Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 404. Tác dụng thực sự của Huyết Nhân Ngẫu

Chương 404. Tác dụng thực sự của Huyết Nhân Ngẫu
Tiểu Khả Ái cất lời khen ngợi, kinh ngạc với biểu hiện tuyệt vời đến vậy của Tần Nguyệt, cũng khiến bọn họ cảm nhận được thiên phú của Tần Nguyệt đáng gờm đến nhường nào.
Có điều.
Vài ngày sau, sau khi luồng ánh sáng thứ tám sáng lên, Tiểu Khả Ái đã hoàn toàn chấn động.
“Nàng…Nàng vượt qua cửa ải thứ tám, xông đến ải thứ chín rồi, thế mà nàng lại đến được cửa ải ta đã từng dừng bước.”
Trong giọng nói của Tiểu Khả Ái có chút rung động, nàng biết rất rõ cửa ải thứ tám khó khăn đến mức nào.
Quái vật vô tận vô biên, biển quái vật không thấy được điểm tận cùng, chẳng khác gì thảm họa ập đến.
Không có sự trợ giúp của ai, chỉ có thể đơn độc một mình tiến về phía trước trong đàn quái vật đang kéo đến như thủy triều.
“Tần Nguyệt mạnh hơn ta. Nàng ngay cả tiên khí cũng không có, mà lại xông đến được cửa ải ta đã từng đi đến. Hơn nữa, nàng mới đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, có lẽ nàng thực sự có thể cứu được thế giới này.”
Ánh mắt của Tiểu Khả Ái phức tạp, cảm thán Tần Nguyệt phi phàm, đồng thời cũng cúi đầu nhìn Minh bài sinh tử, chờ minh bài nứt ra.
Nhưng điều khiến nàng bất ngờ là.
Minh bài không vỡ ra, nó vẫn nguyên vẹn cho đến khi ánh hào quang thứ chín sáng lên.
Nhìn thấy luồng ánh sáng này, Tiểu Khả Ái hoàn toàn chấn động, thực sự hiểu được sự đáng sợ của Thiên Mệnh Chi Tử.
“Nàng đã vượt qua được cửa ải thứ chín, vậy mà lại qua được cửa ải thứ chín. Đó là cửa ải mà ngay cả ta cũng không qua được!” Tiểu Khả Ái siết chặt minh bài, không dám tin nói.
“Quả thật là rất mạnh, vậy phải chăng Tần Nguyệt lợi hại giống như người thủ hộ Nặc Ngôn?” Tần Bất Hối vui vẻ hỏi.
“Không, nàng mạnh hơn Nặc Ngôn nhiều. Năm đó Nặc Ngôn mang theo một món tiên khí, thực lực là Trúc Cơ đại viên mãn, còn có rất nhiều phương pháp bảo mệnh.”
“Mà Tần Nguyệt cái gì cũng không có. Nếu như Tần Nguyệt chuẩn bị đầy đủ, có lẽ nàng cũng có thể vượt qua cửa ải thứ mười giống như Nguyệt phán xử.” Đôi mắt Tiểu Khả Ái lóe sáng, nàng nói.
“Đáng tiếc, Tiểu Tần Nguyệt lợi hại như vậy vẫn phải chết. Ta càng ngày càng hối hận vì đã không ngăn cản nàng.” Tần Bất Hối lại tự trách.
“Không sao, tất cả đều là đáng giá, chờ nàng niết bàn trùng sinh là được.” Bàn tay phải của Tiểu Khả Ái lóe lên ánh sáng, sẵn sàng ra tay cứu Tần Nguyệt bất cứ lúc nào.
Thời gian tiếp tục trôi đi, Minh bài sinh tử của Tần Nguyệt không ngừng rung động, giống như có thể vỡ nứt bất cứ lúc nào, khiến Tần Bất Hối càng ngày càng lo lắng.
Sáng sớm ngày này.
Một luồng ánh sáng đâm xuyên qua mây trời, luồng sáng tỏa ra từ màn sáng của bí cảnh này chói mắt như thể thần quang.
Nhìn luồng ánh sáng này, Tiểu Khả Ái kinh ngạc há miệng ra, cả người kích động trừng mắt nhìn.
“Thế mà nàng lại qua được ải thứ mười, tiến vào cửa ải thứ mười một. Đó…Đó là cửa mà Nguyệt phán xử mới đến được.”
“Không thể ngờ được, biểu hiện của Tần Nguyệt lại xuất sắc như vậy. Ngày sau chắc chắn nàng có thể cứu vớt thế giới này.” Tần Bất Hối chắp hai tay trước ngực, cầu nguyện.
Rắc!
Cùng với câu nói của hai người, trên minh bài sinh tử của Tần Nguyệt đột nhiên xuất hiện vết nứt nhỏ li ti.
Vết nứt này khiến trái tim Tần Bất Hối run rẩy, biết rằng cuối cùng Tần Nguyệt cũng ngã xuống.
“Quả nhiên, cửa ải thứ mười một quá đỗi đáng sợ. Dù là Tần Nguyệt cũng không thể vượt qua. Đó là nơi thu trận đầu tiên của Nguyệt phán xử.”
Tiểu Khả Ái khẽ nói, quang mang rực rỡ xuất hiện trên cánh tay phải, chờ đợi cơ hội phá vỡ mảnh hư không này.
Bên trong bí cảnh Linh Hồn.
Trong cửa ải thứ mười một.
Toàn thân Tần Nguyệt đẫm máu vung thanh kiếm gãy, phần bụng đổ máu tươi mà vẫn đần độn ra đòn, ngăn cản quái thú bạt ngàn vô tận.
Những quái thú này giống như ác ma, làm da hóa đen, mọc sừng dài và cánh, số lượng nhiều vô cùng.
Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, có thể nói là những quái vật này nhiều đến mức che cả chân trời, trong tầm mắt đều là quái vật, bọn chúng bao vây xung quanh Tần Nguyệt.
Còn Tần Nguyệt.
Nàng đã mất đi ý thức, chỉ là cơ thể vẫn đang chiến đấu.
Linh lực trong cơ thể của nàng sớm đã kiệt quệ, huyết mạch cũng đã héo rũ vì nhiều lần cưỡng ép tăng phúc, cả người yếu ớt vô cùng, thậm chí đến việc bước về phía trước mà nàng cũng không thể làm được nữa.
Nhưng.
Huyết Nhân Ngẫu mà Lý Hiên tặng cho nàng đó vẫn luôn treo bên hông nàng, được nàng bảo vệ rất tốt, vẫn giống như mới, không hề dính một hạt máu nào.
Cho dù nàng đã mất đi ý thức, nàng vẫn bảo vệ món đồ Lý Hiên đã tặng theo bảo năng.
Vù!
Huyết nhận sắc bén xuyên qua vai phải của Tần Nguyệt, cánh tay phải duy nhất vẫn còn khả năng chiến đấu cũng không còn, mẩu kiếm gãy rơi rụng trên mặt đất.
Rồi sau đó.
Quái vật vô biên vô tận xung quanh nhào về phía Tần Nguyệt với đôi mắt đỏ ngầu, móng vuốt sắc nhọn như muốn xé nát Tần Nguyệt.
Ầm ầm!
Hai cánh tay khổng lồ đột nhiên từ dưới đất chui lên, ôm Tần Nguyệt vào trong lòng bàn tay, bảo vệ hoàn toàn, cũng ngăn cản quái vật từ bốn phương tám hướng xông đến.
Đám quái vật này chỉ có thể điên cuồng công kích hai cánh tay, điên cuồng phá hủy nó.
Trong lòng bàn tay.
Huyết Nhân Ngẫu bên hông Tần Nguyệt đột nhiên biến lớn, dần dần hóa thành một thanh niên dung mạo khôi ngô. Hắn chẳng phải ai khác mà chính là Lý Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận