Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 439. Rồng của mười hai con giáp quỷ dị

Chương 439. Rồng của mười hai con giáp quỷ dị
Cuối cùng ý thức nàng dần tan rã, lúc này không gian dập dờn, cánh tay trái đột nhiên xuất hiện, đưa nữ tử mặt nạ đi.
Nhưng trong khoảnh khắc nàng rời đi.
Một tiếng rồng ngâm to lớn vô cùng làm chấn động không gian. Sau đó, máu tươi đổ ra từ hư không, chảy trong đám quái vật.
Sau khi ăn tươi nuốt sống những huyết dịch ấy, con nào trong đàn quái vật cũng bành trướng, khí tức cũng càng thêm phi thường hơn.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng đen to lớn từ xa tập kích đến, sau đó xé toạc không gian, xông vào vết nứt trong không gian.
Cảnh tượng rung lắc kịch liệt, tiêu tan giống như gợn sóng nước, sau đó lại một lần nữa hồi phục.
Vị trí của cảnh tượng mới đã biến thành một khu vực mới, lại còn xuất hiện một tên mập.
Đằng sau tên mập là một tòa thành trì, tên là thành Nam Quảng.
Cảnh tượng dự đoán tương lai biến mất nhưng Lý Hiên lại nghĩ đến nữ tử mặt nạ, người đệ tử xa lạ này.
“Đệ tử Tiểu Muội của ta, nàng lại đơn độc chiến đấu một mình, mãi vẫn đang bảo vệ Nhân tộc.”
Lý Hiên thở dài. Tiểu Muội vô cùng coi trọng bách tính, cho dù nhiều lần bị đồng đội vứt bỏ, nàng vẫn không thù không oán mà bảo vệ Nhân tộc.
So với tất cả Thiên Mệnh Chi Nhân, nàng càng giống người bảo vệ hơn, càng muốn vì Nhân tộc mà đánh đổi, đáng tiếc mệnh của nàng không tốt.
Lúc đầu Lý Hiên nhìn thấy nàng, thăm dò tin tức của nàng thì biết được nàng là Thiên Mệnh Chi Nhân đầu tiên ngã xuống. Để kéo dài Nhân tộc, nàng không hối tiếc mà hy sinh chính bản thân mình.
“Thời điểm tà ma xâm nhập sẽ không còn xa nữa, bắt buộc phải nghĩ ra cách để nàng quay lại, bản thân nàng quá nguy hiểm, tiếng rồng gầm kia cũng quá đáng sợ rồi.”
Lý Hiên nhíu mày, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Một tiếng rồng ngâm của đối phương có thể khiến chấn động không gian, thậm chí khiến Lý Hiên ở trong không gian bị thương, đủ để chứng minh sự đáng sợ của đối phương.
“Rồng trong mười hai con giáp quỷ dị sao?”
Lý Hiên tự mình lẩm bẩm, đột nhiên nghĩ thói quen cầm mọi thứ bằng tay phải của bản thân, nhưng vừa rồi trong dự báo tương lai ấy, hắn vậy mà lại dùng tay trái cứu người.
“Không đúng, thời khắc cấp bách như này ta không nên dùng tay trái cứu người mới đúng, trừ phi….Ta đã mất đi cánh tay phải.”
Lý Hiên càng cảm thấy không ổn, các loại dấu hiệu cho thấy rõ, tai nạn lần này nguy hiểm hơn nhiều.
Ngay cả Kim Đan kỳ là hắn cũng bị thương đến mức không thể tự khép lại. Điểu này đủ để suy ra rất nhiều chuyện.
“Vẫn còn thời gian, ta phải nhanh chóng tìm thấy tên mập đó và nhận hắn làm đồ đệ. Thành Nam Quảng ở nơi nào? Sao ta chưa từng nghe nói qua?”
Lý Hiên nhanh chóng đi ra sân tiểu viện, nhìn thấy Băng Huyên Nhi thanh cao thoát tục, nàng đang ngồi dưới bóng cây may trang phục mới cho hắn.
“Huyên Nhi, ngươi biết thành Nam Quảng không?”
“Thành Nam Quảng? Ta biết, chính là điểm cực nam của đại lục Trung Châu, cũng là tòa thành trì đầu tiên chúng ta đi qua khi từ Nam Vực đến Trung Châu.” Băng Huyên Nhi bỏ kim chỉ xuống, đáp lại bằng thanh âm thanh lãnh.
“Thì ra là ở Trung Châu, hèn chi. Đa tạ.”
Lý Hiên nhanh chóng quay lại tầng hầm. Sau khi trốn vào bí cảnh Linh Hồn, rồi lại từ bí cảnh Linh Hồn đi ra, hắn tiến thẳng đến thành Nam Quảng.
Hắn, kẻ có được năng lực không gian, trong thời gian rất ngắn đã đi đến thành Nam Quảng, nhìn thấy tòa thành to lớn đã tồn tại sừng sững năm nghìn năm.
Dưới Góc Nhìn Thượng Đế, hắn nhìn thấy rất nhiều thương đội đi lại trong thành trì. Những thương đội này không phải là những người bình thường, tất cả đều là người tu tiên.
“Tìm thấy rồi. Ồ? Luyện Thể tông sư? Tuổi trẻ như vậy vậy mà đã trở thành Luyện Thể tông sư rồi, quả nhiên không tầm thường.”
Lý Hiên kinh ngạc nhìn tên béo này, rất bất ngờ với chuyện hắn đã trở thành Luyện Thể tông sư rồi.
Chủ yếu dáng vẻ của tên nhóc béo này mới khoảng mười bốn mười lăm tuổi, da dẻ mịn màng, vừa nhìn là đã biết chưa từng chịu khổ.
Người như vậy, có thể đi đến Luyện Thể tông sư ở độ tuổi nhỏ như vậy, đa phần là do gia đình trợ giúp.
Mang theo sự tò mò, Lý Hiên biến mất tại chỗ, khi lần nữa xuất hiện đã đến một phủ đệ rộng lớn, hắn đứng trên nóc nhà.
Phủ đệ rộng lớn này là Chu phủ, phủ đệ chạm rồng khắc phượng, vừa nhìn đã biết là phủ đệ của người quyền thế.
“Kim Đan tu sĩ sao? Chẳng trách.” Lý Hiên nói thầm, lặng lẽ chờ đợi.
Bên trong phủ đệ.
Phòng khách.
Một tu sĩ Kim Đan đầu tóc điểm bạc để chòm râu dê đang căng thẳng nhìn phía đối diện, nhìn vị mỹ nữ đang mặc trang phục y sư.
Vị mỹ nữ này xách theo hộp thuốc và đang bắt mạch cho tên nhóc béo, hàng chân mày của nàng vẫn luôn nhíu lại. Sau khi kiểm tra một lượt, nàng buông tay xuống.
“Thế nào? Có thể chữa trị không?” Tu sĩ để chòm râu dê vội vã hỏi.
“Xin lỗi Chu tiền bối, lệnh tôn trời sinh đã không có linh căn, muốn tu tiên là tuyệt đối không thể. Loại vấn đề này ta lực bất tòng tâm.” Mỹ nữ y sư lắc đầu.
“Thật sự là hết cách rồi sao? Nhưng ngươi là Diệu thủ hồi xuân Cố Trúc Quân mà, ngay cả ngươi cũng không có cách nào sao?” Tu sĩ để chòm râu dê không muốn tin, nói.
“Trừ phi tìm được thiên tài địa bảo tăng thêm linh căn, nếu không vĩnh viễn không có cách nào tu tiên. Ngươi nên tìm Nguyên Anh đại tu sĩ, có lẽ bọn họ có cách. Ta lực bất tòng tâm, cáo từ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận