật sự không biết nói gì, nhưng vì để bồi dưỡng Lý Hiên, bọn họ chỉ có thể nhắc lại lần nữa.
"Không sao, người khác không biết ngươi tu luyện công pháp gì, ngươi có đầy đủ lý do khiêu chiến hắn, ngươi thử một chút, đả kích Lý Hiên một chút là được."
"Đúng vậy, Tử Quân, lần này ngươi cực khổ một chút, sau này chúng ta sẽ giải thích chuyện này với Lý Hiên, sẽ không để cho Lý Hiên có khúc mắc với ngươi, ngươi cứ yên tâm đi."
"Đúng, vì tông môn, làm đại sư huynh, trách nhiệm này chỉ có thể để ngươi gánh vác."
Các cao tầng bàn luận sôi nổi, đều vây quanh khuyên bảo Nhạc Tử Quân, nhưng không hề giải thích lý do tại sao lại coi trọng Lý Hiên đến như thế.
Điều này càng khiến Nhạc Tử Quân tò mò, muốn biết rõ cái người tên Lý Hiên này có cái gì đặc biệt mà ngay cả các trưởng lão phía sau tông chủ đều có thái độ như vậy.
Suy nghĩ đến đây.
Nhạc Tử Quân gật gật đầu nói: "Được, ta đả kích hắn một chút, nhưng đợi mấy ngày nữa, ta muốn đả kích hắn bằng phương thức ôn hòa."
"Không thành vấn đề, chỉ cần có thể khiến Lý Hiên coi trọng tu vi là được."
"Được!"
Nhạc Tử Quân cáo từ rời đi, trong lòng càng thêm coi trọng Lý Hiên hơn, chuẩn bị làm quen một chút với Lý Hiên.
Nhưng bây giờ không vội, hắn trở về chuẩn bị một chút, xem xem nên đả kích Lý Hiên từ mặt nào.
Bên kia.
Tầng hầm của tiểu viện U Tĩnh.
Lý Hiên khoanh chân ngồi, lẳng lặng tu hành.
Lần này, tuy rằng sự kiện quỷ dị Thiên Tai đã trôi qua, nhưng cái thế giới nguy hiểm này vẫn khiến Lý Hiên cảm thấy nguy cơ.
Hắn càng thêm chuyên tâm tu hành, nâng cao thực lực, thậm chí còn hạ lệnh, khiến các Huyết Phân Thân đóng cửa tiệm trong thành Bạch Vân, đón phụ mẫu của hắn đến đây.
Sơn trang Tị Thế vô cùng khổng lồ, lại nằm ngay dưới chân ngọn núi của Thanh Liên Tông, vừa lúc sắp xếp để phụ mẫu ở nơi đó, hắn cũng có thể yên tâm hơn.
Dĩ nhiên, hươu sao nhỏ và Lôi Điện Kim Điêu cũng được đón tới, đồng thời an trí trong sơn trang Tị Thế.
‘Ting! Đệ tử Diệp Phàm của ngài thiêu đốt ma huyết, phản sát giáo đồ của Quỷ Thần Giáo và hàng trăm tộc nhân của bộ tốc Huyết Thử trong tình cảnh hiểm nguy, nhất chiến thành danh!’
‘Ting! Đệ tử Tống Tiểu Mỹ của ngài đột kích nơi ở của bộ tộc Huyết Thử, tiêu diệt đại trưởng lão và đông đảo giáo đồ của Quỷ Thần Giáo, đồng thời giải cứu hơn ba trăm nữ tử.’
‘Ting! Đệ tử Tiêu Kiếm của ngài dẫn dắt Tiêu gia giết tộc trưởng của bộ bộc Huyết Thử và nhiều giáo đồ của Quỷ Thần Giáo, vì dân trừ hại, trừ bạo an dân."
...
Từng hàng thông tin hiện lên trước mắt.
Lý Hiên nhìn những tin tức này, nhìn thấy ngay cả tộc trưởng của bộ tộc Huyết Thử đều bị tiêu diệt, hắn biết bộ tộc Huyết Thử đã hoàn toàn diệt vong.
Con quái nhỏ của giai đoạn đầu này cuối cùng cũng không chạy khỏi lòng bàn tay của con người thiên mệnh.
Chỉ là.
Quỷ Thần Giáo mạnh hơn bộ tộc Huyết Thử, chúng rất có thể sẽ là mục tiêu tiếp theo, những con người thiên mệnh sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm.
"Thực lực, vẫn phải tăng thực lực lên!"
Lý Hiên nhìn ký tự thần bí trong lòng bàn tay, nói một cách cảm khái.
‘Ting! Đệ tử Tống Tiểu Mỹ của ngài báo được thù lớn, khúc mắc biến mất, thực lực tăng lên một bậc, thưởng cho ngài thiên phú hiếm thấy: Tịnh Hóa!’
‘Ting! Đệ tử Lục Trường Sinh của ngài bơi lội trong nước, lấy được thiên tài địa bảo, thực lực tăng lên hai bậc, thưởng cho ngài: Quả tiến hóa và Linh Phù Sư nhất giai.”
...
“Thiên phú hiếm thấy? Thú vị!"
Lý Hiên thật tò mò, không nhịn được mở phần giới thiệu của năng lực Tịnh Hóa ra, trong nháy mắt, trước mắt hắn sáng ngời.
‘Tịnh Hóa: Tiêu hao khí huyết hoặc linh lực của bản thân, phát ra năng lực tinh lọc, gây ra tổn thương to lớn cho sinh linh tà ác, tiêu hao càng lớn, uy lực càng mạnh! Chú thích: Chỉ có tác dụng đối với sinh linh tà ác.’
“Thiên phú tốt, thật sự là thiên phú tốt, có thiên phú này, lúc đối địch với quỷ dị, tuyệt đối như hổ thêm cánh."
Trong đôi mắt Lý Hiên sáng lấp lánh, hắn không nhịn được mà bắt đầu thử nghiệm.
Tịnh Hóa!
Ánh sáng màu trắng hiện lên trong lòng bàn tay Lý Hiên, một giây sau bạch quang rơi trên chén trà bằng sứ màu trắng, tỏa ra cảm giác ấm áp như là ánh trăng.
Một lát sau.
Bạch quang dần dần tiêu tán, nhưng chén trà hoàn toàn không bị thương tổn gì, chỉ có cảnh vật xung quanh là trở nên ấm áp hơn.
"Quả nhiên không có hiệu quả, sau này tìm một sinh linh tà ác thử xem sao!"
Lý Hiên lắc đầu, chầm chậm lấy quả tiến hóa kia ra, bắt đầu nuốt nó một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc hắn đã cảm cảm nhận được dòng nước ấm cuồn cuộn trong cơ thể, tiến bước mạnh mẽ về tứ chi bách hài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận